Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1966: Đến, gặp lại U Cơ (2)

Notice: Undefined offset: 203
Rốt cuộc Linh Chu cũng đến được Địa Ngục.
Ô ô ông…
Xông qua bức tường thành ở Địa Ngục.
Đột nhiên Linh Chu bị rung lắc dữ dội.
Sau một khắc, xoẹt một tiếng, hóa thành một vệt sáng lao về phía chân trời.
Bầu trời sáng trong, bao trùm khắp nơi.
Địa Ngục bao la, khiến cho mọi người trên Linh Chu được phen sững sờ.
Bộ Phương chắp tay đứng trên boong thuyền, nhìn Địa Ngục bao la bát ngát, mặt không đổi sắc.
Bên trong đôi mắt đen nhánh của Tiểu U có hơi kích động.
Dù sao nghiêm túc mà nói thì Địa Ngục chính là nhà của nàng.
Nhóm người Chu Ngạn chưa trải sự đời, bọn họ cảm thấy thán phục trước độ linh khí dày đặc ở Địa Ngục, sự rộng lớn ngút ngàn trên mặt đất, còn có tầng tầng lớp lớp thảm thực vật đủ loại.
Ngay cả Hiên Viên Hạ Huệ đang tập trung tu luyện bên trong căn phòng nhỏ trên Linh Chu cũng phải đi ra hít một hơi thật dài, cảm thụ luồng không khí trong trẻo ở Địa Ngục.
Rầm rầm rầm!
Từng tiếng động lớn vang lên.
Mọi người quay đầu nhìn lại.
Đột nhiên nhìn thấy từng chiếc Chiến Thuyền đang đụng vào bức tường thành ở Địa Ngục.
Bùng nổ thoát khỏi bức tường thành.
Uy áp lan tràn khắp nơi.
Rầm!
Bỗng nhiên.
Trên bầu trởi.
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Một chiếc Chiến Thuyền bằng kim loại đen tuyền nguy nga hoàng tráng chậm rãi chạy đến, lơ lửng trước Linh Chu.
Chu Ngạn vội vã giảm tốc độ của Linh Chu.
Cộp cộp cộp.
Trên chính diện Chiến Thuyền xuất hiện một bóng người đứng bên boong thuyền.
Từ trên cao nhìn xuống bao quát toàn bộ Linh Chu.
Đây là một nữ tử tuyệt mỹ khí khái hào hùng, mặc Hắc Sắc Khải Giáp, trên khải giáp tỏa ra ánh sáng lung linh, khí tức vô cùng nhạt nhòa.
Nữ tử phất tay về phía Linh Chu.
Nhất thời cả chiếc Linh Chu bay vút lên, rồi hạ xuống trên Chiến Thuyền.
Nhóm người Chu Ngạn thở phào, Chiến Thuyền này chắc là Chiến Thuyền dẫn đường vào Địa Ngục rồi.
Bọn họ đi ra từ trên Chiến Thuyền.
Đột ngột nhìn rõ dáng vẻ của nữ tử mặc Hắc Sắc Khải Giáp có khí chất hào hùng này.
Im lặng quan sát, lúc sau bọn họ đều không khỏi hít sâu một hơi.
CMN?
Tình huống như nào đây?
Nhóm người Chu Ngạn mở to mắt ra nhìn, nhìn Địa Ngục Dẫn Đạo Giả, lại nhìn Tiểu U.
Vì sao hai người này nhìn giống nhau thế?
Bộ Phương nhìn nữ nhân kia, hơi bĩu môi, không nghĩ đến người tới lại là nữ nhân này.
Nghĩ đến nữ nhân này chắc hẳn cũng đã biết tin tức Tiểu U đến Địa Ngục đi.
U Cơ vác trên người thanh Trọng Kiếm, cả khuôn mặt toát lên vẻ khí khái hào hùng, nàng liếc nhìn mọi người một lượt, sau cùng ánh mắt rơi xuống người Tiểu U.
Nhìn mái tóc xanh xám của Tiểu U, đồng tử khẽ co lại:
- Tóc ngươi làm sao thế? Lời nguyền bộc phát à?
U Cơ hít vào một hơi, thân hình biến mất tại chỗ.
Một lần nữa xuất hiện là ở bên cạnh Tiểu U.
U Cơ run rẩy giơ tay ra, lướt nhẹ trên mái tóc xanh xám của Tiểu U.
Ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén.
Sau một khắc, Đại Kiếm sau lưng đột nhiên vọt ra.
Âm thanh khủng khiếp vang lên.
Đại Kiếm lướt ngang qua Bộ Phương.
Nhất thời sắc mặt của nhóm người Chu Ngạn tái nhợt, toàn thân run rẩy.
Uy áp phát ra từ trên người nữ nhân này, khiến bọn họ không dám nhúc nhích.
Luồng khí tức này thật đáng sợ.
Dường như còn đáng sợ gấp mấy lần so với Giới Chủ Đại Nhân.
Rốt cuộc thì nữ nhân này là ai?
Vẻ mặt Bộ Phương không chút thay đổi.
Chỉ chắp tay đứng nguyên tại chỗ.
Đại Kiếm lao đến, đột ngột dừng lại trước mũi Bộ Phương khoảng một tấc.
Kiếm khí sắc bén lướt qua khiến sợi tóc Bộ Phương bay lên.
Tiểu U giữ chặt tay U Cơ, lắc đầu.
Tiểu U nói:
- Tỷ, Bộ Phương không sai.
U Cơ lạnh lùng đáp lại:
- Ta bảo hắn phải quan tâm ngươi cho thật tốt… Nhưng hắn lại không làm được.
Tiểu U lại nói:
- Lời nguyện đã được chặn lại, không sao đâu.
U Cơ liếc mắt nhìn Tiểu U một cái, lại nhìn Bộ Phương một lượt, sau đó mới thu hồi khí thế trên người lại, cất Trọng Kiếm ra sau lưng:
- Các ngươi là do Tiên Trù Giới cử đến tham gia Minh Khu Thiên Đạo chiến thi đấu lần này đúng không. Ta là Dẫn Đạo Giả, phụ trách đưa các ngươi đến đấu trường. Ta là một trong những Ngục Chủ ở Địa Ngục, U Cơ.
U Cơ thản nhiên nói, nói xong thì liếc nhìn nhóm người Chu Ngạn, nói:
- Thật yếu.
Giới thiệu xong là không nói gì nữa.
Nhóm người Chu Ngạn gật đầu rối rít, nơm nớp lo sợ, Ngục Chủ Địa Ngục thật là… khí phách.
Một lát sau, U Cơ bước lên một bước.
Đột nhiên hóa thành một vệt sáng xông ra, lơ lửng trên bầu trời, đối diện với Chiến Thuyền vừa lao qua phá vỡ bức tường thành.
U Cơ lạnh lùng nói:
- Tất cả Chiến Thuyền, cùng với Chiến Thuyền Địa Ngục dẫn đạo. Loạn Hành Giả, giết không tha.
Dứt lời, Trọng Kiếm sau lưng cũng rơi xuống tay.
Từ từ nâng lên, kiếm khí lại một lần nữa bộc phát từ trên người nàng.
Sau đó, trong từng Chiến Thuyền kia cũng có từng luồng khí tức tản ra, chống lại khí tức của U Cơ.
Ánh mắt U Cơ ngưng tụ, Trọng Kiếm Vô Phong, đột nhiên lướt qua.
Kiếm khí của Trọng Kiếm che khuất bầu trời, đột nhiên lao đến Chiến Thuyền ở bên này.
Trong Chiến Thuyền có người ra tay.
Sau khi đối kháng một trận, âm thanh thổ huyết vang lên.
Sau đó, tất cả Chiến Thuyền đều trở nên ngoan ngoãn hơn.
U Cơ trở lại Chiến Thuyền, sắc mặt lạnh tanh.
Chiến Thuyền của Địa Ngục đột nhiên nổ vang, lướt trên hư không mà đi.
Bên trong Chiến Thuyền.
Nhóm người Chu Ngạn đã sớm bị U Cơ thu phục, đây chính là dáng vẻ của một cường giả.
Tất nhiên, bọn họ cũng rất tò mò mối liên hệ giữa U Co, Bộ Phương và Tiểu U.
Giờ phút này, trong mắt bọn họ, cái người mà gọi là Đại Ma Vương đó, đã trở thành một tên nam nhân yếu đuối chỉ biết dựa vào nữ nhân.
Vừa rồi nếu không nhờ Tiểu U ngăn cản thì Đại Ma Vương có khả năng đã bị vị Ngục Chủ Địa Ngục này chém thành hai nửa rồi.
Cái gọi là Đại Ma Vương cũng không khác gì người thường.
Chiến Thuyền Địa Ngục chạy như bay, tốc độ nhanh hơn nhiều so với Linh Chu.
Chạy được một lúc lâu.
Dường như đã chạy xa được mấy chục vạn dặm, cuối cùng Chiến Thuyền cũng hạ xuống.
Âm thanh dòng sông chảy ào ào vang vọng trong hư không, giống như tiếng dã thú gầm gào.
Nhóm người Chu Ngạn dựa vào mạn thuyền, nhìn xuống.
Chính là nhìn thấy một dòng sông đỏ lòm máu tươi chảy xuôi, dòng sông đang gào thét, đầu lâu trắng toát trong lòng sông, vô số tàn hồn kêu rên.
Bọn họ nhìn dòng sông này mà cảm thấy run sợ, cảm nhận như linh hồn của bản thân đã bị dòng sông hút xuống đó, khắp người bị sự sợ hãi bao trùm.
Địa Ngục quả nhiên quá đáng sợ. Ngay cả một con sông cũng dọa người như thế!
Dòng sông giống như là đang chảy máu, bao trùm khí tức tử vong, tràn ngập hủy diệt.
Mà lần này đấu vòng loại Minh Khư Thiên Đạo chiến thi đấu, chính là diễn ra ở bên cạnh dòng sông đổ máu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận