Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2000: Tiểu U hạnh phúc (2)

Notice: Undefined offset: 219
- Muốn bị hủy tư cách thi đấu sao? Dám làm loạn trên lôi đài... Muốn phục thù thì chờ trận đấu tiếp theo, giải quyết mọi chuyện trên lôi đài!
Ma Viên thống lĩnh mặc áo giáp màu đen sẫm, đôi mắt đỏ đậm, sát khí ngút trời.
Sức mạnh của cường giả cấp thống lĩnh không yếu chút nào...
Kim Cương Nhất Trụ kiêng kị liếc nhìn Ma Viên thống lĩnh một cái, hắn ta không dám tiếp tục.
Nhưng ánh mắt hắn ta đầy sát ý.
Hắn ta trừng mắt nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
- Bò sát Tiên Trù Giới… Ngươi chờ đó cho ta, lão tử nhất định sẽ làm ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong… Trận tiếp theo, lão tử nhất định sẽ dùng nắm tay đánh chết ngươi!
Kim Cương Nhất Trụ cực kỳ tức giận, Tam Trụ thua thảm khiến hắn ta vô cùng giận dữ.
Tưởng rằng chiến thắng đã nằm trong tay, nhưng cuối cùng Tam Trụ lại bị hành hạ như một con chó chết, hơn nữa là so về thể chất…
Đây là điều không thể tha thứ nhất.
Bộ Phương cong môi.
- Ha hả.
Sau đó, hắn chắp hai tay ra sau lưng chậm rãi đi xuống khỏi lôi đài.
Chỉ để lại một bóng lưng cho Kim Cương Nhất Trụ.
Vẻ ngoài nhẹ nhàng nhàn nhã kia khiến Kim Cương Nhất Trụ cảm thấy như ngọn lửa trên khắp cơ thể mình sắp bùng nổ!
Tại sao tên này lại có thể thờ ơ như vậy?
Chẳng lẽ hắn không sợ uy hiếp của một Tiểu Thánh như mình một chút nào?!
Xung quanh im lặng không tiếng động.
Ánh mắt mọi người nhìn Bộ Phương đều có phần phức tạp.
Vì bọn họ thực sự không ngờ...
Trận chiến này vậy mà sẽ kết thúc như thế này.
Lúc này, ánh mắt mấy người Mặc Yên và Chu Ngạn nhìn Bộ Phương chỉ còn lại sự cuồng nhiệt.
Đại Ma Vương… Đây là Đại Ma Vương!
Là Đại Ma Vương vĩnh viễn không dừng lại trên con đường tạo nên kỳ tích!
Đây là thần tượng của bọn họ! Là niềm tự hào của Tiên Trù Giới!
Giọng nói khẽ của Bộ Phương bay lên không:
- Được rồi… Bây giờ quay lại, quán nhỏ Phương Phương tiếp tục buôn bán, các vị thực khách, hoan nghênh nếm thử.
Nó giống như một tiếng lôi đình khiến tất cả mọi người đều tỉnh táo trở lại.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều hò hét náo động.
Một nhóm thực khách cầm Thanh Hoa Từ Oản tung tăng đi theo Bộ Phương
Một nhóm người tới rào rạt, đi cũng rào rạt…
Một số khán giả bị kinh ngạc vì Bộ Phương rồi trở nên tò mò cũng đi theo đám đông.
Pháp Vụ hòa thượng dùng một tay cầm bát sứ, tay kia nâng lên khẽ thì thào nói:
- A di đà phật, cuối cùng cũng xong rồi… Đại đao của bần tăng đã sớm đói khát khó nhịn.
Sau đó hắn ta cũng tung tăng đi theo Bộ Phương.
Ma Viên thống lĩnh nhìn bóng dáng rời đi của Bộ Phương, ánh mắt vô cùng ngưng trọng.
Hắn ta buông nắm đấm ra, lòng bàn tay run rẩy không ngừng.
Hắn ta đối đầu với một đấm của Kim Cương Nhất Trụ mà đến bây giờ bàn tay vẫn còn run rẩy.
Kim Cương Giới dùng cơ thể tăng trưởng… không phải chỉ để trưng.
Cơ thể của bọn họ thực sự rất mạnh.
Nhưng mà…
Tên đầu bếp đó... vậy mà đã xử lý một Bán Thánh của Kim Cương Giới bằng sức mạnh thể chất, thậm chí hắn còn có thể chống lại một vị Tiểu Thánh mà không gặp vấn đề gì nghiêm trọng.
Đầu bếp này... rất thú vị!
Không hổ là người mà U Cơ ngục chủ bảo chú ý!
Kim Cương Nhất Trụ mang Tam Trụ đi xuống lôi đài.
Cả người hắn ta đều tức muốn hộc máu!
- Tra cho ta! Tra cho ta đối thủ tiếp theo của tên đầu bếp kia là ai! Ta muốn đổi thứ tự với hắn, ta muốn hành hạ đến chết tên bò sát chết tiệt kia!
Kim Cương Nhất Trụ vô cùng tức giận, máu trong người dâng trào, hai mắt đỏ bừng.
Người của Kim Cương Giới đều tức muốn hộc máu.
Có lẽ vì rèn luyện thân thể nên bọn họ rất dễ nổi nóng.
Cường giả Thâm Uyên bọc trong huyết bào nhìn Bộ Phương bình an vô sự rời đi sau đó liếc mắt nhìn thoáng qua cường giả Kim Cương Giới đang tức hộc máu, khóe miệng đột nhiên cong lên.
- Một lũ phế vật.
- Xem ra Kim Cương Giới không làm gì được, chúng ta chuẩn bị thôi, có thể nhằm vào được rồi… Tên đầu bếp kia, phải chết.
...
Sức mạnh của cánh tay Thao Thiết vượt quá mong đợi của Bộ Phương.
Thật ra Bộ Phương cũng hơi thắc mắc, bởi vì hắn phát hiện hình như cánh tay Thao Thiết có vẻ hơi khác lạ.
Linh hồn Thao Thiết bám vào nó dường như đã biến thành hai khí âm và dương.
Hai khí quyện vào nhau, làm cho thể lực càng mạnh hơn.
Linh hồn Thao Thiết đã không đơn giản chỉ là linh hồn Thao Thiết.
Bộ Phương cau mày hỏi hệ thống:
“Hệ thống... chuyện gì đang xảy ra?”
Tuy nhiên, hệ thống không trả lời Bộ Phương ngay, dường như nó đang suy nghĩ về vấn đề này.
Một lúc lâu sau, một giọng nói nghiêm túc vang lên trong tâm trí Bộ Phương…
“Linh hồn Thao Thiết dung hợp với thần niệm của ký chủ dẫn đến những thay đổi độc đáo. Linh hồn Thao Thiết hiện tại đã không còn là linh hồn nữa, nó trở thành hình thức ban đầu của hai khí âm dương. Ký chủ có thể dùng thần niệm nuôi dưỡng nó để xúc tiến triệt để hình thành hình thức ban đầu của hai khí âm dương.”
Hệ thống đã giải thích rất nhiều cho Bộ Phương.
Khiến Bộ Phương càng cau mày.
Thần niệm của bản thân nuôi dưỡng có thể chuyển hóa hình thức ban đầu của hai khí âm dương, trong đó e là còn có chỗ nào mà hắn không biết.
Hơn nữa, Bộ Phương luôn cảm thấy hệ thống do dự khi nói chuyện.
Dường như có điều gì đó muốn bày tỏ nhưng cuối cùng lại không nói cho hắn biết.
Bộ Phương nghi hoặc hỏi hệ thống:
“Làm sao để hoàn thiện hai khí âm dương? Dùng hỗn huyết hồn phách Thao Thiết có thể ngưng tụ hai khí âm dương thuần túy trong trời đất sao?”
Cho dù bản thân hắn cũng không tin, nếu làm như vậy ngưng tụ thì hai khí âm dương có điểm xuất phát quá thấp.
Hệ thống nói:
“Ký chủ có thể dung hợp linh hồn linh thú có thuộc tính âm dương để hoàn toàn ngưng tụ ra hai khí âm dương.”
“Linh hồn linh thú có thuộc tính âm dương?”
Hệ thống nghiêm túc nói:
“Linh thú có thuộc tính âm dương vô cùng hiếm, khả ngộ bất khả cầu. Thực lực trước mắt của ký chủ không đủ, không có quyền biết danh sách.”
Bộ Phương im lặng.
Suy nghĩ hồi lâu hắn lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Xem ra phải đẩy nhanh quá trình, nhân lúc còn sớm khiến doanh thu đạt tới trình độ khảo hạch Tiểu Thánh, khiến thực lực đạt tới cảnh giới Tiểu Thánh.
Thở ra một hơi.
Nghĩ lại, cánh tay Thao Thiết biến thành hình thức ban đầu của hai khí âm dương có lẽ cũng có phần nằm ngoài dự đoán của hệ thống.
Nhưng Bộ Phương cũng không quan tâm lắm, dù sao theo ý kiến của hắn thì tác dụng của cánh tay Thao Thiết là tăng thêm sức mạnh cho hắn, thể chất mạnh hơn một chút thôi…
Tất nhiên, nếu suy nghĩ của Bộ Phương bị người khác biết, bọn họ nhất định sẽ tức ói máu.
Có thể thuần túy dùng cơ thể nghiền áp cường giả Kim Cương Giới mà chỉ là tăng cường một chút?
Bộ Phương định thần lại cũng đã đi tới phía trước gian hàng nhỏ.
Hắn để Tiểu U trông chừng gian hàng.
Bỗng nhiên.
Khi đến gần, mọi người dần nhận ra có điều gì đó kỳ lạ.
Nơi xa.
Tiểu U đang nâng một Thanh Hoa Từ Oản, trong bát chất đầy một lớp đồ ăn, trên đồ ăn rưới tương Thâm Uyên lạt tiêu mà Bộ Phương bày trên gian hàng nhìn vô cùng đỏ tươi khiến người khác phải thèm ăn.
Tiểu U nheo mắt, vui vẻ cầm đũa khéo léo gắp các nguyên liệu trong bát và đưa lên miệng...
Bẹp một tiếng, nguyên liệu nóng hổi vào miệng, răng cắn xuống, nước súp thơm phức bắn tung tóe.
Đôi môi đỏ mọng dính vào vết dầu nhìn trong suốt mà quyến rũ.
Lúc này, Tiểu U cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Mà trên vai Tiểu U, Tiểu Hồ đang nằm duyên dáng trên đó, lông trắng tinh toát lên ánh sáng trong suốt, trong miệng còn ứa nước miếng mà nhìn chằm chằm vào đồ ăn trong bát Tiểu U.
Một bát đầy ắp như vậy, e là Tiểu U đã gắp hết đồ nấu chín trong nồi rồi...
Tiểu U gắp một miếng cho mình rồi gắp một miếng khác cho Tiểu Hồ, nhưng lại gắp hai miếng cho bản thân và chỉ gắp một miếng cho Tiểu Hồ…
Sau đó gắp ba miếng cho bản thân… gắp một miếng cho Tiểu Hồ…
Ăn chóp chép vô cùng vui vẻ.
Ánh mắt một nhóm người tham ăn phía sau Bộ Phương sâu kín nhìn chằm chằm vào Tiểu U nơi xa…
Khóe miệng Bộ Phương kéo ra, cũng thấy hơi dở khóc dở cười.
Sao hắn có thể ngây thơ để Tiểu U ở lại trông quầy hàng như vậy...
Mà sau khi nhét một miếng Ma Oa vào miệng, động tác của Tiểu U đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu lên mặt không cảm xúc nhìn lại đây.
Ánh mắt lạnh lùng vừa lúc chạm vào ánh mắt ai oán của một đám người tham ăn.
Sợ nhất đột nhiên không khí trở nên im lặng…
Bạn cần đăng nhập để bình luận