Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2106: Hợp nhất hai nồi, nổ tung Đại Thánh (2)

Notice: Undefined offset: 168
Tuy rằng, vết thương này là do một tên Tiểu Thánh Nhất Chuyển gây ra.
Tâm thần khẽ động.
Ý niệm của Minh Khôi lão tổ lập tức tản ra khắp bốn phương tám hướng.
Toàn bộ Minh Ngục dường như cũng bắt đầu trở nên xôn xao kích động vào lúc này.
Đế Thính Tộc.
Một vị cường giả đang chìm trong giấc ngủ say từ từ mở mắt ra, như thể có một dòng chảy huyền bí đang dâng trào trong mắt...
Bá Thể Nhất Mạch.
Một bóng người được bao trùm cả cơ thể bên trong năm đóa Minh Hỏa đang cháy hừng hực kia chậm rãi đứng dậy, khí huyết toàn thân kinh khủng thân thể chợt bắn ra ầm ầm, khí tức như thể muốn đập lõm hư không.
Lúc này, dường như lão tổ của các tộc trong Minh Ngục đều đã bừng tỉnh.
...
Địa Ngục.
Bầu trời như bị xé toạc.
Ba bóng người bước ra từ bên trong đó.
Khóe miệng của Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp chợt giật mạnh một cái.
Bọn họ quay đầu lại nhìn lướt qua Bộ Phương với vẻ mặt tái nhợt, không còn một giọt máu kia mà đều cảm thấy có chút kỳ quái.
- Đã lâu không gặp, tính khí của người thiếu niên Bộ Phương càng ngày càng nóng nảy nhỉ.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay nói.
Cẩu Gia trợn mắt chó lên.
- Cần gì phải thế chứ, mặc dù sự dung hợp giữa hai món ăn của hắn có thể tạo ra uy lực không tồi, thế nhưng muốn nổ chết lão gia hỏa kia thì vẫn còn kém nhiều lắm, nhiều nhất cũng chỉ có thể nổ rách da của đối phương mà thôi... Không có ý nghĩa thực tế gì cả.
Cẩu Gia nói.
Minh Vương Nhĩ Cáp gật đầu một cách hết sức tán thành.
- Đúng rồi... Chúng ta đưa người thiếu niên Bộ Phương về vào lúc này, có phải không được ổn lắm hay không?
Minh Vương Nhĩ Cáp hỏi.
- Nghe nói thanh niên này đã tiến vào trận chung kết rồi... Điều này cũng không hề dễ dàng gì.
- Có gì mà không tốt? Đám người Minh Ngục vừa nhìn đã biết không có ý tốt rồi, ngươi nghĩ rằng cho dù tiểu tử Bộ Phương có giành được ngôi vị quán quân, nhưng với tính cách thối nát của những lão gia hỏa Minh Ngục kia, bọn chúng có thể sẽ để cho Bộ Phương đạt được nguồn tưới Thiên Đạo Ý Chí của Minh Ngục sao?
Cẩu Gia bỉu môi nói.
- Mấy lão gia hỏa đó chỉ muốn lợi dụng lần tranh tài này để phô trương uy thế của Minh Ngục mà thôi, một khi Bộ Phương thật sự có thể tiêu diệt một hai tên gọi là Tam Hoàng kia... Hề hề, những lão gia hỏa kia nhất định sẽ để cho Đại Thánh ra tay.
- Bọn chúng sẽ không cho phép người bên ngoài Minh Ngục đạt được vị trí thứ nhất... Hơn nữa, nếu như Cẩu Gia ta đoán không sai, có vẻ như Minh Ngục lại muốn bắt đầu hành động rồi, vẫn luôn muốn mở rộng Minh Khư thành Minh Ngục Đại Thế Giới... bọn chúng đã sớm không thể chờ đợi được nữa rồi.
- Đặc biệt là sau khi nhìn thấy tên tiểu tử nhà ngươi đạt được truyền thừa của lão gia hỏa Thiên Tàng, bọn chúng sẽ lại càng lo lắng bất an hơn, dù sao Minh Ngục cũng sẽ sợ hãi khi lại có thêm một gã Thiên Tàng nữa, mặc dù người còn kém xa so với lão tử ngươi lắm.
Cẩu Gia nói.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay, trợn trắng mắt.
Con chó ghẻ này, gần đây thật sự rất nhiều lời.
- Làm sao bây giờ? Người thiếu niên Bộ Phương thi triển một chiêu kia cũng không dễ dàng gì... Chúng ta dẫn hắn đi đâu đây?
Minh Vương Nhĩ Cáp hỏi.
- Đi đâu sao?
Cẩu Gia ngẩn người, sau đó miệng chó nhếch lên, lộ ra một vẻ kỳ dị.
- Tới một nơi rất tốt.
Cẩu Gia nói.
A...?
Minh Vương Nhĩ Cáp sửng sốt.
Ngay sau đó, Cẩu Gia cuốn theo bóng dáng của cả ba người lướt qua hư không, bắn về phía xa xa.
Đó chính là hướng vùng đầu nguồn của sông Hoàng Tuyền.
- Con mẹ nó! Đồ con chó ghẻ nhà ngươi muốn ta đánh nhau với lão thất phu Hoàng Tuyền kia đúng không? Ngươi thật là biết đục nước béo cò mà? Rõ ràng đã biết lão thất phu kia vừa nhìn thấy ta đã muốn đánh rồi!
Chẳng mấy chốc, tiếng thét của Minh Vương Nhĩ Cáp đã vang vọng khắp cả bầu trời.
...
Một trận chiến kết thúc.
Cuộc chiến xảy ra bất ngờ giữa các Đại Thánh nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Tiểu đầu bếp của Tiên Trù Giới đã biến mất, hắn đã được Đại Thánh mang đi.
Vậy thì trận đấu ngày mai phải làm sao bây giờ?
Điều này có nghĩa là nhóm người Tiên Trù Giới tự động nhận thua sao?
Nhiều người đưa mắt nhìn nhau.
Tuy nhiên, đám người Minh Ngục lại mừng rỡ như điên.
Đoàn đội Tiên Trù Giới nhận thua, điều đó đồng nghĩa với việc đội vô địch trong trận đấu ngày mai sẽ là chính là Minh Ngục Nhất Mạch bọn họ rồi.
Minh Ngục quả nhiên vô địch!
Tuy nhiên, nhiều người Minh Ngục cũng hiểu rõ được, sở dĩ Bộ Phương rời đi, cũng là vì bị cường giả Minh Ngục của bọn chúng ép buộc...
Bọn chúng ngược lại cảm thấy có chút xấu hổ.
Nhưng mà, cảm giác này chẳng mấy chốc đã biến mất.
Ngay cả khi đầu bếp đó không bị buộc phải rời đi, chẳng lẽ hắn còn nghĩ rằng sẽ thắng được cường giả trong thê đội đứng đầu của Minh Ngục bọn chúng sao?
Chỉ sợ là hắn đang nằm mơ chưa tỉnh đấy!
Mà ngày hôm sau.
Trận chung kết chính thức diễn ra, các tiểu thế giới đều bắt đầu tiếp sóng cuộc so tài này.
Tuy nhiên, lại được thông báo rằng đoàn đội của Tiên Trù Giới đã tuyên bố bỏ cuộc.
Danh ngạch của cả phần thi đồng đội và cá nhân của Tiên Trù đều bị hủy bỏ.
Điều này bỗng chốc đã khiến cho các thế giới đều cảm thấy rất bất mãn.
Bọn họ đã gửi gắm vô số kỳ vọng vào con hắc mã Tiên Trù Giới này, nhưng cuối cùng bọn họ lại nhận được một kết quả như vậy.
Nhiều người cảm thấy rằng có sự mờ ám trong Minh Ngục!
Thế nhưng bọn họ lại không thể nào chứng minh được.
Trận thi đấu Minh Khư Thiên Đạo cuối cùng vẫn là biến thành cuộc nội chiến trong Minh Ngục.
Các cuộc thi cá nhân hầu như chỉ là cuộc so tài của các cường giả với một màu trang phục đều là của Minh Ngục.
Tam Hoàng thế hệ trẻ cuối cùng cũng đã ra tay, lần lượt chiếm ba vị trí hàng đầu...
Thế hệ trẻ của Minh Ngục vẫn còn run rẩy trước áp lực của Tam Hoàng.
Mà cùng với sự kết thúc của trận chung kết giải thi đấu cá nhân của cuộc so tài Minh Khư Thiên Đạo, bên trong Minh Ngục cũng phái sứ giả khắp nơi đi tới các tiểu thế giới...
Một cuộc hành động liên hợp được Minh Ngục lên kế hoạch từ rất lâu, cuối cùng cũng sắp bắt đầu rồi.
...
Thung lũng Hoàng Tuyền bên trong Địa Ngục.
Minh Vương Nhĩ Cáp mặt mũi bầm dập ngậm Que Cay, đang ngồi buồn bã trên một tảng đá, thỉnh thoảng lại sờ lên mũi kiểm tra một chút, một dòng máu đỏ thẫm chảy ra từ trong lỗ mũi t.
Hai mắt hắn rưng rung như chực trào ra khỏi khóe mắt, đó là những giọt nước mắt bị hãm hại.
Bên trong thung lũng Hoàng Tuyền.
Bộ Phương khoanh chân ngồi xếp bằng trong thung lũng rất lâu, phải mất ba ngày liên tiếp mới miễn cưỡng chữa trị hồi phục lại Tinh Thần Lực...
Ngày tiếp theo, Bộ Phương mở mắt ra, Thần niệm lập tức khuếch tán và bắt gặp ba luồng thần niệm mạnh mẽ ở bên trong thung lũng.
Không hề nghi ngờ gì nữa, ba luồng thần niệm này theo thứ tự là Cẩu Gia, Hoàng Tuyền Đại Thánh và Minh Vương Nhĩ Cáp.
Hoàng Tuyền Đại Thánh cầm một ngọn cỏ, nheo mắt nhìn Bộ Phương.
Vừa thấy Bộ Phương tỉnh lại, lập tức nhào tới với vẻ ân cần.
- Tiểu gia hỏa, Tinh Thần Lực khôi phục rồi sao? Ngươi đã bảo là khi nào từ Minh Ngục trở về sẽ tìm bổn thánh để cất rượu... Bây giờ đã đến lúc thực hiện lời hứa của ngươi rồi nhỉ? Bổn thánh đã chuẩn bị sẵn cỏ hết cho ngươi rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận