Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3138: Điều bất phàm trong điều bình thường (2)

Notice: Undefined offset: 62
Trên bếp ngày càng có nhiều sủi cảo, một lúc sau đã đầy ắp. Bộ Phương ngừng tay, hết sạch bỏ, nhân cũng đã bọc xong. Nhưng hắn chỉ cảm thấy mới được một chớp mắt, giơ tay lên xoa xoa cái mũi. Trên mũi còn vương một chút bột trắng.
Hắn xếp gọn sủi cảo lên, có lót một tấm vải trắng dưới đáy. Sau đó đậy lồng hấp lại. Một đống lớn củi mới chặt được chất thành đống sau bếp. Cũng giống như khi ở trong núi sâu, hắn tự chặt củi.
Uỳnh!
Ngọn lửa bùng lên, chỉ là một ngọn lửa vô cùng bình thường. Không hề có một chút phù hoa hay năng lượng gì khuếch tán trong hư không. Khói bốc lên khiến Bộ Phương ho khan vài tiếng.
Một cái nồi để làm sủi cảo, một cái nồi thì nấu những mỹ thực còn lại.
Xì xì xì…
Đổ dầu vào trong nồi, bắn tung tóe lên. Bộ Phương đổ những nguyên liệu nấu ăn đã xử lý kỹ càng vào trong đó.
Xuy xuy xuy!
Khí màu trắng nổ ra từ những bong bóng khí, hắn cầm một cái muỗng bình thường, bắt đầu đảo. Đảo tới lúc nguyên liệu nấu ăn trở thành màu vàng, mùi thơm lan ra. Hắn vẫn tiếp tục đảo, nguyên liệu nấu ăn tung bay. Sau đó mới đổ món ăn nóng hổi ra. Mùi thơm nồng đậm như thấm vào ruột gan.
Bộ Phương hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy tâm can như muốn hòa tan. Hắn đã nấu nướng nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có món ăn khiến hắn say mê như thế này.
Soạt.
Đặt một dải mì vào nồi. Sợi mì bắt đầu mềm, trụng sơ qua nước sôi. Một dải mì, rất mảnh mai. Loại mì này là mì mà Bộ Phương đã dùng để nấu. Bộ Phương đổ nước sốt, giấm, xì dầu, hành lá cắt nhỏ và các gia vị khác vào bát sứ Thanh Hoa chờ mỳ sôi. Sau đó múc toàn bộ mỳ lên đổ vào trong bát.
Ánh mắt Bộ Phương có chút phức tạp giống như ngày còn bé, phụ mẫu đã từng nấu mỳ cho hắn nhân ngày sinh nhật. Không có bánh sinh nhật gì cả, chỉ có một bát mỳ. Một bát mỳ vô cùng đơn giản mà chứa đựng sự quan tâm dành cho hắn, hi vọng hắn lớn lên mạnh khỏe hạnh phúc.
Thở dài một hơi.
Lộc cộc.
Bộ Phương mở lổng hấp ra, bày ở trên bếp lò. Trong đó không ngừng tỏa ra hơi nóng giống như có rồng bay lên. Từng miếng sủi cảo tản ra nhiệt khí, bày ở trong đó.
Bộ Phương gắp từng cái sủi cảo bày thành một hình bông hoa, ở giữa là nước chấm hắn đã pha. Cuối cùng hắn cũng nấu xong.
Một phần sủi cảo, một bát mỳ Trường Thọ, một phần trứng tráng và một phần rau xào thịt. Bốn món ăn vô cùng đơn giản.
Bộ Phương lấy bát sứ Thanh Hoa ra, múc một bát cơm.
Tới thời khắc này, món ăn của hắn mới xong triệt để.
Không có nguyên liệu nấu ăn hoa lệ, không có đồ làm bếp kinh thiên động địa. Chỉ là những món ăn bình thường nhưng bao gồm những tình cảm mà Bộ Phương đã lĩnh ngộ 500 năm nay.
Vẻ bất thường trong cái bình thường.
Đây chính là lần kiểm tra cuối cùng của Bộ Phương mà Trù Thần giao phó.
Hắn bày các món ăn lên trên bàn. Ở đó vẫn còn món ăn mà Trù Thần nấu, hào quang tỏa ra bốn phía, vô cùng trói mắt. Mà khi món ăn của Bộ Phương được bày ra, thì món ăn tỏa ra hào quang bốn kia đột nhiên trở nên ảm đạm.
- Ta đã nấu xong rồi, mời nếm thử.
Bộ Phương bày đồ ăn ở trên bàn, muỗng và đũa cũng được xếp cẩn thận, thản nhiên nói.
Âm thanh quanh quẩn trong gian nhà nhỏ, tự tin mà vang dội.
Bài kiểm tra cuối cùng. Một đĩa đồ nhắm, một đĩa sủi cảo, một bát mỳ, một phần trứng, một bát cơm, chỉ thế thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận