Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3090: Thiên Quan Hàm Cốc (2)

Notice: Undefined offset: 95
- Hỏi ra rồi à?
Bộ Phương hỏi.
Dương Tiễn gật gật đầu, sắc mặt nghiêm túc.
- Mục đích của nhóm Hồn Ma chính là tìm kiếm Thần Vật của Hồn Thần. Bọn chúng muốn mang về Vũ Trụ Hồn Ma, vật đó thất lạc ở Hồng Hoang!
Dương Tiễn nói.
Khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên.
- Thần Vật cái quỷ gì, mục đích của bọn chúng chính là thân thể bị phong ấn của Hồn Thần.
Sắc mặt Dương Tiễn biến đổi, xem ra Bộ Phương cũng biết rồi.
- Bọn chúng có nói nơi phong ấn ở đâu không?
Bộ Phương hiếu kỳ hỏi.
Dương Tiễn thở ra một hơi, đây mới là điều khiến sắc mặt hắn trở nên khó coi.
- Không biết, nhưng bọn chúng cần ấn của Thiên Đế Tiên Đình, chắc là phải mở cái gì đó.
Dương Tiễn nói.
Bộ Phương gật gật đầu, không hỏi thêm nữa.
- Ông chủ Bộ…
Dương Tiễn chuẩn bị mở miệng, nhưng Bộ Phương lại lắc đầu.
- Ấn của Thiên Đế chắc là không dễ bị Hồn Ma cướp đi như vậy đâu! Chuyện này ta không giúp, đưa ta lên chiến trường, ta phải tới đó.
Bộ Phương nói. Hồn Ma cần ấn của Thiên Đế, nhưng theo Bộ Phương biết thì thứ đó không dễ dàng đạt được đâu, dù sao cũng là vật nằm trong tay Thiên Đế. Hồn Ma muốn có được chắc chắn phải dành thắng lợi trước, phá vỡ tiền tuyến như vậy mới có thể đánh vào Tiên Đình, có được ấn.
Những lần đánh nhỏ này không thể làm gì được Tiên Đình. Thực ra Bộ Phương rất rõ, lần này cho dù không có hắn thì Tiên Đình cũng không bị tổn hại gì. Dù sao thì Tiên Đình cũng là thế lực tồn tại vô số năm trong Vũ Trụ Hồng Hoang.
Dương Tiễn thở dài một hơi, hắn muốn giữ Bộ Phương lại để hỗ trợ, dù sao thì cách Bộ Phương đối phó với Hồn Ma rất có ích.
- Được… mai Dương Tiễn sẽ đưa ông chủ Bộ ra ngoài chiến trận Cửu Trùng Thiên.
Dương Tiễn gật gật đầu.
Sau khi Dương Tiễn đi, Bộ Phương ngồi xếp bằng trên sân, yên tĩnh uống rượu, ánh mắt thâm thúy.
Ngày hôm sau, quả nhiên Dương Tiễn phái người tới dẫn hắn đi chiến trường. Thanh Loan giương cánh, Bộ Phương dẫn theo đám Tiểu Bạch trùng thiên, xông vào mây trời, hướng về phía chiến trường bên ngoài Cửu Trùng Thiên.
Dương Tiễn nắm Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, bên cạnh vẫn còn Hao Thiên Khuyển đang run rẩy cười lớn.
Cú Mang không tới chiến trường, hắn ở bên trong Tiên Đình, cùng bảo vệ Đại Địa Hồng Hoang.

Chiến trường bên ngoài tinh không Cửu Trùng Thiên. Thanh Loan bay nhanh hơn nhiều so với Tiên Hạc của Cú Mang. Qua một lúc thì Bộ Phương xếp bằng trên lưng Thanh Loan híp mắt, ngẩng đầu nhìn về phía xa. Chỗ đó có một tòa thành trì đổ nát, vắt ngang vũ trụ hiện lên trước mặt hắn.
Từ xa nhìn lại, bên trên thành trì như có Thần Long và Thần Phượng đang bay múa!
Bộ Phương hít sâu một hơi. Tòa thành này khiến người ta có cảm giác chấn động, vô cùng cường đại giống như máu tươi xộc thẳng vào mặt!
Mùi máu khiến cho lỗ chân lông trên cơ thể đều thít chặt. Chưa nói tới việc tới gần, ở xa cũng cảm thấy máu sôi trào. Bên trong có vô số máu tươi của Đại Năng Hồng Hoang chảy xuống. Đó là cửa ải cuối cùng để thủ hộ Đại Địa Hồng Hoang!
- Thượng Tiên, thành trì này chính là chiến trường trong tinh không… Thiên Quan Hàm Cốc! Không thể tiếp tục tiến lên được nữa, chỉ có thể để Thượng Tiên xuống ở đây thôi.
Thanh Loan nói.
Cách Thiên Quan càng gần, Thanh Loan càng cảm thấy huyết mạch như không thể khống chế nổi. Ở đó như có máu tươi của tiền bối đang chảy, truyền đến sâu thẳm trong linh hồn.
Bộ Phương đáp trên một ngôi sao rách nát, gật gật đầu với Thanh Loan, Thanh Loan giương cánh bay đi.
Bộ Phương quay đầu nhìn về phía xa, kiềm chế, ngột ngạt. Hắn thở ra một hơi, chân đạp tinh không, từng bước phóng đi.
Tiểu Bạch nhắm mắt đuổi theo, Tiểu Hồ và Tiểu Tôm nhảy lên thân Tiểu Bạch.
Bộ Phương đi một lúc lâu nhưng cũng chưa tới gần. Khi hắn đi được khoảng mấy ngày, hình ảnh trước mắt rốt cuộc cũng biến đổi. Như có một trận pháp vô hình vắt ngang, Thiên Quan lập tức gần ngay trước mặt hắn.
Thiên Đô một màu máu, giống như dùng máu tươi để nhuộm đỏ. Trên tường đầu vết đao kiếm, các loại ấn ký lưu lại trên đó.
Bộ Phương đạp vào văn kiện Cổ Thiên đóng kiên cố trên mặt đất, một luồng sức mạnh từ dưới lòng bàn chân lan ra. Loại cảm giác này giống như mới bước vào khu Đinh của Thành Hư Vô. Nhưng điểm khác là không khí ở đây tràn đầy sát khí.
Đột nhiên, tiếng rít vang lên, tiếng gáy gọi ầm vang toàn bộ đất trời.
Một luồng sáng đen lao tới lơ lửng trên đỉnh đầu Bộ Phương. Cánh khổng lồ mở ra, xa xa như mấy vạn dặm.
Quái vật khổng lồ này thu nhỏ thân thể, sau đó biến thành một bộ dạng quen thuộc. Xé rách không khí mà đến, rơi vào trên bờ vai Bộ Phương.
- Cửu Thiên Côn Bằng?
Bộ Phương sững sờ, không ngờ lại có thể thấy Côn Bằng ở đây.
Trước đây khi từ biệt ở trái đất, Bộ Phương cũng không gặp lại, không nghĩ rằng lại đóng trong văn kiện Cổ Thiên.
Ngoài Cửu Thiên Côn Bằng ra, Bộ Phương còn cảm nhận được một khí tức quen thuộc nữa.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận