Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1769: Bạo chúa phòng bếp... Bộ Phương (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thực ra, Thần Nữ Thành giống như một quốc gia nhỏ.
Nữ Vương Bích Lạc chính là vua của một nước.
Cung điện nguy nga tráng lệ nằm ở trung tâm Thần Nữ Thành, vòng qua phía trước hồ Hí Long chính là con đường lớn dẫn vào cung điện được lát bằng gạch xanh vô cùng bằng phẳng.
Bước tới cầu thang trước cung điện, bậc thang được xây bằng đá bạch ngọc, khi giẫm lên trên đó dường như có một loại cảm giác ấm áp ẩm ướt.
Bức tượng ở hai bên lan can cũng được điêu khắc từ đá bạch ngọc, tay nghề của người điêu khắc vô cùng điêu luyện, pho tượng trông rất sống động như thể muốn sống lại, sải rộng đôi cánh bay lên cao.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay đi về phía trước, vạt áo trước ngực hắn phanh rộng ra, để lộ lồng ngực trắng nõn, khóe miệng hiện lên một nụ cười đầy thích thú.
Mấy người thị vệ mặc áo giáp đi theo kè kè hai bên Minh Vương Nhĩ Cáp với vẻ có chút cảnh giác.
Tất nhiên, Minh Vương Nhĩ Cáp sẽ không thèm quan tâm đến điều đó, hắn men theo con đường, bước lên cầu thang và đi về phía bên trong cung điện.
Chỉ một lúc sau, hắn đã đi vào đại điện bên trong hoàng cung.
Cánh cửa của đại điện đột nhiên đóng lại một tiếng rầm thật lớn.
Minh Vương Nhĩ Cáp nheo mắt nhìn về phía xa xa.
Ở trên vị trí cao, một dáng người thướt tha uyển chuyển đang nằm ở phía trên đó.
Người đó nhìn liếc xuống với ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt, trực tiếp dán chặt xuống trên người của Minh Vương Nhĩ Cáp.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay rồi cắn nhẹ một miếng, sau khi cắn ra một khúc, hắn lại tiếp tục ngậm Que Cay, ánh mắt cũng từ từ nhếch lên, va chạm với ánh mắt của bóng dáng lười biếng kia.
- Ngươi không lo làm chủ nhân của Minh Khư cho đàng hoàng, mà lại giả gái để trà trộn vào trong Thần Nữ Thành làm gì vậy hả?
Nữ Vương Bích Lạc trở mình đứng dậy, chiếc áo choàng đỏ rực khẽ phất lên cuốn theo một làn gió thơm dịu bay ra.
Nữ Vương Bích Lạc liếc Minh Vương Nhĩ Cáp một cái, sau đó, lập tức bĩu đôi môi đỏ mọng rồi hỏi với vẻ nghiền ngẫm.
- Tiện đường ghé qua, đến tìm một vị bằng hữu.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay trả lời.
- Bằng hữu? Bên trong Thần Nữ Thành cũng không có ai là bằng hữu của chủ nhân Minh Khư cả... à, ngươi đang nói tới tên tiểu đầu bếp đó sao?
Nữ Vương Bích Lạc nheo mắt lại.
- Đúng rồi đấy, tỷ tỷ, ngươi vẫn cực kì thông minh như vậy nhỉ.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhếch miệng mà cười.
- Bớt lắm mồm đi... Ngươi có chắc không phải tới đây vì Sinh Mệnh Chi Tuyền trong núi Thần Tuyệt giống như lão cha già phong lưu của ngươi không?
Nữ Vương Bích Lạc nhấc đôi bàn tay xinh xẻo của mình lên chống cằm nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp.
Minh Vương Nhĩ Cáp đi một vòng xung quanh bên trong đại điện và tìm một nơi để tựa vào.
- Tất nhiên là không phải, lúc trước, lão cha già kia của ta mượn Sinh Mệnh Chi Tuyền là để thử xem liệu thứ nước đó có thể loại bỏ lời nguyền trên người U nha đầu được hay không, đương nhiên cũng nhân tiện...tán tỉnh luôn cả mẫu thân của ngươi...
Minh Vương Nhĩ Cáp nhún vai, bày ra bộ dạng như thể hắn cũng rất bất đắc dĩ.
Nữ Vương Bích Lạc làu bàu một tiếng.
Bóng dáng chợt lóe lên xẹt qua hư không ngay lập tức, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Minh Vương Nhĩ Cáp.
Chiếc áo choàng đỏ rực xoay tròn, uy áp khủng khiếp đột nhiên tràn ra.
Minh Vương Nhĩ Cáp lập tức sững ra, những Que Cay đang ngậm trong miệng cũng đều run rẩy.
Nữ Vương Bích Lạc duỗi một ngón tay ra, móng tay được sơn màu đỏ trông vô cùng quyến rũ.
Một ngón tay điểm vào giữa hai đầu lông mày của Minh Vương Nhĩ Cáp, chọc cho Minh Vương Nhĩ Cáp lui về sau mấy bước, tựa vào trên vách tường.
- Thân là chủ nhân của Minh Khư, sao tu vi của ngươi lại yếu như vậy... làm sao có thể gánh vác được trọng trách của chủ nhân Minh Khư cơ chứ?
Nữ Vương Bích Lạc đang đi chân trần trên nền đất lạnh lẽo của cung điện.
Minh Vương Nhĩ Cáp cũng không bực bội mà chỉ ngậm Que Cay cười khẽ.
Nữ Vương Bích Lạc của Thần Nữ Thành có thực lực cường hãn là điều không thể nghi ngờ, dù sao, nàng cũng có chỗ dựa là vùng cấm địa núi Thần Tuyệt của Địa Ngục ở sau lưng.
Đương nhiên, cũng bởi vì một phần nguyên nhân do chủ nhân của Minh Khư là hắn cũng rất kém cỏi.
- Hết ăn rồi lại nằm, ngươi phải có ý thức đề phòng nguy hiểm ngay cả khi ở trong thời bình chứ, Minh Ngục giống như một ngọn giáo sắc bén treo trên Địa Ngục. Bất cứ khi nào nó cũng có thể chọc ra một lỗ thủng lớn trong Địa Ngục, chẳng lẽ ngươi không cảm nhận được một chút nào sao?
Nữ Vương Bích Lạc bắt chéo hai tay lại, nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp với vẻ có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nói.
Trong giọng nói, mang theo một vẻ bất lực.
- Trước hết không nhắc tới chuyện này nữa, bằng hữu kia của ta cần đi vào núi Thần Tuyệt, mượn Sinh Mệnh Chi Tuyền để tưới những hạt giống Tiên Thụ. Tiên Trù Giới đã bị Minh Ngục xâm lấn, nhưng Tiên Thụ lại đang ngủ say, vì vậy, cần phải có hạt giống Tiên Thụ sống lại để thức tỉnh, nếu không, một khi cường giả cấp Thánh Chủ của Minh Ngục phá vỡ kết giới của Tiên Trù Giới, thì Tiên Trù Giới sẽ hoàn toàn rơi vào tay giặc.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhíu mày khoát tay áo, nói sang chuyện khác.
- Tiên Trù Giới? Cái tên này rất quen, nhưng mà chuyện đó... thì có liên quan gì đến bản vương? Sinh Mệnh Chi Tuyền là một loại thuốc quý vô song, chẳng lẽ nói muốn mượn thì có thể mượn được sao?
Nữ Vương Bích Lạc bắt chéo hai tay lại, thản nhiên nói.
- Ta đã nói rồi, nếu như vương tiệc của tiểu đầu bếp kia có thể làm ta hài lòng, bản vương tất nhiên sẽ dẫn hắn đi vào núi Thần Tuyệt, có thể lấy được Sinh Mệnh Chi Tuyền hay không thì còn phải phụ thuộc vào vận may của hắn, nếu như không thể đáp ứng được yêu cầu ta, vậy thì sẽ bị đuổi khỏi Thần Nữ Thành.
Nữ Vương Bích Lạc nói.
- Nếu muốn làm được một bữa vương tiệc có thể để cho bản vương chấp nhận, thì lại không hề đơn giản như tiểu đầu bếp kia tưởng tượng đâu.
Minh Vương Nhĩ Cáp dựa vào trên cây cột, nhếch miệng.
- Cái gọi là vương tiệc đó, trong đó có bảy phần là ăn mừng, ba phần còn lại là để cúng tế... Nếu như có thể nhận được sự đồng ý của tất cả các nữ nhân bên trong núi Thần Tuyệt, ngươi còn có thể ngăn cản sao?
- Ngươi biết cũng nhiều đấy!
Nữ Vương Bích Lạc trừng mắt với Minh Vương Nhĩ Cáp một cái.
- Ở Thần Nữ Thành, cách để mang thai đời sau thực chất là dựa vào Sinh Mệnh Chi Tuyền, Thần Nữ Thành không có nam nhân, nhưng khi nữ nhân của Thần Nữ Thành tới tuổi thì đều sẽ đến Tế Tự Tông Phủ để nhận một phần nước Sinh Mệnh được điều phối ra từ bài thuốc bí truyền, sau khi uống nước Sinh Mệnh, nữ nhân trong Thần Nữ Thành cũng có thể mang thai mười tháng và sinh ra một đứa trẻ sơ sinh.
Mà về cơ bản, những đứa trẻ sơ sinh này cũng đều là nữ nhân.
Cứ lặp đi lặp lại giống như một vòng luân hồi vậy.
Không biết Thần Nữ Thành đã tồn tại bao lâu rồi, nữ nhân đã trở thành chủ đạo bên trong tòa thành này.
Mặc dù, nói là lão Minh Vương Thiên Tàng tán tỉnh mẫu thân của Nữ Vương Bích Lạc, tuy nhiên Nữ Vương Bích Lạc vẫn được sinh ra bằng cách dùng Sinh Mệnh Chi Tuyền như trước, chứ không hề có quan hệ máu mủ gì với Minh Vương Nhĩ Cáp cả.
Nhưng tình cảm tỷ đệ vẫn không biến mất.
Hai người nói chuyện tán gẫu rất nhiều bên trong đại điện.
Nữ Vương Bích Lạc đã dạy cho Minh Vương Nhĩ Cáp một số cách và ý tưởng làm thế nào để trở thành một quân vương.
Minh Vương Nhĩ Cáp cũng lắng nghe một cách rất chăm chú.
Một người muốn dạy và người kia muốn lắng nghe.
Thời gian đang dần trôi qua như vậy.
...
Phòng bếp trong hoàng cung ở Thần Nữ Thành.
Thời gian đã trôi qua một ngày một đêm.
Đầu bếp Cảnh Diên vẫn đứng ngoài cửa ra vào, thỉnh thoảng nàng lại quay đầu nhìn vào bên trong cửa, không khỏi nhăn đầu lông mày lại khi nhìn về phía cánh cửa vẫn luôn không có động tĩnh gì.
Nàng cảm thấy thời gian dường như đã trôi qua rất lâu rồi, hẳn là không cần phải mất nhiều thời gian như vậy để ghi lại những thực đơn đó mới đúng.
Cót két...
Đột nhiên, ngay khi Cảnh Diên đang nghĩ ngợi lung tung, cánh cửa vẫn luôn đóng chặt kia cuối cùng cũng mở ra.
Khi cánh cửa được mở ra, bầu không khí ồn ào trong phòng bếp truyền tới khiến Bộ Phương cảm thấy có chút sững sờ .
Trong nhà bếp, nhiều đầu bếp đang tất bật nấu nướng và chế biến nguyên liệu.
Dù sao, phòng bếp trong hoàng cung này cũng phải phụ trách cung cấp thức ăn cho toàn bộ cung điện trong Thần Nữ Thành.
Bộ Phương bước ra khỏi đó với vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt.
Cảnh Diên nhìn Bộ Phương bằng ánh mắt có chút chờ mong.
- Đã xem xong hết thực đơn rồi sao? Nhớ được phương pháp nấu ăn của các món trên thực đơn rồi chứ?
Cảnh Diên hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận