Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1837: Triệt để phóng thích Hủy Diệt Làm Nồi! (1)

Anh chàng này có bị điên không?
Tại tầng thứ năm của Tiên Trù Giới, sự xuất hiện của Bộ Phương đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Sử dụng lưới lửa để trả đòn của Tiểu Thánh, hắn không hề nao núng mà lao thẳng đến vị trí mà Tiểu Thánh đang đứng.
Tên này đang tính làm cái gì đây?
Hắn dự định liều mạng với cường giả Tiểu Thánh sao?
Thế nhưng, Bộ Phương chỉ là một tên Chân Thần Cảnh Cửu Tinh mà thôi!
Địch Thái Giới Chủ bị chấn động bởi hàng loạt thủ đoạn lôi đình của Bộ Phương, nhưng ngay lúc Bộ Phương lao ra, hắn ta bỗng tỉnh ngộ, tranh thủ thời gian hét lên một tiếng đầy lo lắng để nhắc nhở Bộ Phương.
Hắn ta không hy vọng Bộ Phương bị đập chết chỉ bằng một nắm đấm của Cự Ma.
Đó là Nhất Tôn Tiểu Thánh, dựa theo hoàn cảnh bình thường, nó là Nhất Tôn Nhất Chuyển Tiểu Thánh.
Tiểu Thánh được chia thành Cửu Chuyển, và khoảng cách giữa mỗi chuyển là vô cùng lớn, đó chính là sự khác biệt trong việc khống chế Thiên Đạo Ý Chí.
Tuy nhiên, ngay cả khi tên Cự Ma trước mặt chỉ là Nhất Tôn Nhất Chuyển Tiểu Thánh, Bộ Phương cũng không thể đối phó được.
Sự suy tàn của Tiên Trù Giới đã khiến tài nguyên của Tiên Trù Giới bị Tiên Thụ cướp đoạt, nhưng chuyện này vẫn không ngăn được việc Tiên Thụ bị héo úa.
Địch Thái Giới Chủ đã có cơ hội đột phá Tiểu Thánh, nhưng vì tài nguyên, hắn ta đã không đột phá được trong một thời gian dài.
Bây giờ, rốt cuộc bất đắc dĩ, hắn ta nhất định phải đột phá.
Nhưng điều này cũng làm tăng thêm sự sụp đổ của Tiên Thụ, nếu Bộ Phương quay trở lại đó trễ một chút thì toàn bộ Tiên Trù Giới có thể thực sự sụp đổ hoàn toàn.
Toàn thân Địch Thái Giới Chủ rực rỡ Kim Mang và lóe sáng, hắn ta muốn trợ giúp Bộ Phương.
Tuy nhiên, hắn ta chỉ vừa mới chuyển động thì một cú đấm của Cự Ma đột nhiên lướt ngang rồi nện xuống cơ thể hắn ta như điên.
Địch Thái Giới Chủ không hề ngờ tới chuyện đó.
Hắn ta vội vàng điều động Tiên Khí.
Một tiếng nổ vang lên.
Cả người hắn ta bị bắn lên không trung như một quả đạn pháo và văng ra một khoảng cách rất xa, đập mặt đất xuống đất rồi rơi vào một cái hố khổng lồ.
Bộ Phương liếc nhìn Địch Thái Giới Chủ bị đánh bay một chút, sau đó khẽ thở dài một tiếng.
Hoả Diễm Cánh sau lưng hắn khẽ vỗ và phi nhanh tới một lần nữa, áp sát hình bóng của Cự Ma.
Cự Ma thật sự vô cùng to lớn, giống như một ngọn núi to, cao đến mấy chục trượng.
Tiếng gầm thét từ cái miệng đang mở của nó như tạo thành một trận cuồng phong dữ dội.
Bùm!
Cự Ma vung tay lên đập những quả đạn pháo vô cùng kinh khủng của Bộ Phương.
Mặc dù đó là đạn pháo do hắn bắn ra, nhưng nó không phải là một mối đe dọa đối với hắn.
- Ngươi chỉ là một tên phàm nhân mà dám làm nổ tung cánh tay của ta! Ngươi phải chết!
Cự Ma cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người Bộ Phương, nó lập tức giận dữ, thậm chí mũi nó còn phun ra một luồng khí nóng!
Nó vẫy bàn tay khổng lồ của mình và đập xuống chỗ Bộ Phương đang bay.
Nó muốn dùng một bàn tay chụp chết Bộ Phương.
Bộ Phương lơ lửng trên không trung.
Tiểu Hồ Ly được hắn ôm trong lòng.
Tên quỷ nhỏ này giờ đang ợ hơi một tiếng, hình như Bộ Phương đã cho nó ăn quá no rồi.
Bộ Phương sờ đầu của Tiểu Hồ Ly, ánh mắt nghiêm túc.
Hắn không sợ uy áp trên cơ thể Cự Ma, có hệ thống, Bộ Phương không sợ cái gọi là uy áp chút nào.
Thân hình hắn lóe sáng và lập tức biến mất tại chỗ, tránh được một bàn tay đập xuống của Cự Ma.
- Tiểu Hồ Ly, nhìn đi rồi... Nã pháo!
Tiểu Hồ Ly hiểu ra Bộ Phương đã chuẩn bị, dự định sẽ cho Cự Ma một lễ vật gặp mặt.
Nó đã sớm không thể chờ đợi được nữa, sau một tiếng ợ no nê, nó há to miệng.
Cái đuôi hồ ly không ngừng đong đưa.
Sau đó, ánh sáng vàng kim hội tụ lại trong miệng nó.
Bùm!
Có một tiếng vang rất lớn.
Luồng sáng vàng bắn ra nhanh như sao rơi, kéo theo đuôi ánh sáng, trong tích tắc nó phi nước đại và đập vào cánh tay của Cự Ma.
Một tiếng nổ vang lên!
Cánh tay của Cự Ma phát nổ bởi ngọn lửa ở bốn phía và tạo ra một lỗ hổng lớn.
Một mảnh da màu lục lam bị tróc mất.
Mắt Bộ Phương hơi sáng lên.
Tu vi của Cự Ma yếu hơn nhiều so với tên Kiếm Ma Tiểu Thánh mà hắn đã gặp ở Thần Tuyệt Sơn.
Ít nhất là về sức mạnh phòng thủ, nó không cùng một đẳng cấp.
Cộc cộc cộc cộc cộc cộc!
Tiểu Hồ Ly một khi đã nã pháo thì sẽ không thể dừng lại.
Ánh lửa vàng trong miệng không ngừng trào dâng.
Từng viên đạn pháo vàng kim được bắn ra từ miệng nó, kéo theo chiếc đuôi vàng đánh vào cơ thể của Cự Ma.
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang dội.
Cự Ma rú lên một tiếng đầy thê lương.
Một khẩu pháo năng lượng không thể làm tổn thương Cự Ma, nhưng những khẩu pháo năng lượng dày đặc đủ để nổ thủng hàng trăm lỗ trên cơ thể nó.
Dù sao nó cũng chỉ là một Nhất Chuyển Tiểu Thánh và thân thể nó còn chưa tu luyện đến mức bất khả chiến bại.
Cự Ma không ngừng lùi lại, giơ hai tay lên để che chở thân mình.
Thế nhưng, những viên đạn đại bác vẫn liên tục rơi xuống, không ngừng nên xuống máu thịt của Cự Ma.
Dòng máu màu xanh bắn ra tung tóe.
- Không phải muốn giết ta sao? Đến đây.
Bộ Phương ôm Tiểu Hồ Ly, từ tốn nói.
Cơ thể khổng lồ của Cự Ma bị đập liên tục và không ngừng lùi lại.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này với vẻ mặt không tin được.
Trong đống đổ nát, Địch Thái Giới Chủ xoay người đứng dậy, nhìn mọi thứ ở phía xa, hắn ta hít hà một hơi.
- Cái này... cái này… sao có thể?
Địch Thái Giới Chủ thì thầm trong sự hoài nghi.
Phải biết, đó là Nhất Tôn Tiểu Thánh đấy.
Thế mà Bộ Phương thật sự đã nghiền nát và đánh bại Nhất Tôn Tiểu Thánh sao?
Trong tay hắn là thứ gì kia?
Trông giống như một con cáo phun lửa?
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ liên tục vang lên.
Cự Ma hung bạo lúc ban đầu bị đánh ngồi xổm trên mặt đất, từng viên đạn một nổ tung đập vào người nó, ngay cả Tiểu Thánh cũng không thể cầm cự được.
Trong lòng Cự Ma cảm thấy uất nghẹn.
Không ngờ lại bị một Chân Thần Cảnh Cửu Tinh đánh cho thành bộ dáng như thế này.
Thể diện của Tiểu Thánh mất hết rồi!
Đôi mắt nó nheo lại.
Cự Ma dùng cả hai nắm đấm nện xuống đất rồi xoay người đứng lên, há miệng hướng lên phía bầu trời và gầm một tiếng.
Gào!
Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc như làm dao động không khí.
Cự Ma nhảy lên cao và bàn tay khổng lồ đập về phía Bộ Phương.
- Thế mà vẫn có thể phản kháng lại sao?
Ánh mắt của Bộ Phương nheo lại và hắn cau mày.
Ngay sau đó, hắn xoa đầu của Tiểu Hồ Ly và nói:
- Tiểu Hồ Ly… tăng tốc độ bắn lên."
Đôi mắt của Tiểu Hồ Ly sáng lên.
Sau đó...
Cộc cộc cộc cộc cộc cộc...
Tốc độ di chuyển lên xuống trên đầu càng lúc càng nhanh và ngọn lửa phun ra.
Từng vệt ánh sáng vàng dày đặc bao phủ cả bầu trời, ầm vang đổ xuống.
Chỉ trong nháy mắt, nó đã hoàn toàn bao phủ cơ thể của Cự Ma...
Toàn bộ tầng năm của Tiên Trù Giới dường như bị bao phủ bởi một vụ nổ lớn dữ dội, rung chuyển không ngừng.
Mặt đất không ngừng vỡ vụn.
Ngọn lửa bốc lên cao ngút trời, và một đám mây hình nấm bay lên.
Hô…
Một lúc lâu sau.
Trong miệng Tiểu Hồ Ly đã không còn phun ra Hoả Xà nữa.
Miệng nó cười toe toét, ợ hơi một cái thì có làn khói xanh lượn lờ bay ra.
Tiểu Hồ Ly có chút lúng túng, mắt nó đảo tròn.
Khoé miệng Bộ Phương giật giật, hắn xoa mái tóc mềm mại của Tiểu Hồ Ly, sau đó đặt nó lên vai.
Hắn biết rằng Tiểu Hồ Ly đã ăn rất nhiều Bạo Liệt Ngưu Hoàn, chắc hẳn phun ra gần hết rồi.
Nhìn những ngọn lửa che khuất bầu trời xa xa, sắc mặt của Bộ Phương vô cùng lạnh lùng.
Hắn đứng lơ lửng trong không trung.
Khí lãng đánh thẳng tới khiến những sợi tóc của hắn không ngừng bay tán loạn.
Các cường giả ở Minh Ngục lúc này đều há hốc miệng, mồm mở to đến nỗi sắp rớt cả hàm răng xuống.
Nhất Tôn Tiểu Thánh, chẳng lẽ lại bị xử lý như thế này sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận