Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1567: Đại Ma Vương thành trò hề? (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tiểu tử này nói mê sảng cái gì thế!
Bốn người trước mặt Bộ Phương sau khi nghe xong lời nói của hắn lại có chút ngẩn người, Hồng Hoang chi lực là cái quỷ gì? Có quan hệ gì với thời điểm bây giờ.
Đương nhiên Bộ Phương cũng lười giải thích. Hắn chỉ bình tĩnh nhìn bốn người trước mặt, muốn xem xem đám người này tới đây rốt cuộc muốn làm cái gì.
- Đại tỷ thứ 99?
Sắc mặt nữ tử rúc vào ngực Tiêu Không Thiếu nhất thời thay đổi, khẽ giật mình. Ngay sau đó khuôn mặt trắng nõn trong nháy mắt đỏ bừng lên, lửa giận sôi trào.
- Ngươi gọi ai là đại tỷ đấy?
Ánh mắt nữ tử kia như dao găm nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Tiêu Không Thiếu giơ tay lên, xoa nhẹ mái tóc của nữ tử kia, cười nhạt.
- Ngươi không hiếu kỳ là ai đã đưa ngươi lên bảng thiên tài à? Bảng thiên tài sở hữu những Tiên Trù vô cùng tài giải, chỉ có thiên tài thực sự mới có tên trong bảng này, ngươi cảm thấy vì sao mà ngươi lên được tới vị trí đó?
Tiêu Không Thiếu híp mắt nhìn Bộ Phương.
- Chắc là có người đố kỵ vẻ đẹp trai của ta rồi.
Bộ Phương cau mày một cái, sờ sờ cằm nghiêm túc nói.
Đố kỵ ngươi đẹp trai…
Tiêu Không Thiếu suýt nữa tức phun máu, có thể ăn nói nghiêm túc một chút không?
- Nhưng mà vị trí thứ 100… thì xem ra người kia đố kỵ vẫn chưa đủ, chỉ nhìn thấy hình thức bên ngoài mà không để ý bên trong của ta.
Bộ Phương nói.
Sắc mặt bốn người kia đều trở nên kỳ quái.
Đại Ma Vương này không phải là kẻ ngốc chứ.
- Nói thật cho ngươi biết… người đưa ngươi lên được bảng thiên tài chính là ta.
Tiêu Không Thiếu nói ra.
Đôi mắt Bộ Phương nhất thời thay đổi nhìn chằm chằm Tiêu Không Thiếu.
- Hóa ra là ngươi ghen tị với vẻ đẹp trai của ta à?
Sắc mặt Tiêu Không Thiếu nhất thời ngây ra, tên này còn có tâm trạng nói chuyện phiếm à?
- Định lấy danh hiệu người thứ 100 trong bảng thiên tại để khiến ngươi phải chịu sự chỉ trích. Nhưng hóa ra ngươi cũng có chút thú vị, thế mà đã giải quyết được không ít Tiên Trù tìm đến khiêu chiến, còn được gọi là Đại Ma Vương.
Tiêu Không Thiếu từ tốn nói.
- Ngươi cũng may mắn, vào được cái nhóm rác rưởi. Nhưng tới vòng bán kết ngươi sẽ không còn may mắn như vậy nữa đâu. Đến lúc đó… ngươi sẽ bị bóp nát!
- Không Thiếu ca ca, tên rác rưởi này cần gì ca ca phải ra tay, ta có thể bóp nát hắn, chỉ là một tên đứng thứ 100 danh không xứng với thực thôi mà.
Nữ tử kia lạnh lùng nhìn chằm chằm Bộ Phương nói.
- Ta cho ngươi một lời khuyên, tốt nhất là cút về tầng thứ nhất đi. Nếu không những ngày sau ngươi sẽ biết được thế nào là tuyệt vọng.
Tiêu Không Thiếu nói ra.
Bộ Phương nhìn hắn, nhếch miệng.
- Mỗi một người nói muốn ta cảm thấy tuyệt vọng, đều thật sự phải chịu đựng nó… Nhưng mà xem bộ dạng các ngươi chắc cũng hiểu biết nhiều, ta hỏi các ngươi một chuyện. Tâm trù đạo… là thứ gì?
Bộ Phương nhàn nhạt nói.
Đám người Tiêu Không Thiếu nhất thời sững sờ, sau đó đưa mắt nhìn nhau cười ha hả.
- Không ngờ ngươi còn biết đến tâm trù đạo… Đáng tiếc, tâm trù đạo không phải thứ mà loại rác rưởi như ngươi có thể nghĩ đến.
Bốn người kia không giải thích gì cho Bộ Phương, chỉ cười lớn rồi rời đi.
Bộ Phương im lặng tiếp tục tiến về phía trước.

Tầng cao nhất của Tiên Trù giới, trong căn nhà gỗ.
Nha Nha mặc trường bào trắng, sợi tóc vàng óng thả ra, vô cùng cao quý. Ánh mắt nàng bình thản, trên người như có hào quang tỏa ra. Sau đó trước nhà gỗ có từng chùm sáng hiện lên.
Bốn bóng người không rõ diện mạo xuất hiện trước mặt nàng. Nói với nàng điều gì đó rồi biến mất.
Nha Nha xoa xoa mi tâm của mình, có chút đau đầu.
- Bốn vị thành chủ này đúng là hết chuyện để lo, lại muốn đi tìm con chó kia để gây thêm phiền phức.
Nha Nha thở dài, sau đó quay người tiến vào trong nhà gỗ.
Năm tầng trong Tiên Trù giới, mỗi một tầng đều là một không gian lớn.
Tầng thứ ba là hải dương bao la, ở giữa là một hòn đảo lớn. Thân Tiên Thụ vững vàng ở giữa hòn đảo. Toàn bộ Tiên Thành đều được xây dựng bên trên hòn đảo này.
Vòng bán kết của giải đấu lớn được tiến hành ở tầng thứ ba.
Số Tiên Trù tham gia là 1000 người, được chọn ra từ 10 nhóm, mỗi nhóm có 100 người. Mà quy tắc của vòng đấu này cũng khác.
Trận bán kết chia làm hai vòng. Vòng thứ nhất là đấu loại trực tiếp, vòng thứ hai là đấu xếp hạng.
Đấu loại trực tiếp thì loại 500 người. Vòng thứ hai sẽ tiến hành xếp hạng 500 người còn lại, chọn ra 100 người có thể đi tiếp.
Quy tắc rất đơn giản, trận đấu sẽ diễn ra trong vòng 3 ngày.
Vì đứng đầu bảng nên Bộ Phương không cần phải tham gia vòng loại, trực tiếp tiến hành thi đấu xếp hạng. Cho nên ngày đầu tiên, thậm chí Bộ Phương còn không cần lên sàn đấu.
Nhưng đồng ý với mong muốn của Công Thâu Ban, hắn vẫn tới xem trận đấu của Công Thâu Ban một chút.
Mọi người đều là Tiên Trù tầng thứ nhất, đương nhiên muốn được cổ vũ rồi.
Công Thâu Ban phải tham gia thi đấu loại trực tiếp, nếu như muốn tiến vào vòng đấu xếp hạng, nhất định phải thắng vòng này.
Nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó cũng khó. Bởi vì không ai biết trong vòng đấu trực tiếp Công Thâu Ban sẽ gặp phải đối thủ như thế nào?
Nhưng Công Thâu Ban tin vào bản thân mình, mục tiêu của hắn là tiến được vào trong 200 người đứng đầu, cho nên nhất định phải nỗ lực chiến thắng đối thủ.
Trên thực tế, thật sự Công Thâu Ban đã rất nỗ lực. Trong vòng đấu loại trực tiếp đã thắng được hai đối thủ, nhưng… khi gặp đối thủ cuối cùng, tuyệt vọng của hắn mới bắt đầu.
Trận này, Bộ Phương cũng tới xem. Nhưng bởi vì đích thân quan sát nên Bộ Phương cảm thấy có chút kỳ quái.
Đối thủ của Công Thâu Ban là một Tiên Trù mặc hắc bào đến từ tầng thứ tư.
Đối mặt với đối thử này, Công Thâu Ban thảm bại, đến dũng khí cầm đao cũng không có, trực tiếp bị đè ép.
Mà người áo đen kia lại cho Bộ Phương một cảm giác vô cùng quỷ dị.
- Tâm trù đạo?
Bộ Phương chợt nhớ tới cái gì đó, nhíu mày. Có thể khiến một người không có dũng khí để nâng nổi thái đao lên, theo hệ thống miêu tả chỉ có tâm trù đạo mới có thể làm được.
Tiên Trù mặc hắc bào kia ngưng tụ được tâm trù đạo rồi?
Nhưng người đã ngưng tụ tâm trù đạo rồi sao vẫn phải tham gia đấu loại trực tiếp? Đây mới là điều Bộ Phương nghi ngờ.
Công Thâu Ban bại, không thể thi đấu xếp hạng nữa.
Cả thể xác lẫn tinh thần đều sụp đổ. Kiên trì lâu như vậy cuối cùng vẫn không đạt được vị trí lí tưởng mà bản thân mong muốn.
Lý tưởng quá đẹp, nhưng hiện thực lại quá khắc nghiệt.
Tiên Trù tàng thứ nhất, ngoại trừ Bộ Phương thì toàn quân đã bị loại.
Công Thâu Ban lâm vào sụp đổ, vì trận đấu sau cùng nên khi thi đấu tâm lý căng thẳng, đối mặt với đối thủ mà thái đao cũng không có dũng khí cầm lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận