Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1328: Cải trắng muối chua, cay, giòn (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mọi người đều sửng sốt.
- Vẫn tiếp tục sao? Vẫn muốn đập tiếp à?
- Bộ lão bản đang làm cái gì vậy chứ? Muốn làm xiếc ảo thuật à?
- Đập nhiều lần như vậy rồi thì có lẽ nguyên liệu nấu ăn bên trong đều đã bị đạp nát rồi cũng nên.
Những người xung quanh bàn tán sôi nổi, bọn họ đều tỏ ra nghi ngờ.
Tầm mắt của mấy người Minh Vương Nhĩ Ha đều chuyển động theo cái túi Bộ Phương quăng ra.
Dưới sự chú ý của mọi người Bộ Phương đập nhẹ vào túi một cái tát.
Thời gian và không khí như đông cứng vào lúc này.
Trong mắt mọi người hình như Bộ Phương chỉ vuốt ve nhẹ cái túi, khác hẳn với sự oanh tạc dữ dội của những người khác.
Bộ lão bản dịu dàng khiến rất nhiều người thấy có chút không quen.
Ùng…
Ngay sau đó……
Chiếc túi trong suốt bỗng nở ra sắc vàng lộng lẫy rực rỡ!
Ánh sáng kia vừa chói mắt cũng vừa bắt mắt khiến cho tất cả mọi người đều phải kinh ngạc hét lên.
Cẩu gia đang nằm dưới bóng cây Ngộ Đạo khẽ kêu một tiếng, ngẩng đầu chó lên bất ngờ nhìn qua.
Đôi mắt của mấy người Minh Vương Nhĩ Ha cũng đều co rụt lại.
Ánh sáng vàng dần trở nên dịu dàng, quấn quanh chiếc túi như một lớp bao bọc bên ngoài.
Các nguyên liệu nấu ăn trong túi ổn định lại và không còn sôi nữa.
Cái túi đựng cải trắng rơi nhẹ nhàng vào trong tay Bộ Phương.
Nước sốt màu cam vàng yên tĩnh và yên ả, cải trắng trong đó đã trở nên hồng hào hơn chút, nhìn qua cũng không còn mọng nước như trước nữa nhưng lại có một sức hấp dẫn riêng.
Sở Trường Sinh nhìn Bộ Phương đang ra vẻ hài lòng thì không thể không hỏi:
- Bộ lão bản… Xong… xong rồi sao?
Bộ Phương liếc nhìn Sở Trường Sinh rồi gật đầu.
Sau đó, hắn xé mở miệng túi.
Một mùi hăng độc đáo bỗng từ trong túi bay ra, trong cái mùi hăng ấy lại có mùi chua của rau, chỉ cần một cái ngửi thôi cũng khiến người ta không khỏi xuýt xoa.
Ùng ục.
Nhiều người ngửi thấy mùi này thì miệng đầy nước miếng ứa ra, ánh mắt lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
Món này không có mùi thơm nồng đậm như những món ăn khác Bộ lão bản nấu, nhưng... vị chua của món này cũng rất độc đáo.
Có một cảm giác đặc biệt hấp dẫn khiến mọi người không thể không muốn nếm thử một miếng.
Bộ Phương không quan tâm lắm đến sự tò mò của những người xung quanh, thật ra chính bản thân hắn cũng rất tò mò về món này.
Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng phương pháp nấu ăn này, không biết món ăn sẽ có mùi vị như thế nào.
Cải trắng ngâm chua cay... chắc là sẽ khá ngon đây.
Bộ Phương lẩm bẩm trong lòng, giờ phút này hệ thống vẫn chưa đưa ra đánh giá.
Lắc chiếc túi trong tay, Bộ Phương duỗi ngón cái và ngón trỏ thò vào túi lấy ra một cây cải trắng muối xanh vàng.
Nước sốt chảy dọc theo thứ kim chi này, vị chua ngọt càng ngày càng nồng đậm khiến người ta vừa ngửi đã thấy muốn ăn, cổ họng lăn lên lộn xuống.
Minh Vương Nhĩ Ha trợn mắt, hắn ta vừa chép miệng vừa hỏi:
- Thứ này… có thể ăn được không?
Bộ Phương nghiêm túc đáp:
- Đương nhiên là có thể ăn được, mùi vị hẳn là cũng không tệ lắm...
Những người xung quanh hít sâu một hơi, trong không khí tràn ngập vị chua ngọt.
Dưới ánh nhìn của những người xung quanh, Bộ Phương ngẩng đầu lên và nhét cải trắng muối vào miệng.
Răng rắc……
Cũng không có vị thối nát như tưởng tượng mà trái lại nó hơi giòn.
Bề ngoài trở nên hơi mềm và lầy vì dính chất lỏng, nhưng bản chất của kim chi là có cảm giác rất giòn.
Sau khi nhai, vị chua cay ngay lập tức bùng lên trong miệng.
Đôi mắt Bộ Phương đột nhiên mở to, miệng không ngừng nhai.
Khi cho kim chi tỏa ra ánh sáng nhẹ vào miệng, có vị ngọt, vị chua, vị cay bùng nổ cùng một lúc khiến lỗ chân lông toàn thân co rút, lông tơ dường như đều muốn dựng đứng lên vậy.
- Không ngờ lại ngon vậy... ngon quá!
Bộ Phương nhai miếng kim chi này, trong miệng tràn ngập vị chua chua cay cay, ăn xong Bộ Phương cảm thấy dường như có những hạt mồ hôi nhỏ li ti toát ra từ chóp mũi.
Trong miệng Minh Vương Nhĩ Ha chảy đầy nước miếng, hắn ta nhìn chằm chằm Bộ Phương nhanh chóng hỏi:
- Tiểu tử Bộ Phương… Như thế nào? Thật sự ăn ngon sao?
Bộ Phương nhai đồ trong miệng, hắn liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái. Hắn không nói gì mà tiếp tục nhai tiếp rồi tiện thể híp mắt cảm nhận cảm giác sảng khoái lúc đồ ăn xẹt qua khoang miệng đi theo cổ họng rơi xuống dạ dày.
Lão giả nắm một nắm tóc bạc trắng của chính mình và mùi trong không khí, trong lòng ông ta cũng không khỏi suy nghĩ, cảm thấy vô cùng kinh ngạc:
- Có vẻ rất ngon...
Đợi một lúc, hệ thống vẫn không đưa ra đánh giá, Bộ Phương cũng hơi kinh ngạc, chẳng lẽ hệ thống cũng bị cách nấu đặc biệt của hắn làm cho choáng váng sao?
Không có đánh giá thì thôi, Bộ Phương cũng không thèm để ý làm gì. Nhìn Minh Vương Nhĩ Ha háo hức chờ đợi như vậy, Bộ Phương lại lấy tiếp từ trong túi ra một miếng kim chi.
Hắn đưa kim chi cho Minh Vương Nhĩ Ha rồi nói:
- Ngươi nếm thử đi.
Minh Vương Nhĩ Ha sửng sốt, ngay sau đó không kìm được mà hai mắt mông lung đẫm lệ, không ngờ có một ngày Minh Vương Nhĩ Ha hắn ta cũng nhận được đãi ngộ này!
Minh Vương Nhĩ Ha cảm động nhận miếng kim chi Bộ Phương đưa qua rồi nóng lòng nhét cả miếng kim chi vào miệng.
Tuy nhiên, ngay khi nhét kim chi vào miệng Minh Vương Nhĩ Ha đứng hình ngay tại chỗ.
Nhìn bộ dạng của Minh Vương Nhĩ Ha, Bộ Phương khẽ cong đôi môi hơi sưng đỏ của bản thân.
Một miếng kim chi đã khiến Bộ Phương cảm thấy miệng mình như bị lửa đốt …
Rốt cuộc hắn đã cho thêm một muỗng lớn tương ớt vực sâu cơ mà…
Bạn cần đăng nhập để bình luận