Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2652: Chiếu rọi chư thiên (2)

Notice: Undefined offset: 233
Mắt của Hồn Thập Tam sáng lên.
Trùng Lân trên người hắn ta phát ra tiếng xoạt xoạt xoạt.
Lập tức bắn một Trùng Lân Thất Luyện ra bao vây lấy thân thể của Tiểu Bạch lại.
Dường như Tiểu Bạch bị một cái lưới lớn vù một tiếng rồi trùm lên trên mặt đất.
Đôi mắt cơ giới lấp loé không yên... nó vùng vẫy một hồi nhưng lại không bò dậy được.
Giống như một con rùa đen bị người lật lại vậy…
Hồn Thập Tam nhếch miệng, hắn ta ngắm nghía bộ móng vuốt sắc bén của mình.
Ánh mắt của hắn ta khóa chặt lên người Bộ Phương.
Lần này, không còn ai ngăn hắn ta được nữa.
Ánh mắt Tiểu U ngưng trọng lại, không nghĩ tới Tiểu Bạch lại thất bại nhanh như vậy, nhưng cũng là điều bình thường thôi.
Ầm…
Mái tóc của nàng hóa thành màu xanh lá đậm trong nháy mắt.
Tiểu U chậm rãi đứng lên từ chỗ ngồi.
Năng lượng màu xanh sẫm thẩm thấu từ trên thân thể nàng ra.
Mặc dù nàng còn chưa nắm giữ được sức mạnh của Nữ Thi kia một cách hoàn hảo... Nhưng mà, bây giờ cũng không được phép giấu nghề.
Áp lực mà Hồn Thập Tam mang lại cho nàng... Quá lớn.
- Sức mạnh của Trớ Chú Thiên Nữ à… Đáng tiếc, ngươi không phải là Trớ Chú Thiên Nữ đại thành!
Hồn Thập Tam cười lạnh.
Tiểu U giơ tay lên, Trớ Chú Chi Xà màu xanh đậm lập tức hiện lên rồi quấn quanh lấy thân thể của nàng, phun tín tử xì xì xì, bộc phát ra sự khủng bố vô tận.
Nguyền Rủa Chi Lực không thuộc về Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, nhưng trên thực tế thì uy lực cũng không hề yếu hơn Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường.
Mái tóc của Tiểu U bay phất phới.
Đôi chân dài trắng nõn thẳng tắp chậm rãi di chuyển.
Nàng bước từng bước đi về phía Hồn Thập Tam.
- Đi...
Tiểu U nói.
Trớ Chú Chi Xà hất lên, răng nanh của Trớ Chú Chi Xà lập tức biến to ra rồi bổ nhào về phía Hồn Thập Tam.
Tiếng xì xì xì vang vọng không ngừng.
Hồn Thập Tam nở nụ cười khinh thường.
Quả thật Nguyền Rủa Chi Lực rất khủng bố, nếu như là lúc trước, có lẽ hắn ta sẽ còn kiêng kị một chút, chẳng qua thì hiện tại… Hắn ta đã trở thành Hồn Chủ rồi.
Hắn ta còn sợ cái gì nữa?
Hắn ta há to miệng ra, trong miệng tựa như là một chiếc động không đáy vậy.
Sức mạnh của Bạo Thực Tội Ác phun trào ra.
Vù một tiếng.
Bọc lấy Trớ Chú Chi Xà kia lại.
Trớ Chú Chi Xà đang giãy giụa, nhưng Hồn Thập Tam chỉ bật cười lớn, trong miệng hắn ta bộc phát ra lực hút mà nuốt Trớ Chú Chi Xà vào trong bụng.
Nuốt sống một cái!
Hả?
Sắc mặt của Tiểu U lập tức biến đổi.
Nguyền rủa chi xà…Bị ăn mất rồi?
- Ngươi cũng ở lại cho ta…
Hồn Thập Tam lạnh lùng nói.
Thân thể của hắn ta lóe lên rồi lập tức tới gần Tiểu U, Trùng Lân màu bạc sau lưng đột nhiên nở to ra.
XÌ xì xì xì...
Dường như từng cái Trùng Lân hóa thành một cái lồng giam bằng sắt thép rồi nhốt Tiểu U vào trong đó…
- Đợi ta giết chết tên đầu bếp kia trước… rồi mới từ từ ăn ngươi… Trớ Chú Thiên Nữ à, hiếm thấy đó.
Nước bọt của Hồn Thập Tam chảy ra, hắn ta nuốt ực một cái, trong đôi mắt hắn ta bộc phát ra hàng ngàn hàng vạn ánh sáng hung ác.
Ánh mắt của hắn ta khóa chặt ở trên người Bộ Phương.

Bây giờ, Bộ Phương đang đắm chìm trong một cỗ cảm giác kỳ lạ.
Dường như thần trí của hắn cũng trở nên phiêu đãng theo chùm sáng kia rồi xông vào trong bầu trời sao vô tận.
Trong tinh không, mỗi một viên tinh thần đều tản ra Pháp Tắc Chi Lực, đang hấp dẫn hắn, muốn phối hợp chặt chẽ với sức mạnh trên người hắn.
Nhưng trên người hắn có năm đạo Pháp Tắc Chi Lực, cho nên nếu muốn ăn khớp thì cần Thần Chi nắm giữ năm loại Pháp Tắc Chi Lực Chí Cường đến đây hô ứng.
Những ngôi sao kia cảm ứng được khí tức của hắn nên cũng bị dọa cho khẽ run rẩy, lựa chọn từ bỏ phối hợp.
Cho nên trong lúc nhất thời, Bộ Phương giống như một đứa trẻ lang thang ở trong dòng chảy của bầu trời sao vô tận.
Tại thời khắc này, Bộ Phương cảm thấy giống như là mình đã trở về Pháp Tắc Hải rồi vậy.
Tinh không đang thay đổi không ngừng.
Hình như cả vũ trụ cũng liên tục thay đổi, mọi thứ quay vòng, tràn ngập sự kỳ lạ.
Hắn đưa tay ra, muốn tóm lấy cảm giác ăn khớp kia...
Nhưng mà lại nhiều lần bắt vào khoảng không, khiến cho hắn có hơi chán nản.
Bỗng nhiên.
Bộ Phương cảm nhận được một luồng khí tức.
Hả?
Khí tức kia hơi quen thuộc…
Khí tức của Thiên Thần, mặc dù không biết có phải là Thiên Thần mà đã làm hắn bị thương lúc trước hay không, nhưng đôi mắt của Bộ Phương vẫn nheo lại.
Khí tức của Thiên Thần kia đã cảm ứng được Bộ Phương, sau khi lưu chuyển trên người hắn một lúc thì cũng không chọn dẫn dắt.
Tiếp theo đó, từng đạo khí tức của Thiên Thần lại hiện lên một lần nữa.
Thế mà cũng không dẫn dắt.
Cái này cũng hơi lúng túng rồi...
Bộ Phương nhíu mày, không dẫn dắt, vậy hắn không có cách nào trở thành Thần Chi Chi Cảnh được rồi…
Chẳng lẽ hắn thật sự không thể trở thành Thần Chi được sao?
Những Thiên Thần này… cố ý đúng không!
Không… Không phải cố ý.
Trong lòng Bộ Phương động một cái, hắn đã lĩnh ngộ được năm đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, không phải những Thiên Thần này cố ý không dẫn dắt, mà là… Không dám!
Không dám dẫn dắt…
Trong lòng Bộ Phương phun ra một hơi.
Ý niệm của hắn từ từ đi xa, càng lên càng cao.
Tất nhiên, không có Thần nào dám dẫn dắt, vậy thì tự mình vạch ra một vết rách vậy!
Bộ Phương có lòng quyết tâm phải trở thành Thần Chi.
Ầm ầm…
Khí tức trên người hắn cũng dâng trào lên.
Càng ngày càng rực rỡ.
Năm đạo Pháp Tắc hóa thành năm đạo Luân Bàn xoay tròn xung quanh thân thể của hắn.
Trong lòng động một cái.
Năm đạo trận pháp mỹ thực nổi lên.
Trận pháp mỹ thực xếp chồng chất, phụ giúp thân thể Bộ Phương lơ lửng không ngừng…
Tựa như chiếu rọi cả chư thiên!

Ầm!
Trong tửu lâu.
Hồn Thập Tam chảy nước bọt mà ép sát tới gần Bộ Phương, cả người hắn ta cũng đang run rẩy.
Nhưng ngay lúc hắn ta tới gần.
Chùm sáng trên người Bộ Phương lại bắt đầu thu lại một cách nhanh chóng.
Hả?
Một màn này, không chỉ khiến cho Hồn Thập Tam ngây người mà tất cả nhân loại, bao gồm cả Hạ Ấp Thần Hoàng cũng ngây dại.
Không có Thần Chi hướng dẫn…
Chẳng lẽ… Bộ Phương đột phá thất bại rồi sao?
Lĩnh ngộ năm đạo Pháp Tắc Chí Cường thất bại, bây giờ còn đột phá thất bại nữa...
Nhân loại thật sự không thoát khỏi tai họa được sao?
Bộ Phương được xem như là hy vọng, hoàn toàn mất đi tác dụng.
Hồn Thập Tam cũng phản ứng lại, hắn ta không nhịn được mà cười phá lên.
Cười vô cùng vui sướng.
Đầu bếp này… Cũng có hôm nay!Tất cả thứ này… Cũng là báo ứng cả đấy!
- Ngay cả Thần của nhân loại mà cũng không muốn dẫn dắt ngươi… Nếu đã như thế… Vậy thì để bản Hồn Chủ, ăn ngươi đi!
Hồn Thập Tam cười phá lên.
Miệng của hắn ta mở lớn, lại mở lớn…
Cuối cùng, dường như nó hóa thành một cái hố đen cực lớn, như thể cắn nuốt Bộ Phương hoàn toàn vào trong đó.
Dưới cây Ngộ Đạo.
Cẩu gia nằm ở trên đó, lông mày nó nhíu một cái rồi chậm rãi mở mắt chó ra, toàn bộ thịt mỡ khắp cơ thể cũng đang rì rào lay động.
Nó nghi ngờ liếc mắt nhìn Bộ Phương rồi thè đầu lưỡi ra.
Phía dưới thịt mỡ phì phì kia, một Linh Lung Cẩu Trảo chậm rãi duỗi ra...
Nhưng mà, ngay lúc Cẩu gia chuẩn bị ra tay.
Động tác của nó cứng đờ lại.
Miệng chó giật một cái, chân chó vừa đưa ra kia lại rụt trở về.
Bộ Phương thu liễm khí tức lại rồi chậm rãi mở mắt ra.
Vẻ mặt không thay đổi mà liếc mắt nhìn Hồn Thập Tam mở lớn cái miệng a, một bên cười to, một bên lại đi về phía hắn kia.
- Bệnh táo bón… khỏi rồi à? Lại còn dám há mồm ở trước mặt ta?
Bộ Phương thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận