Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2751: Một cái giá nướng, mật ong và hơi cay! (1)

Máy bay chiến đấu ầm vang.
Từ trên đó, một sợi dây thừng rơi xuống.
Đám người cục trưởng La, Tiểu Ngải nhảy từ trong máy bay chiến đấu xuống dưới.
Tuy bọn họ không được như thần tiên, thân hình cường hãn sau khi rơi từ độ cao mười nghìn mét xuống dưới đất mà không chết.
Nhưng ở độ cao này bọn họ vẫn có thể chịu đựng được.
Cục trưởng La không sao, dù sao cũng là Dị Năng hệ Hoả, một khi thi triển thì đầu đều bốc lửa, ngược lại ở trên nóc thế giới cũng không sợ lạnh lẽo.
Nhưng đám người Tiểu Ngải lại không làm được điều đó.
Dùng chiếc áo khoác quân đội của mình quấn chặt quanh người như một quả bóng.
Bọn họ đi đến bên cạnh Bộ Phương.
Tiểu Ngải vẫn còn cầm máy ảnh trên tay đi từ xa đến gần, hình như cô định chụp hình Bộ Phương đang nấu Kim Sí Đại Bằng... À không, là mặt của Thần Già Lâu La.
Nghĩ đến điều này, tay Tiểu Ngải liền run rẩy, không biết là vì lạnh hay là vì kích động.
Thần Già Lâu La, đó chính là Đại Thần A Tam Quốc!
Vị Thần chí cao vô thượng!
Kết quả thì sao?
Khi đến Hoa Quốc, hắn ta đã bị tấn công tàn bạo bởi tiền bối của mình.
Tại sao lại cảm thấy... Có chút kích thích?
Ngay thời điểm Tiểu Ngải và cục trưởng La tiến đến gần Bộ Phương thì Bộ Phương đang trong quá trình chuẩn bị nướng đôi cánh của Già Lâu La.
Thần Hỏa màu bạc yên tĩnh thiêu đốt như thể cũng có nhan sắc như Bạch Tuyết, phản chiếu lại, có chút xinh đẹp.
Thần Hỏa màu bạc đang thiêu đốt, tỏa ra nhiệt độ thiêu đốt khiến cho cảm giác lạnh lẽo trên người Tiểu Ngải và cục trưởng La bất giác tan biến.
Bộ Phương liếc nhìn hai người bọn họ một cái và dường như có vẻ ngạc nhiên về sự can đảm của bọn họ.
- Ngồi đi.
Bộ Phương nói.
Tiểu Ngải và cục trưởng La tranh thủ thời gian ngồi co quắp xuống.
Tiền bối... Thế nhưng là một kẻ hung hãn mà.
Một bàn tay chụp chết Mạn Thiên Thần Phật.
Chỉ cần một vài quyền đã đánh Thần Già Lâu La trở thành nguyên liệu nấu ăn...
Người tàn nhẫn như vậy ngàn năm hiếm thấy.
- Tiền bối... Anh thật sự định nướng cánh của Thần Già Lâu La sao?
Tiểu Ngải nuốt nước bọt mà nói.
Bộ Phương sững sờ, quay đầu liếc nhìn Tiểu Ngải một chút.
Nhìn thấy người này đang cầm máy ảnh lên chụp, sắc mặt không chút cảm xúc nhếch khóe miệng lên.
- Đó là lẽ tự nhiên... Đừng lo lắng, sức khôi phục của Thần Già Lâu La rất mạnh, nhất định đôi cánh sẽ không ngừng có.
Bộ Phương nói.
Tiểu Ngải dở khóc dở cười, cô đang lo lắng về việc này sao?
Cô sợ rằng hành động này của Bộ Phương sẽ đắc tội với Đại Thần Brahma của A Tam Quốc.
Vị thần này là một sự nhân vật vô cùng kinh khủng, là chí cao vô thượng trong số các tiên nhân của Hoa Quốc.
Tuy nhiên, cô không thể nhìn thấy một chút lo lắng nào trên khuôn mặt của Bộ Phương.
Máy ảnh lóe lên, Tiểu Ngải cũng không cần phải nhiều lời nữa.
Xung quanh Thần Hỏa, Tiểu Ngải đang cởi bỏ chiếc áo khoác nặng nề ra bởi vì có Thần Hoả ở đây, ngược lại Tiểu Ngải còn cảm thấy nóng rực.
Tiểu Ngải đang quay chụp, cô không thể không chuyển ống kính máy ảnh lên người Tiểu U.
Đây có phải là người phụ nữ mà tiền bối một mực tìm kiếm không?
Thật là đẹp mà.
Tiểu Ngải sợ hãi thán phục, trong lòng cô thậm chí còn sinh ra một chút mặc cảm tự ti.
Đẹp quá!
Còn đẹp hơn cả tiên nữ ở trên trời.
Đặc biệt là lúc này, Tiểu U đang ôm đôi chân trắng nõn của mình ngồi ở bên cạnh Bộ Phương, cằm gác lên trên hai chân, mái tóc thanh mảnh mà gọn gàng xõa xuống che đi một nửa khuôn mặt nàng, nửa khuôn mặt trắng nõn mang theo một chút u buồn.
Đôi mắt nàng dường như đang nhìn chằm chằm vào đống lửa trước mặt, nhìn ngọn lửa đang nhảy nhót bên trong.
Tựa như mộng ảo, vô cùng xinh đẹp...
- Tạm thời coi chiếc cánh này là cánh Đại Bằng đi...
Giọng nói của Bộ Phương vang vọng lên không hề hài hoà.
Hắn dường như không có tâm tư để thưởng thức đôi cánh này.
Giờ phút này, tinh thần của Bộ Phương đều tập trung vào đôi cánh của Già Lâu La.
- Già Lâu La này xem như là Đại Bằng Điểu hỗn huyết nhưng ngược lại pháp lực cũng không tệ.
Bộ Phương vừa nói vừa thuần thục trong việc nhổ lông của Đại Bằng Điểu màu vàng.
Đôi cánh trần trụi hiện ra, Bộ Phương dùng nước tuyết để rửa sạch nó.
Ngay sau đó, không biết hắn tìm được một cành cây từ nơi nào mà cắm cành cây vào trong đôi cánh của Già Lâu La.
Đến gần đống lửa và dùng chúng để thiêu đốt cành cây này...
- Tiền bối, nói cho chúng tôi biết phải cần chú ý những điểm gì khi nướng cánh Đại Bằng đi.
Tiểu Ngải có chút tinh nghịch hỏi.
Bộ Phương liếc nhìn cô một cái, ngược lại không hề từ chối.
- Những gì cần chú ý khi nướng là nhiệt độ... Cánh Đại Bằng Điểu không khác gì cánh gà thông thường... Kích thước cũng chỉ kém hơn một chút thôi.
Bộ Phương nói.
Già Lâu La:
- ...
- Điều cần thiết phải chú ý là độ nóng cũng như sự thay đổi màu sắc của cánh. Tất nhiên, hãy chú ý để nướng mà không bị cháy, mùi khét ảnh hưởng rất nhiều đến cảm giác và mùi vị.
Bộ Phương vừa nói vừa khống chế Thần Hỏa đang bùng cháy không ngừng.
Lốp bốp.
Thần Hoả nhảy lên.
Chỉ một lúc sau, có nước dầu nổi lên trên cánh rồi chậm rãi nhỏ xuống mặt đất bắn tứ tung...
Những giọt nước bắn tung tóe vào đống lửa làm cho ngọn lửa lại càng thêm hừng hực.
- Làm thế nào để chú ý đến độ nóng đây? Nói cho mọi người bí quyết dựa vào cánh Đại Bằng Điểu... Bí quyết này vô cùng thực tế, muốn phán đoán độ nóng và sự thay đổi chất lượng của thịt, còn làm thế nào để cảm nhận được sự thay đổi về chất lượng thịt thì cô có thể làm như thế này...
Bộ Phương vừa nói vừa đưa tay ra rồi trực tiếp xoạch một tiếng vào đôi cánh đang được nướng nóng hổi.
Một miếng da đã bị bong ra.
Nước dầu cuồn cuộn lăn ra, mùi thơm nồng bay khắp nơi.
- Nếu như nướng thế này thì cũng gần như vậy.
Bộ Phương trịnh trọng nói.
Sau khi nói xong, hắn bắt đầu loay hoay với mấy cái bình và lọ, hắn cũng không hề nói thêm câu nào.
Vẩy mấy bình và lọ đấy lên cánh của Già Lâu La với những động tác thành thạo, thủ pháp ba cạn mà một sâu, Tiểu Ngải nhìn đến ngây ngốc.
Tiểu Ngải ngửi được mùi hương trong không khí, chỉ cảm thấy một trận trầm luân, mùi vị kia quá dễ ngửi.
Cô chưa bao giờ được ngửi thấy mùi thơm như vậy.
Cảm giác thèm ăn vô tình được khơi dậy.
- Đại Bằng Điểu là Thần Thú, ẩn chứa tiên khí bên trong chất thịt, khi được đốt nóng, tiên khí và mùi thơm của thịt sẽ hòa quyện vào nhau, mùi thơm tỏa ra vô cùng nồng đậm, đương nhiên... Điều này cần chú ý đến kỹ xảo, nếu không sẽ rất khó khiến mùi hương được phát huy đến mức tối đa, ngược lại sẽ khiến cho hương vị trở nên khó ăn hơn.
Bộ Phương nói.
Tiểu Ngải gật đầu không ngừng.
Cục trưởng La sững sờ.
Mẹ nó... Anh chỉ nướng cái cánh mà có thể nướng ra nhiều hương vị như vậy sao?
Mà... Còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
Điều này cho thấy Bộ Phương chắc hẳn đã không ít lần nướng các loại Thần Thú lên.
Tiền bối đúng là tiền bối... Chiến Đấu Kê trong việc ăn uống!
- Bước tiếp theo là rót mật ong vào…
Bộ Phương nói.
Bộ Phương lấy ra một bình mật ong từ túi Không Gian Hệ Thống.
Đúng vậy, đây không phải là mật ong bình thường mà là loại mật do Thần Chi cấp Thần Phong nuôi dưỡng.
Mật ong có màu vàng óng, tỏa ra hương thơm ngọt ngào.
Nắp lọ đã được mở ra.
Bộ Phương nhúng bàn chải vào mật ong rồi bắt đầu tưới lên trên cánh Đại Bằng đã được nướng chín vàng.
Mật ong màu vàng còn hiện ra chút sền sệt, tưới nước lên, theo miếng thịt bóng loáng vàng rực chảy xuôi xuống...
Khiến nước miếng của Tiểu Ngải cũng bất giác chảy xuống.
Tiểu Hồ nhảy dựng lên, đã sớm không thể chờ đợi được nữa.
Hơi thở hổn hển.
Đôi mắt Tiểu U cũng sáng lên, nhìn chằm chằm vào cánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận