Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2193: Minh Vương Thiên Tàng sống lại? (1)

Ầm ầm ầm!
Bóng dáng kia nặng nề bay qua không trung, mang theo từng đợt âm thanh cuồng bạo.
Một quyền kia của Hoàng Tuyền Đại Thánh rất mạnh, trực tiếp nện lên trên mặt Kiếm Ma Lão Tổ, đánh lão ta bay ngược ra ngoài.
Mọi người đều ngẩng đầu, nhìn Kiếm Mà Lão Tổ bị đánh một quyền, giống như biến thành sao băng xẹt qua đường chân trời, tất cả đều hưng phấn hoan hô.
Nhưng mà, rất nhanh sau đó tiếng hoan hô của bọn họ đột nhiên im bặt.
Bởi vì, có một bóng người từ trong hư không bước ra, quanh thân người kia quanh quẩn từng luồng hắc khí cuồn cuộn.
Hắc khí lan tràn, vươn tay đánh ra một chưởng, bàn tay kia trong nháy mắt đã vươn đến thân ảnh đang bay ngược của Kiếm Ma Lão Tổ, thẳng tay ném lão ta xuống mặt đất.
Bản thân Kiếm Ma Lão Tổ cũng có chút ngơ ngác, còn có hơi tức giận.
Lão là kiếm tu, mặc dù khả năng ở phương diện tấn công rất cường đại, nhưng khả năng phòng ngự của cơ thể lại vô cùng yếu ớt.
Lão ta không ngờ tới Hoàng Tuyền Đại Thánh vậy mà lại có thể tiếp cận cơ thể lão ở khoảng cách gần, sau đó trực tiếp đấm lên trên mặt lão.
Nếu không phải phía sau có người bắt được thân hình đang bay ngược của lão, e là lão sẽ còn bay một khoảng xa lắm đây.
Chỉ với một quyền, nhưng mà uy lực lại quá mức khủng bố.
Đây vẫn là Hoàng Tuyền Đại Thánh bị trọc đầu sao?
Lúc trước đã từng gặp qua bộ dáng khủng bố của hắn, nhưng hiện tại lão chỉ cảm thấy gã Hoàng Tuyền Đại Thánh này càng thêm đáng sợ!
Một khối bánh thôi mà có công dụng thần kỳ đến vậy ư?
Không!
- Không thể nào! Chỉ là một miếng bánh thôi, sao có thể so sánh với Đoạt Thiên Tạo Hóa Tửu!
Kiếm Ma Lão Tổ giống như có chút thẹn quá hóa giận, lão ta phát ra một tiếng gầm nhẹ, suy nghĩ vừa động.
Cái hồ lô đang treo bên eo lão lập tức phóng thẳng lên cao.
Rượu trong hồ lô tựa hồ đang quay cuồng giống như vũ bảo, sóng rượu không ngừng nổi lên.
Bụp một tiếng.
Nút chặn bị giựt phăng ra, trong hồ lô lập tức xuất hiện một loại rượu đỏ đặc sệt, uốn lượn chảy ra dọc theo thân hồ lô như một con rắn nhỏ.
Giống như muốn chui thẳng vào miệng của Kiếm Ma Lão Tổ vậy.
Lộc cộc lộc cộc.
Kiếm Ma Lão Tổ tham lam uống rượu, cảm nhận được cái loại khoái cảm sung sướng khi rượu vào bụng, phảng phất như trong cơ thể lão có một con thú hung ác đang rít gào dữ tợn.
Lão ta có chút không khống chế được cảm xúc của bản thân.
Bỗng nhiên.
Cái hồ lô kia bị một bàn tay khác bắt lấy, hắc khí vờn quanh trên đó nhanh chóng tản đi, lộ ra hình dáng vốn có của đôi tay nọ.
Đó là một bàn tay giả được chế tạo bằng kim loại đen vô cùng đặc biệt.
Các khớp nối các đốt ngón tay và ngón tay đều được chế tạo từ các loại linh kiện vô cùng tinh tế.
Nhìn thấy bàn tay này……
Ánh mắt Kiếm Ma Lão Tổ lập tức co rụt lại!
Buhắny!
Kiếm Ma Lão Tổ phát ra một tiếng rít trầm thấp.
Lập tức có một đạo kiếm quang lấy cơ thể lão ta làm trung tâm, khuếch tán ra vô số tàn ảnh, tất cả đều tập trung chém về phía bàn tay kim loại kia.
Giống như muốn chém đứt bàn tay kim loại đó vậy……
Nhưng mà.
Đối với một kiếm này của Kiếm Ma Lão Tổ.
Chủ nhân của bàn tay kim loại kia lại chỉ ung dung lấy nút chặn ra, nhét vào trong miệng hồ lô.
Leng keng!!
Một kiếm ẩn chứa phẫn nộ cùng cực của Kiếm Ma Lão Tổ hung hăng chém lên bề mặt bàn tay kim loại đó, nhưng không có bất kỳ tác dụng nào ngoài việc khiến cho một đám tia lửa văng tung tóe khắp nơi.
Tia lửa bắn tung tóe khắp nơi, vừa xinh đẹp lại vô cùng chói mắt, khiến Kiếm Ma Lão Tổ hơi hơi ngơ ngẩn.
Hồ lô đã bị thu hồi, ý niệm của lão ta cũng dần dần bình tĩnh lại.……
Chi chi!
Kiếm Ma Lão Tổ hút một ngụm khí lạnh, kinh hồn tán đảm nhìn thoáng qua cái hồ lô kia.
Vừa rồi xém chút nữa lão ta đã bị bầu rượu này đoạt mất tâm trí!
Mặc dù hiệu quả của Rượu Đoạt Thiên Tạo Hóa Tửu rất cường hãn, nhưng tác dụng phụ của nó trước giờ cũng vô cùng khủng bố.
Một khi uống quá nhiều, không khống chế được chính bản thân mình, vậy sẽ rất dễ dàng bị hãm sâu vào điên cuồng, sau đó liền hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma!
Hô hô hô……
Kiếm Ma Lão Tổ hít một hơi thật sâu, trên trán cũng không khỏi xuất hiện một lớp mồ hôi lạnh, đến tận bây giờ lão ta vẫn còn nghĩ lại mà sợ.
Mà sau khi phục hồi tinh thần từ trạng thái sắp sửa cuồng bạo.
Lão ta cũng cảm giác được thân hình lão dường như đang bị căng ra hết cỡ, phảng phất như có thể phát nổ bất cứ lúc
Uống quá nhiều Đoạt Thiên Tạo Hóa Tửu cho nên thân hình lão không chịu nổi lượng năng lượng dư thừa trong cơ thể, muốn căng bạo.
Nhưng mà thực lực của lão ta lại không tăng lên bao nhiêu.
Mặc dù hiệu quả của Rượu Đoạt Thiên Tạo Hóa Tửu rất nghịch thiên, nhưng mà cũng chỉ có thể làm tu vi lão đạt tới cảnh giới Đại Thánh đại viên mãn thôi.
Muốn đánh vào cảnh giới cao hơn, e rằng không thể chỉ dựa vào mấy giọt rượu này được.
Cho nên Kiếm Ma Lão Tổ vừa rồi suýt chút nữa đã bị căng bạo chính cơ thể mình, nhưng một chút hiệu quả cũng không có.
Nếu không phải bị người kia ngăn lại, có lẽ lão ta đã sớm nổ tan xác mà chết rồi.
Nghĩ như vậy, Kiếm Ma Lão Tổ không khỏi nhìn về phía thân ảnh đã cứu lão ta.
Đó là một đạo thân ảnh bàng bạc mang theo uy áp làm lão ta kinh hãi lắp bắp.
Hơi thở khủng bố tràn ngập khắp nơi, áp lực khiến lão ta gần như không chịu nổi.
Ánh mắt của Kiếm Ma Lão Tổ co rụt lại, nhìn thân ảnh bị hắc khí cuồn cuộn bao phủ, không khỏi trừng lớn mắt.
Người này, có lẽ chính là Minh Khôi Lão Tổ theo lời của người kia tới trợ giúp lão nhỉ……
Nhưng mà thân ảnh ấy, tại sao nhìn lại có chút quen thuộc nhỉ?
Kiếm Ma Lão Tổ híp híp mắt.
Oành……
Bỗng nhiên.
Một tiếng nổ vang lên.
Tầng tầng lớp lớp hắc khí bao quanh bóng người kia lập tức tản ra.
Dần dần, dáng vẻ của thân ảnh kia lập tức hiện ra trong tầm mắt của tất cả mọi người.
Vừa xuất hiện.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người!
Mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, trên mặt đều là biểu cảm không thể tin tưởng nổi!
Có một số người còn lộ ra vẻ mặt kinh hãi tột độ……
Bởi vì bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới người này vậy mà sẽ xuất hiện trước mặt bọn họ……
Người này rõ ràng đã chết rồi cơ mà!
Ong……
Âm thanh leng ka leng keng vang vọng không dứt.
Đó là một thân ảnh rất cường tráng.
Thân hình khổng lồ vô cùng, một gương mặt hết sức quen thuộc, nhưng cũng lạnh nhạt vạn phần, không có bất luận cảm xúc và tình cảm gì cả.
Trên thân thể hắn có vô số thanh loại đen nhánh cắm sâu vào trong da thịt.
Hai cây gậy hình trụ thô to không biết được làm từ chất liệu gì từ sau lưng xuyên thẳng ra trước ngực người kia.
Khiến cho thân ảnh này nhìn qua vô cùng dữ tợn.
Nhưng mà, tất cả những thứ này đều không phải là trọng điểm khiến bọn họ chú ý……
Ngay cả Kiếm Ma Lão Tổ cũng bị dọa đến mức thiếu chút nữa thở không ra hơi.
- Minh Vương Thiên Tàng?
Kiếm Ma Lão Tổ gào rống một tiếng, trong ánh mắt tràn ngập biểu cảm kinh sợ hãi hùng.
Mẹ nó sao Minh Vương Thiên Tàng lại xuất hiện ở đây?
Xuất hiện ở đại chiến lần trước cũng không nói gì đi, bây giờ còn xuất hiện nữa, người cũng đã chết, tại sao còn âm hồn khhắnn như thế chứ hả?
Nếu là Minh Vương Thiên Tàng, Kiếm Ma Lão Tổ căn bản không có chút xíu tự tin nào có thể đánh bại hắn.
Cuối cùng thì…. Nam nhân này đã để lại bóng ma quá sâu trong lòng lão ta!
Minh Vương Thiên Tàng?
Theo tiếng gào rống vang vọng khắp không trung của Kiếm Ma Lão Tổ.
Phía dưới đất tất cả mọi người đều trừng mắt thật lớn, không thể tin nhìn thân ảnh đang lơ lửng phía trên không trung kia.
Sau đó, từng trận âm thanh mang theo kinh ngạc vang lên không dứt.
Hoàng Tuyền Đại Thánh trọc đầu nhìn Minh Vương Thiên Tàng, đột nhiên tròng mắt hắn trừng lớn hết cỡ……
Minh Vương Thiên Tàng…… mẹ nó hắn cũng ăn bánh?
Không…… Không đúng!
Đôi mắt Hoàng Tuyền Đại Thánh bỗng nhiên ngưng trọng.
Bởi vì từ trên thân ảnh của Minh Vương Thiên Tàng, hắn cảm nhận được một cổ hơi thở cực kỳ đáng sợ.
Đó chính là địch ý.
- Minh Vương Thiên Tàng…… Là ai……
Liếc mắt nhìn Kiếm Ma Lão Tổ một cái, thân ảnh ẩn trong tầng tầng lớp lớp hắc khí kia nhàn nhạt mở miệng.
Trên mặt hắn không có chút cảm xúc gì, nhìn kỹ còn có thể nhìn thấy những vết nứt nho nhỏ uốn lượn khắp khuôn mặt.
Không còn nghi ngờ gì nữa, gương mặt này đã bị người ta mạnh mẽ khâu lại với nhau.……
- Không đúng…… Ngươi không phải Minh Vương Thiên Tàng! Ngươi là Minh Khôi Lão Tổ!
Bỗng nhiên.
Giống như là nghĩ tới điều gì đó, trong mắt Kiếm Ma Lão Tổ đột nhiên xuất hiện vẻ hưng phấn điên cuồng!
Lão ta há to miệng, phát ra tiếng cười lớn mang theo cảm giác không thể tưởng nổi.
Đối mặt với sự thật này, ngay cả bản thân lão ta cũng không thể tin tưởng được.
Nhiều năm như vậy, Minh Khôi Lão Tổ vậy mà vẫn không lộ ra con át chủ bài thật sự của mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận