Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1175: Sắc trời thay đổi (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Minh Vương đưa theo tam nhãn Cuồng Sư đi đến bên cạnh người Bộ Phương, nở nụ cười gượng gạo, hắn ta cảm thấy có chút xấu hổ.
Bộ Phương nheo mắt liếc nhìn Minh Vương Nhĩ A một lát, hắn hiểu rõ ý định của Minh Vương Nhĩ A, tên này bởi vì thấy do mình sơ sẩy mà dẫn đến việc Tinh La Thiên Bàn bị phá hủy cho nên hắn ta cảm thấy có chút xấu hổ.
Không phải hắn ta sợ Bộ Phương lấy que cay của hắn ta cho nên liền đưa nguyên liệu nấu ăn cực phẩm này đến đây để đền tội.
Tam nhãn Cuồng Sư là Linh thú của Thiên Hư Cảnh, đương nhiên là rất phi thường, chất thịt của nó tuyệt đối không thể tầm thường. Mặc dù nếu so với nguyên liệu nấu ăn Thao Thiết Chi Tâm thì có chỗ không sánh bằng nhưng so với nguyên liệu nấu ăn bình thường của Thần Hồn Cảnh hay thậm chí là Thần Linh Cảnh giới thì tốt hơn nhiều.
Tuy nhiên ngược lại là lần này Minh Vương đã nghĩ sai, Bộ Phương thật ra không có dự tính lấy đi que cay từ hắn ta.
Bộ Phương hiểu rõ ràng rằng chuyện này cũng không phải là lỗi của Minh Vương Nhĩ A.
Sự bùng nổ bất ngờ của Ma Dạ hoàn toàn không nằm trong tính toán của mọi người. Không ai nghĩ đến việc Ma Dạ có thể thiêu đốt ma văn cũng như muốn phá hủy đi Tinh La Thiên Bàn.
Dù sao Bộ Phương cũng cảm thấy hơi đau đầu, nhìn Thiên Cơ Thánh Nữ Nghê Nhan nằm thoi thóp trên đất mà đau đầu.
Nghê Nhan là người quen của hắn, nếu như hắn không quen biết Nghê Nhân thì có lẽ Bộ Phương sẽ bỏ mặc nàng ta. Nhưng hắn lại nhận ra Nghê Nhan, vì vậy hắn không thể mặc kệ nàng ta được.
Vì vậy… Bộ Phương phải tiếp tục nghĩ cách để cứu sống Nghê Nhan.
Thế nhưng ngay cả hệ thống cũng nói rằng nếu Nghê Nhan muốn sống sót thì phải dựa vào số phận và may mắn của nàng ta.
Đối với lời nói của hệ thống thì Bộ Phương vẫn khá tin tưởng. Xét cho cùng thì từ thời Thanh Phong Đế Quốc đến nay, mặc dù hệ thống cũng có đôi lần lừa người nhưng đa số thời điểm thì vẫn rất nghiêm túc.
Nếu như hệ thống đã nhắc đến số phận thì không thể nào chỉ giải quyết bằng một món ăn được.
Bộ Phương đi đến trước mặt Nghê Nhan, nhìn hơi thở hấp hối của Nghê Nhan, nàng ta được quanh bởi ánh sao. Hắn lập tức nhíu mày lại, biểu lộ vẻ bất lực.
“Tiểu Bạch, đưa nàng ta về tửu lâu với chúng ta.” Bộ Phương nghiêng đầu nói với Tiểu Bạch đang ở cạnh người hắn.
Tiểu Bạch cất côn Chiến Thần lại, ánh mắt lóe lên, ngay lập tức cất bước, bàn tay to lớn nhẹ nhàng hạ xuống.
Cẩn thận bế Nghê Nhan đang được bao phủ bơi ánh sao lên.
Khuôn mặt xinh đẹp của Nghê Nhan tràn đầy vẻ thê thảm, trắng bệnh.
Những sợi tóc dài xõa xuống, giống như thác nước chảy xuống.
Bộ Phương chắp tay, bước đến tửu lâu.
Mấy người Sở Trường Sinh đi sau cũng đuổi kịp.
Minh Vương Nhĩ Ha gãi gãi đầu mình, xoa đầu, giơ tay lên, vỗ tam nhãn Cuồng Sư đứng cách đó không xa, đi về phía tửu lâu.
Không lâu sau đó bọn họ đã tiến vào bên trong tửu lâu.
Tới của tửu lâu, mặt mũi Mạc Lưu Cơ tràn đầy sự tuyệt vọng, nghiêng người dựa vào cửa. Trong đáy mắt hắn ta tràn đầy tro tàn.
Tinh La Thiên Bàn bị phá hủy, ngay cả Thánh Nữ tài giỏi cũng bị trọng thương, hấp hối…
Sự hi sinh của Mạc bà bà không có một chút ý nghĩa nào.
Không nên…
Mạc bà bà tính toán không bỏ qua chuyện gì hết, tại sao lại xuất hiện sai lầm trí mạng như thế?
Mạc bà bà từng nói, bữa ăn của Thánh Nữ điện hạ trong tửu lâu sẽ không có nguy hiểm gì, Tinh La Thiên Bàn cũng được bảo vệ rất tốt.
Thế nhưng là…
Tất cả mọi chuyện đều là gạt người, Thánh Nữ điện hạ đang cận kề cái chết, Tinh La Thiên Bàn cũng sụp đổ…
Mọi thứ dần trở nên tồi tệ.
“Không được… ta muốn đưa Thánh Nữ điện hạ xoay chuyển Thiên Cơ Thánh Địa. Nếu như là Thánh Sư đại nhân thật sự trở về thì khẳng định chắc chắn sẽ có biện pháp để cứu sống Thánh Nữ điện hạ…”
Trong đáy mắt Mạc Lưu Cơ lộ ra vẻ bừng tỉnh.
Cho nên trong mắt hắn ta hiện lên một tia sáng rực rỡ, hắn ta đứng lên, nhìn về phía Bộ Phương.
“Giao Thánh Nữ điện hạ giao cho ta…” Trong mắt Mạc Lưu Cơ lộ ra hi vọng, hắn ta nhìn về phía Bộ Phương, kéo lấy áo choàng lông chim của Bộ Phương.
Bộ Phương lập tức nhíu mày một cái, thoáng nhìn qua Mạc Lưu Cơ máu me đầy người.
“Ngươi không cứu được nàng ta.” Bộ Phương nói.
“Ngươi giao Thiên Cơ Thánh Nữ cho ta… Thánh Sư đại nhân nhất định sẽ có biện pháp cứu sống nàng ta! Cho dù Thánh Sư đại nhân không có cách nào đi thì vẫn còn Thánh Chủ tìm ra biện pháp!” Đáy mắt Mạc Lưu Cơ hiện lên một chút điên cuồng, nhìn Bộ Phương điên cuồng quát tháo.
Lúc này tinh thần của hắn ta đã trở nên hỗn loạn.
Tinh La Thiên Bàn vỡ nát, đối với người đã hứa với Mạc bà bà nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Thánh Nữ như hắn ta thì cảm thấy khổ sở vô cùng.
Tự trách, hối hận, không cam lòng… đồng thời tức giận với tu vi yếu ớt của bản thân!
Hắn ta thật sự là quá yếu…
Tại sao hắn ta không thể mạnh mẽ hơn dù cho chỉ là một chút?
“Ta đã nói… Các người không thể cứu được nàng ta, không một ai có thể cứu được nàng ta.” Bộ Phương nhíu mày, cảm thấy nghi ngờ nói.
Hắn chậm rãi đỡ lấy Thiên Cơ Thánh Nữ từ trong tay Tiểu Bạch, cái chạm nhẹ nhàng làm cho Bộ Phương nhíu mày một cái.
Ánh sao tỏa ra, bao phủ lấy thân người Nghê Nhan, dường như có chút thần bí.
“Tiểu Bạch… Tiễn hắn ta ra ngoài.”
Bộ Phương nói.
Hắn nói xong, bước sâu vào tửu lâu mà không quay hề quay đầu ngoái lại.
Chỉ chốc lát sau, bóng dáng của hắn liền biến mất khỏi tầm mắt của Mạc Lưu Cơ.
Mạc Lưu Cơ lập tức cử động, bây giờ… cách duy nhất là đưa Thánh Nữ về Thiên Cơ Thánh Địa. Vì vậy hắn ta nhất định phải mang Thánh Nữ đi… Cho dù có phải ra tay cướp đoạt… cũng phải đoạt lại bằng mọi cách!
Bang!
Tuy nhiên, ngay khi vừa di chuyển, hắn ta liền bị bàn tay to như chiếc quạt của Tiểu Bạch chắn mặt lại.
“Tránh ra! Thả ta ra!”
Mạc Lưu Cơ đã giận dữ!
Chân khí trong cơ thể hắn ta bộc phát ra. Mặc dù hắn ta đã bị trọng thương, thế nhưng dù có liều mạng hao tổn tu vi thì hắn ta cũng muốn đoạt Thánh Nữ điện hạ lại.
“Kẻ gây rối…”
Bên trong đôi mắt của Tiểu Bạch có ánh sáng lóe lên.
Lấy sức chiến đấu của hắn ta hiện giờ thì Mạc Lưu Cơ không có cách nào tránh được. Mặc kệ chân khí của Mạc Lưu Cơ có bộc phát như thế nào đều không thể nào thoát ra được.
Ầm!
Tiểu Bạch liền thoáng dùng sức trong tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận