Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2487: Trộm Thiên Thần cốt? (1)

Thiên Thần cốt!
Ôi trời ơi! Đúng là là một khối Thiên Thần cốt!
Khó trách Thái Phi lại bị đánh thành như vậy.
Có Thiên Thần cốt trong tay, đừng nói tới Pháp Tắc Chi Lực, cho dù Thái Phi có Thiên Thần thần lực cũng không có chỗ dùng.
Trừ phi là lấy lực lượng cường đại, hoàn toàn nghiền áp.
Trung Đẳng Thần Vương của Thái Thản Thần Triều nảy sinh lòng tham mãnh liệt.
Hắn rất muốn lập tức ra tay, phải cướp bằng được Thiên Thần cốt mang đi.
Nhưng mà… Hắn cũng không phải kẻ ngu.
Cho dù là ở Triều Đô Thái Thản Thần Triều, hắn cũng không dám trắng trợn ra tay cướp đi Thiên Thần cốt.
Cho dù Thần Hoàng Hạ Ấp Thần Triều đã đến tuổi xế chiều, thì cũng không phải người hắn có thể đắc tội được.
Thần Hoàng muốn giết hắn, chỉ cần một ngón tay là đủ.
Cho nên hắn thu lại lòng tham.
Nhưng ánh mắt vẫn thường xuyên nhìn Thiên Thần cốt trong tay Bộ Phương. Bảo bối như này, cho dù là Thần Vương cũng phải nổi lòng tham.
Thái Phi rơi lệ, trong đôi mắt toát ra bi thương nồng đậm.
Hắn vạn lần không ngờ được, hắn lại bị người ta đuổi đánh thảm hại như vậy.
Là Thiên Thần cốt đấy, trong tay tên gia hoả này lại có Thiên Thần cốt.
Có Trung Đẳng Thần Vương ra tay, Bộ Phương cũng thu tay lại, tuy rằng cảm thấy có chút tiếc nuối, có điều cảm giác dạy dỗ tên này thật đúng là không tồi.
Nhóm yêu nghiệt của Thái Thản Thần Triều và Tiên Linh Thần Triều đều ngây ra như phỗng.
Bọn họ tuyệt đối không ngờ được, một trận chiến này lại chấm dứt bằng một màn buồn cười như vậy.
- Nhất định phải tìm cơ hội đoạt lấy Thiên Thần cốt…
Ánh mắt Thần Vương Thái Thản Thần Triều lóe lên, trong lòng cũng đang tính toán.
Hắc Giáp đã đến.
Thần Vương Thái Thản Thần Triều tự nhiên cũng không có hành động gì quá phận, lôi kéo đám người Thái Phi rời khỏi chỗ này.
Đương nhiên trước lúc rời đi còn nhìn chằm chằm Bộ Phương, liếc nhìn tửu lâu một cái.
Người vây xem chung quanh tửu lâu đều tản đi .
Bộ Phương vẫn chưa thấy thoả mãn mang cốt đầu về trả lại cho Cẩu gia.
Hắn có chút không nỡ trả xương cốt này lại cho Cẩu gia.
Cẩu gia chớp chớp mắt chó, quả nhiên, tiểu tử Bộ Phương thật sự đang mơ ước Thiên Thần cốt trong tay nó!
- Tiểu tử ngươi mơ ước cũng vô dụng thôi, không có được sự thuần phục của Thiên Thần cốt, ngươi cũng không phát huy được lực lương, nếu có thể phát huy lực lượng thì mỗi cái cốt đầu ngươi đánh xuống vừa nãy đã khiến tên tiểu tử kia xong đời rồi.
Cẩu gia nói.
Bộ Phương cũng hiểu được, hắn chỉ có thể mượn cầm cho đã nghiền, dù sao Thiên Thần cốt cũng là của Cẩu gia.
Cẩu gia lấy lại Thiên Thần cốt đeo lên lưng, ngáp dài một cái.
- Tiểu tử Bộ Phương, Cẩu gia ta cũng sắp đến lúc trở lại di tích rồi…
- Quay về di tích?
Bộ Phương nhất thời sửng sốt.
- Di tích Thiên Thần Thượng Cổ có rất nhiều thứ tốt, Cẩu gia ta còn muốn đi thêm một chuyến nữa. Cẩu gia đề nghị tiểu tử ngươi có rảnh cũng nên đến di tích Thiên Thần Thượng Cổ xem một chút.
Cẩu gia tiếp tục ngáp, thịt béo trên mặt rung rung.
Bộ Phương trầm ngâm. Đúng là hắn chưa đến di tích Thiên Thần Thượng Cổ,
nhưng thật ra có thể đi xem một chuyến.
Nhưng mà, Bộ Phương sợ phiền toái.
Vẫn là ở trong tửu lâu phơi nắng thoải mái nhất.
- Mặt khác, Sinh Linh lúc trước tập kích chúng ta trong di tích đã hiện thân, Cẩu gia ta phải đi lấy lại danh dự. Ta lớn như vậy, ngoại trừ lúc ở bên ngoài Thiên Đạo hồi trước ra, còn chưa bao giờ chịu thua thiệt lớn như vậy.
Cẩu gia nheo mắt lại, dường như có tinh quang lóe ra.
Bộ Phương gật gật đầu, nghĩ đến những Sinh Linh kia, sắc mặt cũng nghiêm túc lại.
Sinh Linh có thể làm cho Thần Hoàng cảm thấy nghiêm trọng, tất nhiên bất phàm, hắn cũng không dám chậm trễ.
Hắn cũng đã từng nói với Thần Hoàng về lai lịch của Sinh Linh.
Thần Hoàng cũng đoán không ra Sinh Linh này rốt cuộc là vật gì.
Tiêu diệt một Tam Lưu Tiểu Thế Giới, thậm chí giết cả Thần Vương trong di tích Thiên Thần.
Dinh Linh này… Hình như càng lớn càng đáng sợ!
...
Tin tức về Thiên Thần cốt thần bí trong tửu lâu đã truyền khắp đoàn sứ giả.
Mặc kệ là Tiên Linh Thần Triều hay là Thái Thản Thần Triều, đều là bị tin tức này làm hưng phấn.
Bọn họ hận không thể lập tức động thủ.
Nhưng nghĩ đây là Hạ Ấp Thần Triều, cho nên đều thu liễm lại rất nhiều.
Nhưng các đoàn sứ giả dường như đều đang âm mưu bí mật chuyện gì đấy...
Đương nhiên, bọn họ sẽ không dễ dàng buông tha cho Thiên Thần cốt. Một Thiên Thần cốt này như một chiếc bánh bao thơm ngon khổng lồ hấp dẫn vô số người.
Phải biết rằng mỗi một Thần Triều đều có một di tích Thiên Thần Thượng Cổ.
Nhưng ở trong đó Thiên Thần cốt lại đều có hạn.
Nếu là có thể lấy một khúc Thiên Thần cốt ở Hạ Ấp Thần Triều, vậy chắc chắn sẽ là chuyện đại sự.
Đối với Thần Triều mà nói, cũng là một loại phương thức tăng cường thực lực của một nước.
Đêm đã khuya.
Trên đường phố đèn đuốc sáng trưng.
Bên ngoài phủ đệ Lạc gia.
Có mấy bóng người đang đứng canh ở chỗ này.
Những người này đều là cường giả Thái Thản Thần Triều, bọn họ đều mơ ước có được Thiên Thần cốt.
Đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Không thể quang minh chính đại đến lấy, bọn họ liền lén lút đến.
Dù sao thì hiện giờ Thần Hoàng của Hạ Ấp Thần Triều cũng đã đến tuổi xế chiều. Cho dù Thần Hoàng biết được tin tức, cũng không dám khai chiến cùng Thái Thản Thần Triều.
Thái Thản Thần Triều bọn họ hiếu chiến, có lẽ đã sớm chờ mong một trận chiến.
Sắc mặt Trung Đẳng Thần Chi của Thái Thản Thần Triều vô cùng ngưng trọng, trong đôi mắt ánh lên vẻ tham lam.
- Các ngươi ở ngoài tửu lâu thay ta canh chừng, nếu Hạ Ấp Thần Triều hộ vệ xuất hiện, lập tức ra tay ngăn lại, chỉ cần một lát, ta đã có thể chạy thoát, bọn họ không bắt được nhược điểm, không thể lấy Thiên Thần cốt trở về!
Trung Đẳng Thần Vương dặn dò với vài vị Thần Vương đang đứng xung quanh.
Chuyện này cho thấy, các vị Thượng Đẳng Thần Vương của đoàn sứ giả rất ủng hộ việc này.
Cho nên hắn rất tự tin làm việc này.
Thần Vương xung quanh đều gật đầu, thân hình chấn động, lập tức ẩn nấp vào trong hư không.
Bốn phía thiên địa đều bị phong toả.
Xa xa.
Nhóm Thần Vương của Tiên Linh Thần Triều híp mắt, cảm nhận được hư không có biến hóa, đều cảnh giác lên.
- Thái Thản Thần Triều đã ra tay, chúng ta án binh bất động trước, hành sự tùy theo hoàn cảnh…
- Bên ngoài Thiên Thần cốt canh phòng trống trải, chính là cơ hội...
- Thên Thần cốt không nằm trong tay Thần Hoàng, chính là cơ hội của chúng ta.
...
Cường giả Tiên Linh Thần Triều nói.
Thần Hoàng đã hạ lệnh, ngày mai sẽ mở ra thông đạo, đi đến di tích Thiên Thần Thượng Cổ.
Cho nên bọn họ muốn động thủ, phải làm trong hôm nay.
Một khi tiến vào di tích Thiên Thần Thượng Cổ, bọn họ sẽ mất đi cơ hội động thủ…
Ông...
Xung quanh phủ Lạc gia đều bị phong tỏa.
Phụ trách chưởng quản tòa nhà Lạc Gia là Đại Viên Mãn Thần Chi, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Hít một ngụm khí lạnh.
Thần thức của hắn cảm giác được một cỗ khí tức đáng sợ, làm cho hắn câm như hến.
Này… Đã xảy ra chuyện gì.
Oanh!
Cỗ khí tức đáng sợ bùng nổ, Đại Viên Mãn Thần Chi đến một cử động nhỏ cũng không dám.
Xoat, xoạt!
Tiếng xé gió vang vọng.
Bốn phía xung quanh bị phong tỏa.
Thần Vương Thái Thản Thần Triều dẫm chân lên nóc nhà, chạy trên bờ tường lên tầng cao nhất.
Chỉ chốc lát sau, đã đi tới phía trước tửu lâu lắp kính pha lê trong suốt.
Đôi mắt nhìn vào bên trong tửu lâu yên tĩnh.
- Thiên Thần cốt... ở ngay trong tửu lâu này!
Khóe miệng Trung Đẳng Thần Vương hơi hơi nhếch lên, lộ ra một mặt vẻ hưng phấn.
Trước khi hắn đến đã điều tra qua.
Trong tửu lâu cũng không có Thần Vương tọa trấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận