Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2378: Cho cái que cay, bản vương lập tức bỏ trốn cùng ngươi! (2)

Notice: Undefined offset: 159
- Hôm nay Mặc gia mở tiệc, chính là vì bằng hữu kia của ngươi. Mỗi lần Mặc gia gây ra chuyện gì điên cuồng đều sẽ thiết yến lớn, nó như một kiểu nghi thức, tuy rằng có rất nhiều người ở Triều Đô phản cảm với hành động này, nhưng bọn họ là Mặc gia, nhiều gia tộc vẫn rất nể mặt.
- Còn có một thông tin xấu nói nốt cho ngươi.
Lạc Tam Nương quan sát vẻ mặt Bộ Phương:
- Ngũ Hoàng Tử của Triều Đô Thần Triều cũng ở trong Mặc gia, đồng thời… Ngũ Hoàng Tử nhìn trúng nữ nhân kia, dự định sau khi giải trừ lực lượng Trớ Chú trên người nữ nhân kia thì Ngũ Hoàng Tử sẽ đưa về hoàng cung.
Bộ Phương nhướn mày:
- Có ý gì?
Lạc Tam Nương cười khổ:
- Ngũ Hoàng Tử nổi tiếng là háo sắc ở Triều Đô Thần Triều, nói cách khác là bằng hữu của ngươi… kết cục sợ là không ổn. Đương nhiên nếu như ngươi vẫn muốn cứu vị bằng hữu kia thì phải sẵn sàng đối đầu với Mặc gia và cả Ngũ Hoàng Tử.
Nàng nghĩ Bộ Phương mất trí rồi, trong tình huống như này mà vẫn muốn ra tay cứu người thì chỉ có rơi vào kết cục chết chóc mà thôi.
Nàng không biết Bộ Phương lấy đâu ra sự tự tin đó, mặc dù Bộ Phương đã đánh bại Thiếu Vương Gia.
Nhưng… Thiếu Vương Gia chỉ là Bán Thần, kể cả có là Bán Thần yêu nghiệt thì khi đối kháng với Trung Đẳng Thần Chi, hay thậm chí là cường giả đỉnh cấp Trung Đẳng Thần Chi thì cũng có khả năng bị ép chết.
Huống gì Mặc gia còn có rất nhiều Cao Đẳng Thần Chi tọa trấn!
Một khi Bộ Phương bước qua cánh cổng này thì chính là thập tử vô sinh.
Nàng vẫn không hiểu vì sao Bộ Phương phải cố chấp như thế.
Bộ Phương hiểu nỗi khó xử của Lạc Tam Nương, dù sao thì Lạc Tam Nương cũng là người của Lạc gia, không nên làm liên luỵ.
Vì vậy Bộ Phương không mở lời nhờ Lạc Tam Nương giúp đỡ, mà đích thân ra tay.
Bộ Phương hỏi:
- Ta cứu người ra, ngươi dùng chiến thuyền tiếp ứng cho ta. Thần Trù Cung có thể đảm bảo sự an toàn cho ta không?
Lạc Tam Nương gật đầu.
Ở Thần Trù Cung thì Bộ Phương chắn chắn được an toàn!
Điều nàng có thể làm cũng chỉ được như vậy.
Bộ Phương nói tiếp:
- Tốt, chờ ta.
Dứt lời.
Thì chắp tay xoay người bước vào trong Mặc gia, hình dáng dần biến mất ở cổng.
Lạc Tam Nương thở dài, nhìn bóng lưng mạnh mẽ dứt khoát của Bộ Phương thì bất chợt nàng cảm thấy hơi hối hận. Nói thông tin này cho Bộ Phương có khi nào là đang hại hắn hay không.
Có lẽ nàng nên giấu bí mật này ngay từ ban đầu mới đúng.
Hôm nay là ngày khai trương tửu lâu của Bộ Phương. Đây đúng là điềm xấu đối với hắn mà.
Nhưng việc đã xảy ra, Lạc Tam Nương cũng không thể nói gì hơn.
Ở Mặc gia.
Bộ Phương xuất hiện với chiếc tước vũ bào đỏ trắng đan xen, chắp tay, bước đi thong thả.
Vẻ mặt hắn rất lạnh lùng.
Từ từ thong thả mặc dù biết Minh Vương Nhĩ Ha và Tiểu U đang gặp nguy hiểm ở trong đó.
Có điều, Mặc gia tổ chức yến tiệc làm ra một cái nghi thức, có lẽ sẽ không tước đoạt lực lượng Trớ Chú trong cơ thể của Tiểu U vội đâu.
Nếu như mất đi lực lượng Trớ Chú, Tiểu U sẽ rơi vào tình trạng suy yếu vô cùng, thậm chí còn có thể tử vong.
Bộ Phương chắc chắn sẽ không giương mắt đứng nhìn mọi việc xảy ra.
Bên trong Mặc gia tụ tập đông đúc.
Đủ loại bóng người giao thoa trong đó.
Có cả quý tộc Thần Triều, có cả đệ tử thế gia.
Bọn họ ăn uống linh đình, nói cười rôm rả.
Có rượu ngon, thức ăn ngọt, đủ loại hương thơm tỏa ra khắp không gian.
Trong mắt những người này thì Bộ Phương rất bình thường, dù sao hắn đang mặc áo choàng đầu bếp, trong mắt những vị khách kia hắn chỉ là đầu bếp của Mặc gia.
Cũng có cường giả ở Bình Dương Vương phủ đi ngang qua cảm thấy Bộ Phương có hơi quen mắt.
Nhưng lại không thể nhận ra ngay được.
Bộ Phương rất khiêm tốn, hắn tới cứu người, nếu quá kiêu căng ngạo mạn sẽ khó ra tay.
Huống chi ngay từ đầu Bộ Phương đã không có ý định cứng đối cứng, như Lạc Tam Nương đã nói, Mặc gia có Cao Đẳng Thần Chi tọa trấn.
Mặc dù Bộ Phương có thể đối kháng với Trung Đẳng Thần Chi, nhưng nếu đối đầu với Cao Đẳng Thần Chi thì chỉ có nước bị ép bẹp rúm.
Đi qua dòng người.
Bộ Phương nhanh chóng đi đến hậu viện, chỗ này rất yên tĩnh.
Thuận tiện cho Bộ Phương hành sự.
Đương nhiên, vẫn phải biết vị trí của Tiểu U và Minh Vương Nhĩ Ha trước đã.
Bộ Phương không dám dùng thần thức, sợ thu hút sự chú ý của người khác.
Bộ Phương cau mày, tự hỏi.
Bỗng nhiên, lỗ tai khẽ động, dựa vào thực lực của hắn bây giờ, thính lực và thị lực đều tăng vọt, muốn nghe hoặc nhìn cái gì đều rất đơn giản.
Một vài tỳ nữ đang e thẹn xấu hổ vây xung quanh thảo luận cái gì đó.
Sau khi Bộ Phương nghe xong.
Thì phát hiện có vẻ những tỳ nữ này đang bàn tán về một nam nhân.
Một người nam nhân vô cùng anh tuấn.
Hả?
Anh tuấn sao?
Lông mày của Bộ Phương khẽ nhíu, vẻ mặt trở nên kỳ lạ.
Một người nam nhân sao?
Yên lặng không một tiếng động đi theo phía sau một tỳ nữ ăn mặc lộng lẫy, trang điểm tinh xảo.
Tỳ nữ này đi đến phía trước một tòa tiểu lâu của Mặc gia.
Phía trước đó đã tụ tập một đám đông tỳ nữ.
Những tỳ nữ này mang theo hạt dưa, dựa vào cánh cửa tiểu lâu, nhìn vào bên trong, thỉnh thoảng lại cười khẽ lên, xô đẩy nhau, oanh oanh yến yến rất vui mắt.
- Đại muội tử, nghe nói Mặc gia các ngươi hôm nay thiết yến đúng không, có thể lấy cho bản vương một cái que cay được không?
- Que cay mà cũng không biết à? Đó là cái loại dài dài, tinh xảo, cho vào miệng mút ra mút vào ấy.
- Ôi! Đại muội tử, lấy cho bản vương một cái que cay đi, bản vương lập tức bỏ trốn cùng ngươi! Thật đó! Bản vương lấy nhân cách cam đoan, từ trước đến nay chưa bao giờ nói dối!
Lỗ tai khẽ động.
Âm thanh ồn ào truyền vào tai Bộ Phương.
Bộ Phương thoáng ngẩn ra, bởi vì hắn nhận ra giọng điệu quen thuộc này.
Lông mày nhướn lên.
Minh Vương Nhĩ Ha sao?
Khát vọng que cay dữ dội như thế… Thì chỉ có ngươi thôi, làm gì còn ai như thế.
Đã từng là Minh Vương Nhĩ Ha ăn trên ngồi chốc, thế mà bây giờ lại lưu lạc tới mức lừa gạt một đám tỳ nữ vô tri ư?
Tên nhóc này có còn mặt mũi nữa hay không?
Bộ Phương khẽ cong khóe miệng.
Còn đang nghĩ nát óc làm sao để tìm được Minh Vương Nhĩ Ha đây, kết quả… xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.
Bộ Phương thoáng do dự, rốt cuộc có nên cứu tên nhóc này ra ngoài không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận