Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3098: Ý chí Trù Thần! (2)

Notice: Undefined offset: 114
Con mắt của Tiểu Hồ di chuyển, sau đó xông vào hư không trong nháy mắt hóa thành một tia sáng. Trong miệng Tiểu Hồ có kim quang lan tràn, vọt tới trước sáu Đại Hồn Chủ đang tạo thành Thiên Ma Trận, phun ra từng viên Hồn Hoàn.
Rầm rầm rầm!
Từng viên Hồn Hoàn nện trên Thiên Ma Trận, trập pháp nhất thời run lẩy bẩy, khí tức bị áp chế khá nhiều.
Tiểu Bạch đứng sau lưng bảo vệ Bộ Phương. Tinh thần Bộ Phương nhất động, bộ Trù Thần xuất hiện.
Rồng ngâm, hổ gầm, tước gáy, rùa hống… đủ loại thần dị phóng ra.
Bộ Phương nhắm mắt lại, khi hắn mở mắt ra như nhìn xuyên hắc ám. Trong lòng hắn đột nhiên có một cảm giác mãnh liệt. Bây giờ nếu hắn nấu món này, sẽ trở thành chìa khóa đột phá cảnh giới của hắn.
Tu vi của hắn đã đình trệ quá lâu rồi, hệ thống cũng yên lặng quá lâu rồi! Hắn muốn đột phá, nhất định phải nấu ra món ăn mà hệ thống thừa nhận.
Sau khi tấn thăng thì yêu cầu đối với Bộ Phương càng ngày càng cao, thậm chí có thể nói là lấy yêu cầu đối với Trù Thần mà áp đặt vào hắn. Món ăn của hắn cũng là mô phỏng theo món ăn của Trù Thần. Bộ Phương không dám buông lỏng một chút nào!
Uỳnh…
Từng phần nguyên liệu nấu ăn bay tán loạn lên. Những nguyên liệu nấu ăn này đều là những thứ đỉnh phong đến từ các Đại Vũ Trụ. Nguyên liệu nấu ăn tới từ Vũ Trụ Hỗn Độn, pháp tắc quấn quanh. Nguyên liệu nấu ăn tới từ Thành Hư Vô, sức mạnh Nguyền Rủa lan tràn. Nguyên liệu nấu ăn tới từ Vũ Trụ Hồn Ma, sức mạnh Tội Ác ngút trời.
Long Cốt thái đao xoay tròn trong tay Bộ Phương.
Hắn chém ra một đao, nguyên liệu nấu ăn được cắt nhỏ. Đao công của hắn đã đạt tới cực hạn, không hề có chút sứt mẻ nào.
Khí tức của hắn sáng bừng lên, ngay thời khắc này hắn đang nấu nướng như trở thành trung tâm của tất cả mọi thứ, hấp dẫn ánh mắt của vô số người.
Uỳnh!
Khí thế của Giáo Chủ Thông Thiên đại thịnh, Kiếm Trận một đường nghiền ép qua, đụng vào Thiên Ma Trận.
Tiếng nổ vang vọng không ngừng, thời không như sụp đổ. Nhưng vẫn không thể xảy ra đột phá.
Đại Hồn Chủ Lười Biếng xếp bằng trường bảy cái đồng hồ cát Thời Không, ánh mắt lạnh nhạt.
Đột nhiên, tinh thần nhất động, Đại Hồn Chủ Lười Biếng quay đầu nhìn về phía đồng hồ cát Thời Không ở phía sau lưng, lông mày nhíu lại.
- Đại nhân… có nhanh được không?
Khí tức Đại Hồn Chủ Lười Biếng bao phủ, có chút kích động. Nhưng hắn cũng không gấp, quay đầu nhìn về phía Giáo Chủ Thông Thiên và Bộ Phương.
Không thể không nói Vũ Trụ Hồng Hoang là nơi mạnh nhất và khó khăn nhất mà Vũ Trụ Hồn Ma bọn hắn đã từng xâm chiếm cho tới giờ. Thật sự có quá nhiều cường giả, bọn hắn thậm chí còn không thể hạ được Thiên Quan Hàm Cốc.
Nhưng chỉ cần Hồn Thần trở về, cho dù là Vũ Trụ Hồng Hoang mạnh thế nào cũng không thể thắng được!
Mắt Đại Hồn Chủ Lười Biếng sáng lên.
- Ngăn hắn lại, đợi Hồn Thần trở về sẽ khiến hắn biết thế nào là đau khổ.
Đại Hồn Chủ Lười Biếng nói.
Lời nói vang vọng như một liều thuốc trợ tim, đánh sâu vào tinh thần sáu Đại Hồn Chủ còn lại khiến cho trận pháp của bọn hắn trở nên mãnh liệt và mạnh mẽ hơn.
Uỳnh!
Sắc mặt Giáo Chủ Thông Thiên tái đi, bốn thanh kiếm suýt chút nữa là không trụ vững. Nhưng hắn sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy, vẫn sẽ tiếp tục ngăn cản. Chỉ cần chờ tới lúc món ăn của Bộ Phương hoàn thành, bọn hắn sẽ có cơ hội phá hủy triệt để bảy cái đồng hồ cát Thời Không.
Rầm!
Từng đợt oanh kích nổ ra, sắc mặt Giáo Chủ Thông Thiên vô cùng nghiêm trọng, khí tức có vẻ hơi hỗn loạn.
Tiểu Hồ cũng có ảnh hưởng tới Hồn Ma, nếu không có Tiểu Hồ sợ rằng Giáo Chủ Thông Thiên đã không gánh nổi nữa.
Thế cục nhất thời có chút giằng co.
Trước Thiên Quan Hàm Cốc, đại chiến lại bạo phát.
Phật Đà diệt sát Hồn Ma, Thái Thượng Lão Quân phất nhẹ phất trần, đối phương bị diệt vô số.
Mất đi sự ảnh hưởng của Đại Hồn Chủ, Vũ Trụ Hồng Hoang bây giờ đang chiếm thế chủ động. Nhưng tất cả đều được đánh đổi bởi Giáo Chủ Thông Thiên.
Chiến trường thật sự là ở chỗ Giáo Chủ Thông Thiên và Bộ Phương.
Ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm túc, nhưng hắn không thể rời khỏi Thiên Quan Hàm Cốc được, hắn cũng là một Thánh Nhân Hỗn Độn đại viên mãn nhưng hắn biết những cường giả đại viên mãn trong đội quân Hồn Ma cũng đang xem chừng hắn. Nếu hắn rời khỏi đối phương nhất định sẽ ra tay đoạt lấy Thiên Quan Hàm Cốc! Cho nên hắn nhất định phải giữ ổn định, nhất định phải tọa trấn lối vào Hồng Hoang.

Sắc mặt Bộ Phương trắng bệch, áp lực của món ăn này thật sự quá lớn khiến toàn thân hắn như vỡ nát.
- Thực lực còn chưa đủ…
Bộ Phương cắn răng, cưỡng ép nấu một món hắn chưa thể đụng tới đúng là khiến hắn gần như tuyệt vọng.
Giống như trái cây hắn cần ở bên kia sông. Nhưng có một dòng sông đang phi nước đại trước mặt. Hắn chỉ có thể nhìn dòng sông phi nước đại mà vươn tay, liều mạng đến mức khó có thể chạm vào.
Giống như Giáo Chủ Thông Thiên đã nói. Muốn trấn áp Đại Hồn Chủ nhất định phải cần món ăn vô cùng mạnh.
Trong đầu Bộ Phương đã hình dung ban đầu về món ăn đó, nhưng hắn khó có thể nấu ra được. Cảm giác thất bại này là cảm giác từ khi Bộ Phương xuất đạo tới nay mới cảm nhận được.
Nguyên liệu nấu ăn trước mặt nhưng hắn không thể sắp xếp như ý…
Phụt!
Khóe miệng Bộ Phương nhuốm máu tươi, do áp lực quá lớn.
Trong Tinh Thần Hải, thực đơn Trù Thần nở rộ sáng chói. Nhóm Khí Linh kinh hãi nhìn thực đơn, hít một hơi sâu.
- Đáng chết…
- Tiểu chủ ký sinh… dừng lại đi!
Chu Tước và Thần Long đều lo lắng nói.
Mắt Kỳ Lân cũng trừng lớn.
- Điên à! Ép bản thân trùng kích tới cảnh giới không với được… hắn muốn ý chí Trù Thần băng tán thành hư vô sao?
Huyền Vũ cũng thở dài một hơi, chẳng lẽ tiểu chủ ký sinh luôn kiên trì đi tới ngày hôm nay lại thất bại trong gang tấc?
Bạn cần đăng nhập để bình luận