Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2354: Thưởng Thú Yến, bắt đầu (2)

Notice: Undefined offset: 175
Trình đại sư giơ ly rượu lên rồi cười nói.
Hắn ta liếc mắt nhìn nam tử anh tuấn đứng bên cạnh mình một cái, trong lòng vui đến nở hoa.
Lúc này, để xem Bộ Phương có chết hay không.
Tên Triệu thế tử này chính là thế tử của thế gia Triệu gia ở Thần Triều đó.
Có thể được gọi là thế tử, đó đều là do thiên phú mạnh mẽ tuyệt đối, là đối tượng bồi dưỡng chủ yếu của thế gia.
Pháp Tắc mà hắn ta lĩnh ngộ được cũng là Pháp Tắc mạnh mẽ tuyệt đối.
Chỉ là một tên Linh Cấp Thần Trù nhỏ nhoi, còn không phải vung tay là bóp chết ngay à.
- Hừ!
Triệu thế tử liếc mắt nhìn Trình đại sư một cái rồi hừ lạnh một tiếng.
Sau đó hắn ta bưng ly rượu lên, bước ra khỏi bóng râm của lâm viên rồi đi về phía Lạc Tam Nương và Bộ Phương.
- Lạc Lạc…
Trên mặt Triệu thế tử lộ ra nụ cười ôn hòa.
Hắn ta kêu nhẹ một tiếng.
Lạc Tam Nương lập tức xoay người với vẻ nghi hoặc, bèn nhìn thấy Triệu thế tử.
Sắc mặt của nàng hơi thay đổi, thật không ngờ Triệu thế tử lại ở đây.
Lúc nàng nhìn thấy Trình đại sư đi theo phía sau Triệu thế tử, nàng đã hiểu được, tất cả những điều này đều là do tên Tửu lão kia giở trò quỷ cả!
- Thật là trùng hợp, ngươi cũng cảm thấy hứng thú với linh thú thượng cổ Thất Thải Phệ Thiên Mãng kia sao?
Triệu thế tử ôn hòa nói, hình tượng của hắn ta ở trước mặt Lạc Tam Nương vô cùng tuấn lãng.
Vẻ mặt Bộ Phương không cảm xúc mà liếc mắt nhìn Triệu thế tử một cái.
- Tuy rằng Thất Thải Phệ Thiên Mãng là linh thú thượng cổ, chẳng qua với mấy tin tức nhỏ ta lấy được, Thất Thải Phệ Thiên Mãng mà lần này Thiếu Vương Gia tóm được vẫn chưa có tiến hóa hoàn toàn, chỉ mới tiến hóa tới Ngũ Thải thôi… Chỉ có thể so được với Bán Thần.
- Nếu như có thể tóm được Thất Thải Phệ Thiên Mãng cao nhất, vậy là tốt rồi…
- Lạc Lạc, nếu như ngươi thích, ta có thể mua con Thất Thải Phệ Thiên Mãng này từ chỗ Thiếu Vương Gia, làm lễ vật tặng cho ngươi, ngươi biết lòng ta mà.
Ánh mắt Triệu thế tử nhìn Lạc Tam Nương vô cùng ôn nhu.
Khiến cho Bộ Phương đứng bên cạnh Lạc Tam Nương cũng nổi hết cả da gà.
- Triệu Vô Ngân, ngươi vẫn là bớt tâm tư lại đi, cố gắng lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường một chút, trùng kích vào Thần Chi, bớt cho gia chủ Triệu gia ngày nào cũng nói ngươi không làm việc đàng hoàng.
Lạc Tam Nương liếc mắt xem thường, nàng cũng chả có thái độ tốt gì đối với Triệu thế tử cả.
Triệu thế tử bị dạy dỗ nhưng trên mặt vẫn treo nụ cười ôn hòa.
Ánh mắt hắn ta dừng lên trên người Bộ Phương.
Có hơi sắc bén.
- Ồ, vị huynh đài này là?
Triệu thế tử híp mắt lại, có cảm giác áp bách cường hãn phóng thích ra từ bên trong.
Tuy rằng hắn ta chỉ là Bán Thần thôi, nhưng bởi vì đã lĩnh ngộ được Pháp Tắc đứng đầu nên cảm giác áp bách mà hắn ta mang lại rất mạnh mẽ.
- Vị này chính là khách quý của Thần Trù Cung ta, không liên quan gì đến Triệu Vô Ngân ngươi cả.
Còn không đợi Bộ Phương mở miệng thì Lạc Tam Nương đã trực tiếp giành trả lời.
Sau đó, nàng trực tiếp kéo Bộ Phương rời đi.
Sắc mặt của Triệu Vô Ngân lập tức âm trầm xuống, hắn ta nhìn ra được Lạc Tam Nương đang che chở cho Bộ Phương.
Loại bảo hộ này làm cho hắn ta ghen tị.
Dường như khiến cho bên trong lồng ngực hắn ta có một ngọn lửa muốn bùng lên.
- Trình đại sư… ta đáp ứng yêu cầu của ngươi rồi, mặc kệ tên tiểu tử này có thân phận gì đi nữa, dám nhúng chàm Lạc Lạc, phải chết.
Triệu Vô Ngân thản nhiên nói, lời nói vừa rơi xuống, chiếc ly trong tay hắn ta tập tức vỡ tung tóe.
Khóe miệng Trình đại sư nhếch lên một nụ cười, hắn ta mạnh mẽ đổ hết nước rượu vào trong miệng.
Bộ Phương… lần này, ngươi chết chắc rồi!
Cướp đi tất cả mọi thứ của ta, ta phải bắt ngươi nôn hết ra!
Chỉ là một tên Bán Thần mà cũng dám đấu với hắn ta!

Sắc trời dần tối.
Rất nhanh đã ảm đạm xuống, trở nên tối đen.
Trên bầu trời có hàng nghìn hàng vạn tinh thần đang lưu chuyển.
Âm nhạc du dương vang vọng bên trong lâm viên, đủ kiểu người cao quý đều náo nhiệt đi vào trong đó.
Vấn an nhau, vui vẻ tán gẫu cùng nhau.
Hơi thở đáng sợ tràn ngập ra khắp cả lâm viên.
Đột nhiên.
Một chùm tia sáng đột nhiên buông xuống.
Bên phía Vương Phủ của lâm viên.
Đám người tách ra thành một con đường.
Một bóng người chậm rãi sải bước chân đi tới từ phía Vương Phủ kia.
Người này mặc cẩm bào, đầu đội kim quan, sắc mặt ôn hòa, nhưng đôi mắt lại sắc bén dị thường, giống như một con mãnh thú đang ngủ đông vậy.
Người ở xung quanh nhìn thấy nam tử kia thì đều không khỏi cung kính vấn an.
Cho dù có là Lạc Tam Nương thì cũng hơi khom người.
- Người này chính là Thiếu Vương Gia của Bình Dương Vương, là một trong mấy vị yêu nghiệt trong triều đô của Thần Triều, đã lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, Pháp Tắc Hủy Diệt, tuy rằng chỉ có thực lực ở cấp Bán Thần thôi nhưng ngoại trừ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường ra, hắn ta còn lĩnh ngộ được Pháp Tắc Kiếm Đạo cao nhất, chiến lực không hề yếu kém so với Hạ Đẳng Thần Chi bình thường chút nào.
Lạc Tam Nương nhẹ giọng nói bên tai Bộ Phương.
Trên thực tế, cho tới nay, Lạc Tam Nương còn không biết Bộ Phương đã lĩnh ngộ được Pháp Tắc gì nữa.
Trong lòng Lạc Tam Nương cũng có hơi tò mò.
Nhìn sườn mặt của Bộ Phương, phát hiện Bộ Phương nghe giới thiệu của nàng xong mà cũng rất bình tĩnh.
Thiếu Vương Gia sải bước chân chậm rãi.
Đi tới giữa đám người rồi đọc lời chào mừng một hồi.
Xung quanh lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Lời nói hạ xuống.
Hắn ta bèn lui về phía sau một bước.
Nâng tay lên rồi vỗ vỗ.
- Tiếp theo đây, “Thưởng Thú Yến” của chúng ta chính thức bắt đầu… mỹ thực cực phẩm của chúng ta, Thưởng Thú Yến, mọi người ăn ngon uống ngon.
Thiếu Vương Gia cười khẽ.
Lời nói rơi xuống.
Xung quanh lập tức vang lên một trận tiếng trầm trồ khen ngợi.
Ánh mắt Bộ Phương cũng mạnh mẽ ngưng trọng lại.
Sắp bắt đầu rồi.
Thất Thải Phệ Thiên Mãng… Rốt cuộc có phải là Tiểu Hoa hay không!
Bộ Phương hít sâu một hơi.
Thuận theo tiếng vỗ tay của Thiếu Vương Gia.
Ngay lập tức, bên phía Vương Phủ có tiếng gầm rú vang vọng.
Một chiếc lồng giam huyền thiết cao tầm mười mét được bốn vị Bán Thần khiêng ra.
Lồng giam huyền thiết kia vô cùng nặng nề.
Giẫm từng bước từng bước một, mặt đất cũng chấn động cả lên.
Trong lồng giam có một con mãng xà khổng lồ nhiều màu đang uốn lượn, không ngừng đánh sâu vào, va chạm với lồng giam phát ra tiếng gầm rú!
Nhìn thấy cự mãng này, mọi người khắp toàn trường đều phát ra tiếng kinh hô.
Lạc Tam Nương cũng nhìn đầy say mê.
Bỗng nhiên.
Nàng cảm nhận được hơi thở của Bộ Phương bên cạnh mình đột nhiên biến đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận