Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2629: Ồ… Thế mà không bị một muỗng đập chết (1)

Đế Nữ lĩnh ngộ bốn đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường.
Nàng ta vốn rất muốn tham gia chiến đấu, trợ giúp A Mạc chiến đấu với kẻ địch. Nhưng nàng ta cũng hiểu rằng, mặc dù nàng ta lĩnh ngộ bốn đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường, nàng ta vẫn không thể đối đầu lại với Thượng Đẳng Tự Hào Hồn Ma.
Nếu như nàng ta cứ cố chấp muốn tham gia chiến đấu thì ngược lại còn tạo thêm gánh nặng cho A Mạc, khiến A Mạc phải phân tâm để bảo vệ nàng ta.
Huống chi ở đây có nhiều Tự Hào Hồn Ma như vậy, thậm chí còn có cả Hồn Ma Thần Long, nàng ta chỉ dựa vào thực lực của Bán Thần thì còn lâu mới có thể đảo ngược tình thế.
A Mạc đã sớm tuyệt vọng.
Đế Nữ cũng chỉ đành thở dài mà thôi.
Bọn họ không nghĩ sẽ xuất hiện bất cứ một cái kỳ tích nào.
Chẳng lẽ còn trông mong quân đội của Hạ Ấp Thần Triều sẽ đến cứu các nàng hay sao? Có lẽ bọn họ sẽ đến, nhưng bọn họ không thể phát hiện ra các nàng nhanh như vậy được, khi mà các nàng chỉ mới đến gần biên giới của Hạ Ấp Thần Triều.
Cho nên, nếu như chờ khi bọn họ chạy đến nơi thì có khả năng A Mạc và Đế Nữ đã sớm bị Hồn Ma xâu xé rồi.
Có điều lại đột nhiên xuất hiện một chiếc chiến thuyền đen xì từ trong hư không.
Trái lại còn vượt quá dự liệu của A Mạc và Đế Nữ.
A Mạc còn tốt.
Đế Nữ sau khi nhìn thấy bóng người di chuyển trên chiến thuyền đen xì ấy, thì không khỏi há hốc miệng.
Cho dù cách một lớp khăn che mặt thì A Mạc vẫn có thể nhận ra dáng vẻ đầy ngạc nhiên của Đế Nữ.
Có khi nào là người quen của Đế Nữ không?
Chẳng lẽ bọn họ có cơ hội được cứu rồi hay sao?
A Mạc che ngực, ho một cái, trong lòng đột nhiên cảm thấy dậy sóng.
Viện binh… Xuất hiện rồi đúng không?
Ánh mắt của những Tự Hào Hồn Ma đang đứng xung quanh cũng khóa chặt lại trên chiến thuyền đen nhánh ấy. Cơ thể khổng lồ còn kẹt một nửa ở trong Long Cốc của Hồn Ma Long cũng hướng về phía thuyền U Minh mà gầm lên.
Tiếng rồng gầm âm vang truyền đi không dứt.
Trên thuyền U Minh, Tiểu Hồ nhanh nhẹn rơi xuống phía dưới mạn thuyền, lông hồ ly trên thân dựng đứng lên, nhe răng trợn mắt gầm lại về phía Hồn Ma Long.
Đương nhiên, Tiểu Hồ chỉ là con tép trong mắt của Hồn Ma Long mà thôi.
Đương nhiên nó không thèm quan tâm đến.
Bộ Phương thong thả bước ra từ trong boong thuyền.
Hắn nhìn thấy A Mạc đang bị trọng thương và Đế Nữ, ánh mắt dừng khoảng mấy giây trên người Đế Nữ.
Do Đế Nữ đeo khăn che mặt cho nên Bộ Phương không nhận ra được. Mặc dù vậy nhưng Bộ Phương vẫn cảm thấy vài phần thân quen trên người Đế Nữ.
Nhưng…
Cũng chỉ mới quen thôi.
Ánh mắt của hắn chuyển từ Đế Nữ sang Hồn Ma Long.
Ánh mắt của Bộ Phương sáng rực lên:
- Ớ… Hồn Ma xâm chiếm thân thể của Ngũ Trảo Thần Long sao?
Long Cốc mà cũng bị Hồn Ma xâm chiếm à?
Những Hồn Ma này, đứng là khí thế bức người rồi.
Bộ Phương xoa cằm, suy nghĩ, không biết nên nấu như thế nào cho hợp lý:
- Không biết sau khi Hồn Ma chiếm đoạt cơ thể của Thần Long, thì có làm thịt bị biến chất đi hay xuất hiện cái gì bất thường không nhỉ?
Ở phía xa.
A Mạc quan sát Bộ Phương.
Cảm nhận được khí tức trên người của Bộ Phương.
Vẻ mặt của A Mạc lại càng tái thêm, cứ tưởng có được một tia hi vọng, nào ngờ lại bị sụp đổ trong phút chốc.
Bán Thần?
Tên nhóc bước ra từ trên chiến thuyền màu đen kia, hoá ra chỉ là Bán Thần thôi à?
Chẳng lẽ những người trên chiến thuyền này là những con cừu non đi lạc, mà không phải kỳ tích xuất hiện để cứu các nàng?
A Mạc cảm thấy tuyệt vọng đến mức không thở nổi.
Khí tức của Tiểu U thì nàng ta nhìn không thấu, nhưng chắc là cũng không mạnh hơn bao nhiêu so với nam nhân kia.
Kiểu tổ hợp này không tạo nên hi vọng gì cho các nàng rồi.
A Mạc giơ tay lên, nắm chặt lấy bàn tay mềm mại của Đế Nữ, nhắm nghiền mắt lại.
Khắp trên khuôn mặt đều là máu, cơ thể thì bị tàn phá đến khủng khiếp.
Nàng ta chấp nhận.
Đế Nữ thu lại vẻ ngạc nhiên, đôi mắt dường như cũng trở nên phức tạp, nàng ta ngập ngừng nói:
- Là… Là hắn.
Câu nói khiến cho A Mạc đang nhắm mắt cũng phải mở ra.
Đế Nữ thở phào:
- A Mạc… Chúng ta được cứu rồi.
A Mạc giật mình.
Cứu cái con khỉ ấy!
Lại quay đầu nhìn Đế Nữ, có phải Đế Nữ… bị dọa cho thành ngớ ngẩn rồi hay không? Một tên Bán Thần làm sao có thể cứu được các nàng chứ?
Có điều, khi A Mạc nhìn thấy ánh mắt phức tạp và kiên định của Đế Nữ thì không khỏi… khó hiểu.
Đế Nữ tin tưởng chiến thuyền vừa mới xuất hiện đến như vậy cơ à?
Đế Nữ… Chưa từng có lòng tin đối với nàng ta như vậy đâu!
Bộ Phương ngáp một cái.
Đương nhiên những tên Tự Hào Hồn Ma kia vẫn đang âm thầm quan sát Bộ Phương.
Trên thực tế.
Bộ Phương trong giới Hồn Ma… có thể coi là một người nổi tiếng!
Đơn thương độc mã, một thân một mình mà dám xông vào xào huyệt của Hồn Ma, không chỉ dám phá hủy Thái Thản Thần Miếu, còn cướp đi Thái Thản Chi Tâm. Không những vậy, hắn còn có thể sống sót trở về từ dưới tay của Hồn Thập Tam, lại còn dẫn đi cả Đế Tử ngon lành.
Vì vậy, khi Bộ Phương vừa xuất hiện đã làm cho vô số những con mắt của Tự Hào Hồn Ma ở xung quanh sáng rực lên.
Con ngươi đỏ rực kia bộc phát ra muôn vàn lộng lẫy:
- Chính là tên đầu bếp kia.
- Hồn Thập Tam vẫn luôn khắc ghi tên đầu bếp này, không ngờ hắn lại xuất hiện chịu chết ở đây!
- Không nghĩ tới lại có niềm vui ngoài ý muốn như thế này. Bắt lấy tên đầu bếp đó, Hồn Thập Tam sẽ càng trọng dụng chúng ta hơn!
Tự Hào Hồn Ma sôi nổi bàn tán ở xung quanh.
Tất nhiên, Hồn Ma Thần Long khổng lồ kia lại không có cảm giác gì.
Dù sao, Hồn Ma Thần Long cũng không biết Bộ Phương là ai.
Hồn Thập Lục lạnh lẽo nói:
- Hồn Thập Ngũ, Hồn Thập Thất, hai người các ngươi lo đối phó tên đầu bếp kia. Tiên Linh Đế Nữ bên này… thì để Hồn Thập Lục ta… tốc chiến tốc thắng. Tránh cho người của Hạ Ấp Thần Triều kéo đến.
Bọn họ là những Tự Hào Hồn Ma đầu tiên, thực lực đều hết sức mạnh mẽ.
Hai Tự Hào Hồn Ma đứng vây quanh mỉm cười rùng rợn.
Tiếp đó, hắc sắc Trùng Lân lóe lên, thân hình dịch chuyển, lao đến chỗ của Bộ Phương và Tiểu U trên thuyền U Minh.
Tốc độ của Tự Hào Hồn Ma nhanh như tia chớp, có thể sánh ngang với Thượng Đẳng Thần Vương đỉnh cấp.
Vẻ mặt của A Mạc tái nhợt không còn một hột máu, quả nhiên… những Hồn Ma này sẽ không tha cho những người trên chiến thuyền đó.
Tất cả bọn họ… đều phải chết!
Rầm.
Khuôn mặt của Hồn Thập Lục trở nên dữ tợn khủng khiếp.
Thân thể của hắn hóa thành Cuồng Ma, khí tức hắc sắc bùng lên ngút trời, phóng về phía A Mạc và Đế Nữ.
Sát khí kinh người, che trời lấp biển.
A Mạc tuyệt vọng nhắm chặt mắt lại, cầm chặt tay của Đế Nữ.
Hồn Thập Lục rất thích ngắm nhìn nhân loại chìm trong tuyệt vọng, đau khổ.
Nhân loại chính là đồ ăn của Hồn Ma bọn họ, nên có dáng vẻ như vậy, đó là số phận của nhân loại!
Móng vuốt sắc nhọn, xé toạc hư không mà lướt đến.
A Mạc đã cảm nhận được cái chết cận kề.
Phải chết rồi à…
Đế Nữ mở to đôi mắt, đôi mắt của nàng rất đẹp, rất lớn. Vẻ đẹp tựa như đá quý nguyên chất, sạch sẽ vô cùng, khiến cho không ai dám khinh nhờn.
Nàng ta nhìn chằm chằm vào Hồn Ma Trảo đang giáng xuống, cỏ vẻ còn như mong đợi.
Nàng ta không nghĩ đến có thể gặp lại nam nhân kia ở nơi này.
Nếu như nam nhân kia đã xuất hiện, vậy thì kỳ tích… chắc chắn sẽ đến bên các nàng.
- Mong chờ sao?
- Ngươi trông đợi cái gì hả? Đồ nhân loại ngu ngốc!
Hồn Thập Lục gầm lên, đôi mắt đỏ như máu, giống như lóe lên tia sáng xé rách hư không.
Một trảo hung hăng đập xuống.
Ầm ầm ầm!
Khí tức kinh người tỏa ra làm cho mọi thứ xung quanh bị vỡ vụn.
Bất chợt.
Ở phía trước của Hồn Thập Lục.
Hư không bị xé toạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận