Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2098: Ám sát hoàn hảo? (2)

Notice: Undefined offset: 190
- Nhất Chuyển Tiểu Thánh thì sao chứ? Không phải đệ nhị thê đội và Tam Chuyển Tiểu Thánh đều bị quét sạch sao?
Sắc mặt Lỗ Vũ vô cùng lạnh lùng, hắn ta nhìn Bá Võ, cuối cùng cũng không nói nên lời.
- Được rồi, được rồi, trận chiến ngày mai, chúng ta vẫn nên thảo luận kỹ càng đi. Ta đã từng giao đấu với tên tiểu tử kia rồi, thực lực chắc chắn không yếu như bề ngoài đâu.
Trương Cầu Bại mở miệng nói.
Hắn ta đang ngồi trong một góc của phòng khách với một Thanh Đồng Kiếm trên vai.
Khi Trương Cầu Bại mở miệng nói, Bá Võ cũng im lặng, không nói gì nữa.
...
Minh Ngục.
Đế Thính Nhất Mạch, tộc địa.
Cửa đá từ từ mở ra.
Một luồng chi khí dày đặc đột nhiên từ đó dâng lên, từng luồng khí lưu phun ra từ bên trong.
Một đạo thân ảnh uyển chuyển bước ra, toàn thân bị bao phủ bên trong khí lưu, khiến người ta cảm thấy có hơi không nhìn rõ được bộ dạng.
Một tiếng két vang lên rất to.
Bóng dáng kia bất chợt đứng im bất động.
- Đi thôi... Đã đến lúc Minh Ngục Đại Nhất Thống rồi... Chỉ có Đại Nhất Thống, chúng ta mới có quyền cao hơn để nói chuyện, và đối mặt với... Những kẻ địch nguyền rủa tấn công một lần nữa, chúng ta có thể giành lấy cơ hội sống sót.
Một giọng nói trầm lặng vang vọng lên từ sau cửa đá.
Thân ảnh ẩn bên trong khí lưu trịnh trọng gật gật đầu.
Sau đó, hắn quay người, đi về phía nơi xa.
...
Minh Ngục.
Cấm địa, Hắc Điện.
Một Cẩu Trảo lại một lần nữa lướt qua không trung, hung hăng đập vào trên vách tường của Hắc Điện rồi đập ra dấu cẩu trảo không lồ phía, trên đó, toàn bộ Hắc Điện cũng chấn động lên!
Gầm!
Bên trong Hắc Điện, từng luồng khí lưu màu đen cuồn cuộn tuôn ra.
Thịt mỡ toàn thân Cẩu gia đang rung lên, nó bay lơ lửng trong hư không.
- Chó ghẻ! Ngươi thật đáng chết!
Bên trong Hắc Điện, một bóng người quấn trong hắc sắc băng vải nổi lên, ánh mắt hắn ta tràn đầy sát ý mà nhìn chằm chằm vào Cẩu gia trên hư không.
- Hừ... Lão già, Cẩu gia ta chỉ là đến lấy lại địa bàn thôi! Lúc trước khi ngươi đánh lén ta và tên nhóc Thiên Tàng kia sao không thấy ngươi tức giận như vậy chứ!
Cẩu gia đang bay lơ lửng trong hư không, Minh Khí quanh quẩn xung quanh cơ thể nó.
- Hừ! Tuy Hắc Điện của ta là cấm địa, nhưng điều kiện mà lão già Minh Ngục đưa ra đã làm cho lão phu động tâm, nhận tiền của người ta thì phải thay hắn giải trừ tai họa... Lão phu chỉ là lấy tiền làm việc thôi mà!
Giọng nói bên trong Hắc Điện hừ lạnh một tiếng.
- Hay cho câu nhận tiền của người ta thì phải thay hắn giải trừ tai họa, hành động tùy hứng thôi, chỉ để giải tỏa cơn tức trong lòng!
Khuôn mặt của Cẩu gia đột nhiên run lên.
Ngay sau đó, một cẩu trảo phồng lên trong hư không rồi lại đập xuống một lần nữa.
Bùm một tiếng!
Bất ngờ đập lên phía bên trên Hắc Điện.
- Tìm chết!
Thân ảnh trong Hắc Điện vô cùng tức giận.
Tuy nhiên lại không thể làm gì được Cẩu gia trên hư không cả.
- Ngươi chờ đấy... Không bao lâu nữa, phong ấn của cấm địa sẽ biến mất... Một thời đại mới sẽ đến! Đến lúc đó... Người đầu tiên mà lão phu giết chắc chắn là con chó ghẻ ngươi!
Ầm!
Trong Hắc Điện, hắc khí bùng nổ, khí tức kinh người bốc lên tận trời!
Trong hư không, thân hình Cẩu gia vừa nghiêng đầu rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Chỉ còn lại bóng lưng sải bước chân rời đi.
- Lai lịch của cấm địa từ trước đến giờ đều luôn là điều bí ẩn. Hình như bọn họ bị phong ấn bởi một sức mạnh vô cùng mạnh mẽ nào đó... Lão già nói không lâu nữa, phong ấn của cấm địa sẽ biến mất... Chẳng lẽ những lực lượng mạnh mẽ kia sắp quay trở lại rồi sao?
Cẩu gia nhíu mày, thân hình của hắn đột nhiên bắn phụt ra.
Có rất nhiều chuyện mà hắn nghĩ mãi không ra.
Có thể Minh Vương Thiên Tàng sẽ biết điều đó, nhưng thật không may, Minh Vương Thiên Tàng đã chết rồi.
Xoẹt một tiếng.
Thân hình Cẩu gia xé rách màn trời.
Khi hắn lại xuất hiện một lần nữa thì, đã ở trên bầu trời của Minh Vương Cung rồi.
Trong Minh Vương Cung.
Một đạo nhân ảnh già nua đột nhiên mở bừng mắt ra.
Khí tức đáng sợ xông thẳng tới tận chân trời.
Ứng Long chộp lấy con mắt trong hư không, từng bước từng bước một đạp không ra khỏi Minh Vương Cung, nhìn thẳng vào Cẩu gia trong khoảng không.
Quyền trượng quét ngang về phía con Hắc Cẩu mập mạp trong hư không kia.
Cẩu gia bĩu môi, nâng cẩu trảo lên.
- Con rồng thối, hôm nay Cẩu gia ta không có hứng thú gây sự với ngươi đâu, tiểu tử Minh Vương Nhĩ Ha kia chắc hẳn sắp đi ra từ Quỷ Vương Quan rồi... Cẩu Gia ta chờ hắn đi ra rồi hỏi hắn một chuyện.
Cẩu gia nói.
- Mười tám Quỷ Vương Quan mà Lão Minh Vương để lại, mỗi một quan đều là một kiếp sinh tử. Bây giờ Minh Vương đại nhân đang chiến đấu ở cửa ải thứ mười lăm không thể quấy rầy, ngươi đi về đi. Khi nào Minh Vương xuất quan, ta sẽ thông báo sau.
Ứng Long tóc bạc trắng đang lơ lửng trên hư không, nhàn nhạt nhìn Cẩu gia.
Cẩu gia lại bĩu môi.
Thân hình nó đột nhiên rơi xuống và đáp lên trên nóc của Minh Vương Cung.
Ngáp một cái.
- Không vội... Cẩu gia ta từ từ chờ.
Sắc mặt Ứng Long lãnh đạm.
Bỗng nhiên.
Minh Vương Cung, Quỷ Vương Quan.
Một tiếng nổ ầm vang đột nhiên dội lại.
Một nguồn năng lượng khủng khiếp liên tục trút ra từ bên trong Quỷ Vương Quan...
- Minh Vương đại nhân... Cuộc xông quan đã bắt đầu.
Trong lòng Ứng Long đột nhiên trở nên kích động, vẻ mặt hắn ta vô cùng phức tạp và thấp thỏm.
Một khi Minh Vương Nhĩ Ha đột phá tới mười tám Quỷ Vương Quan thì Minh Vương này sẽ thật sự có khả năng chân chính thống trị Địa Ngục rồi.
Tuy nhiên, nếu không thể xông qua thì chỉ có thể ngã xuống trong đó thôi...
Hoàn toàn trở thành cát bụi.
Địa Ngục đã im hơi lặng tiếng quá lâu rồi, Minh Ngục lại đang dòm ngó nên nó thật sự cần một vị lãnh đạo chân chính để dẫn dắt.
Mà…
Ánh mắt Ứng Long ngưng tụ.
Tâm trí run rẩy.
Nếu những lời tiên đoán của lão Minh Vương để lại là đúng thì... Một cơn phong bạo cấm kỵ sắp ập đến rồi.
...
Minh Ngục, trong khách điếm.
Màn đêm bao phủ.
Những đám mây đen từ từ trôi nổi, bao phủ lấy mặt trăng tựa như một bánh xe quay.
Trăng thanh gió mát, đêm giết người.
Một bóng người được bao phủ bên trong hắc vụ đang lơ lửng trên không trung, tựa như một làn khói xanh, như ẩn như hiện trong bóng tối.
Xuất hiện trong phòng của Bộ Phương.
Hắc vụ cuồn cuộn xung quanh, che dấu tất cả mọi tiếng động.
Một đôi mắt màu vàng nhạt hiện lên trong bóng tối, lóe lên một tia sáng chói mắt.
Sau đó.
Bóng dáng này hoàn toàn được bao bọc bên trong hắc vụ.
Chậm rãi tiến đến gần Bộ Phương, người đang ngồi xếp bằng trên giường...
Không có sát ý, không có sát tâm, không có khí tức...
Mọi thứ hết thảy đều im lặng.
Một vụ ám sát gần như hoàn hảo dường như sắp diễn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận