Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3192: Đại kết cục (1) (2)

Điểu Gia biến thành phân thể Ý Chí, đối đầu với Hồn Thần có chút quá sức.
Uỳnh!
Sau khi bị Hồn Thần đánh một chiêu lùi về nhà gỗ thì Điểu Gia chạy như bay ra, lại đứng vô cùng yên tĩnh.
Ngưu Hán Tam ôm Tiểu Bát, vô cùng tuyệt vọng.
Hồn Thần và bảy trường mâu đi từng bước một chậm rãi tới, hắn vươn tay đặt trên chốt cửa gỗ.
Đột nhiên, bên trong nhà có một bàn tay lóe sáng chống cửa. Két một tiếng cửa bị đẩy ra. Một bóng người trung niên lóe sáng xuất hiện.
Bóng người kia không phải ai khác, chính là Trù Thần. Điểu Gia đã triệt để kích phát sức mạnh của Trù Thần. Như vậy hắn mới có được sức mạnh cực đại, nhưng một khi hào quang tán đi hắn sẽ khô héo mục nát, có lẽ đây chính là số mệnh.
Điểu Gia thở ra một hơi, cuối cùng hắn cũng không có may mắn như Tiểu Chú trở thành một người bình thường
Hào quang sáng chói phun trào, ngay sau đó nuốt chửng Hồn Thần. Ánh sáng chói mắt khiến Ngưu Hán Tam không chịu được mà che mặt lại.

Đột nhiên, ngay lúc Ngưu Hán Tam nhắm mắt hắn tự như đang mơ màng, đằng xa màn sương có một bóng người thân thuộc.
Hai bên màn sương tách ra, không thể tiếp xúc được với thân thể Bộ Phương. Tiểu Bạch và Bộ Phương đi tới, những người khác thì ở bên ngoài.
Không phải bọn hắn không muốn tới mà là không thể tiến vào được. Màn sương đã ngăn cản bọn hắn lại, trù Tiểu Bạch và Bộ Phương. Cho dù là Giáo Chủ Thông Thiên hay Cẩu Gia đều không thể đi vào. Bởi vì bọn hắn không thuộc về Điền Viên, cho nên màn sương không chấp thuận.
Bọn hắn không giống như Ngưu Hán Tam và Tiểu Bát mỗi ngày đều sống ở Điền Viên, hít được sức mạnh của màn sương ảnh hưởng đến. Bởi vậy mà Ngưu Hán Tam tiến vào đây không hề khó khăn.
Mà Bộ Phương ban đầu là chủ nhân của Điền Viên, còn về phần Tiểu Bạch chỉ là một con rối.
Bộ Phương nhìn phía xa, kim quang bao phủ lấy Hồn Thần, ánh mắt nghiêm túc. Hắn hít sâu một hơi, vừa rồi Bộ Phương mới rõ Trù Thần chuẩn bị cái gì. Không phải là trận pháp kiệt tác gì đó, mà chính là Bộ Phương hắn!
Về phần Điểu Gia, cũng chỉ là ngăn cản kéo dài thời gian mà thôi.
Điền Viên, màn sương hay cả Điểu Gia chỉ là bước chuẩn bị lót đường cho Bộ Phương mà thôi. Bây giờ chỉ có Bộ Phương mới có thể chống lại Hồn Thần. Cũng chỉ có Bộ Phương mới có thể ngăn cản Hồn Thần thu hồi được trái tim.
- Ông chủ Bộ! Xác chết vùng dậy à!
Nước mắt Ngưu Hán Tam không ngừng chảy, đột nhiên kêu lên. Trong thoáng chốc hắn như nhìn thấy Bộ Phương, hắn cứ tưởng là ảo giác. Nhưng nghĩ lại có vẻ không đúng.
Cố nén sự xúc động mở mắt ra, thì đúng là Bộ Phương bằng xương bằng thịt. Bóng người quen thuộc kia đang chắp tay nhìn kim quang từ phía nhà gỗ.
Trong lòng Ngưu Hán Tam đầy cảm động, ông chủ Bộ thế mà chưa chết!
Khi kim quang chiếu rọi xuống, bóng người Bộ Phương như thần linh tới cứu vãn hắn vậy. Lão Ngưu vô cùng cảm động đấy!
Bộ Phương nhìn Ngưu Hán Tam, cũng nhìn thấy Tiểu Bát trong ngực đối phương, lông mày hơi nhíu lại, bước ra một bước.
Hắn giơ tay lên chạm vào vai Ngưu Hán Tam, hơi dùng lực. Sự trói buộc của Hồn Thần bị kéo vỡ nát, sau đó trực tiếp ném Ngưu Hán Tam ra ngoài màn sương.
Ngưu Hán Tam bay trong không trung, ôm lấy Tiểu Bát, trong lòng lại có chút nhẹ nhõm.
Mà Bộ Phương sau khi ném Ngưu Hán Tam đi thì cũng nghiêm túc nhìn về phía nhà gỗ. Ánh sáng bắt đầu chậm rãi tiêu tán. Thân thể Điểu Gia dần khô cạn, lùi về phía sau mấy bước rồi đặt mông ngồi xuống đất.
Đôi mắt đỏ của Hồn Thần nhàn nhạt liếc nhìn Điểu Gia một chút.
- Một phân thân Ý Chí mà cũng muốn cản ta.
Hồn Thần không để ý, hắn quay đầu nhìn về phía Bộ Phương ở phía xa, trong đôi mắt như có chút kích động nhàn nhạt.
Sau đó hắn quay người bước vào nhà gỗ.
Bộ Phương nhướng mày, phi tốc lao tới.
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, cũng nhanh chóng theo sau nhưng khi Bộ Phương tới nhà gỗ thì dùng sức đẩy Điểu Gia đang khô cạn ra. Bàn tay to lớn của Tiểu Bạch nâng lên, đỡ được Điểu Gia suýt chút nữa thì thi triển lột y phục, nhưng cũng nhịn được xuống.
Điểu Gia liếc nhìn Tiểu Bạch một chút, cảm kích nói.
- Đa tạ.
Tiểu Bạch không trả lời mà nhướng mắt nhìn về phía nhà gỗ.
Trong đó, Bộ Phương, Hồn Thần và Trù Thần cũng có mặt đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận