Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2860: Ấy… Minh Vương Nhĩ Ha (2)

Notice: Undefined offset: 185
Vết nứt trước mặt dường như đã thay đổi.
Bùm!
Một đạo khí tức khủng khiếp lan tỏa ra.
Sau vết nứt, một tròng mắt khổng lồ xuất hiện.
Trong nhãn cầu đó đầy vẻ dữ tợn, chỉ nhìn chằm chằm vào mọi người khiến bọn họ lạnh sống lưng!
Không còn nghi ngờ gì nữa, sự tồn tại đằng sau vết nứt này nhất định là một vị đáng sợ không hề yếu hơn các Thiên Thần đương thời chút nào…
- Ngươi… muốn chết!
Đằng sau vết nứt, âm thanh tưởng như từ vô cực truyền đến, rất yếu ớt, nhưng văng vẳng vào trong tai mọi người lại giống như tiếng sấm rền vang!
Vẻ mặt của Hạ Ấp Thần Hoàng và những người khác đều tái nhợt.
Sắc mặt của Bộ Phương vẫn như thường lệ, hắn nhìn một cách nhàn nhạt.
Tay hắn run lên.
Nước sốt từ Kỳ Thiên Chước đó đổ xuống…
Xuỳ xuỳ xuỳ...
Bốc hơi mạnh mẽ như thể nở ra ánh sáng bảy màu rực rỡ.
Sự tồn tại đằng sau vết nứt gầm rú ngày càng dữ dội hơn…
Xung quanh mỗi một Hồn Ma Noãn đều bắt đầu kích động.
- Hừ... đây là nguyên liệu Đại Hồn Chủ của Hồn Ma Vũ Trụ...
Bộ Phương nói.
Với một cái lắc tay, nước sốt được đổ theo hình vòng cung, sau đó, trên bầu trời, một đám mây đen hùng vĩ đột nhiên kéo tới, trong đó có sấm sét cuồn cuộn.
Đây là Lôi Kiếp của món ăn.
Bùm!
Tiếng sấm sét nổ vang lên.
Nhưng Bộ Phương ngẩng đầu, Trù Thần Chi Nhãn được kích hoạt, ánh sáng phun trào từ trong mắt trực tiếp đánh tan đám mây giông kia…
Tất cả mọi người:
- ...
Độ kiếp này có hơi thô bạo rồi đó.
- Mật Trấp Hồn Long Chảo đã hoàn thành.
Bộ Phương nói.
Vừa dứt lời, như thể lời nói ra đã làm chấn động cả hư không.
Bộ Phương búng ngón tay, chạm nhẹ vào chiếc đĩa sứ Thanh Hoa.
Đĩa sứ Thanh Hoa phóng như bay ra, trong nháy mắt đã trôi nổi ở giữa không gian khe nứt và phát ra ánh sáng vô tận.
Ben dưới đĩa sứ Thanh Hoa có năm đạo trận pháp mỹ thực đang xoay tròn, lập tức trấn áp vết nứt, Hồn Ma ở phía sau vết nứt cũng chán ghét mà rời đi.
- Dùng Hồn Chủ của Hồn Ma Vũ Trụ làm thành món ăn để trấn áp vết nứt này... Điều này khiến cho mọi Hồn Ma muốn tới Hỗn Độn Vũ Trụ thông qua vết nứt đều phải ghê tởm đến chết…
Mộc Hồng Tử cười toe toét, nhưng hắn ta thích cách cư xử đơn giản và thô lỗ này.
Hồn Ma ghét mỹ thực, mà thịt Hồn Chủ là nguyên liệu nấu ăn ngon nhất trên thế gian.
Phương pháp của Bộ Phương thực sự là... hợp với khẩu vị của hắn ta.
Thật tiếc khi không được ăn những món ngon như vậy.
Những chiếc Long Chảo trong suốt như thủy tinh, nước sốt sáng lấp lánh , hương thơm nồng nàn liên tục khuếch tán ra... khiến ai cũng phải say đắm.
Bang bang bang!
Những Hồn Ma Noãn bám vào xung quanh thiên thạch bèn vỡ tan thành từng mảnh.
Sau đó, những con Hồn Ma gầm lên rồi lao nhanh từ bên trong ra, phóng vút về phía mọi người.
Bộ Phương liếc nhìn.
Búng ngón tay.
Xoạch xoạch…
Âm thanh trong trẻo vang lên.
Mọi người đều chấn kinh.
Sau đó, bọn họ phát hiện ra rằng khi những Hồn Ma tiến gần đến bọn họ thì từ từ biến mất…
Bùm…
Mỹ thực bên trong vết nứt truyền ra một luồng dao động năng lượng.
Đột nhiên.
Bóng tối vốn bao trùm lấy thiên thạch đã bị quét sạch.
Trên mỗi viên thiên thạch dường như có một cái cây nhỏ đang đung đưa và vươn lên.
Khu rừng thiên thạch này từ im lặng chết chóc trở nên tràn đầy khí tức sinh mệnh, biến thành một mảnh đất ngộ đạo.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, một lần nữa lại bị chấn động bởi phương pháp của Thiên Thần.
- Được rồi... loại trừ được sư uy hiếp của Hồn Ma, trừ khi Hồn Thần ra tay, nếu không... vết nứt này, ngay cả Đại Hồn Chủ cũng không phá vỡ nổi đâu.
Khoé miệng Bộ Phương nhếch lên.
Sau đó, hắn khua tay.
Một lần nữa dịch chuyển hư không, mang mọi người rời khỏi đây.
Dường như nơi đây là một đóa hoa đang nở trên Tinh Không vô tận.
Nhẹ nhàng đung đưa.
Trở về Niết Bàn Tinh, đã giải quyết được kiếp nạn Hồn Ma, Hạ Ấp Thần Hoàng và những người khác cũng đều đã trở về.
Nhưng sau khi những người này trở về, họ lần lượt phái những Yêu Nghiệt Thiên Phú trong Thần Triều đến Niết Bàn Tinh, ở ngôi sao này là nơi sinh sống của Thiên Thần những thiên tài ở đây đều có thẻ giúp nâng cao thiên phú và gia tăng tu vi…
Trong phút chốc, Niết Bàn Tinh trở nên náo nhiệt hơn.
Bộ Phương ở lại Niết Bàn Tinh hồi lâu.
Hắn đang lắng đọng.
Năm này qua năm khác.
Những thành trì được xây dựng trên Niết Bàn Tinh, kiến tạo một quốc gia.
Dân số tăng dần, muôn vàn thiên tài mọc lên như măng sau cơn mưa.
Mộc Hồng Tử thực sự đã chuyển Tiên Trù Giới qua đây, mà chính hắn ta lại đưa Hạ Thiên tiêu dao đến các nơi khác nhau trong Hỗn Độn Vũ Trụ.
Minh Vương Thiên Tàng chạy đến Niết Bàn Tinh làm Thành Chủ.
Đây là nơi thành đạo của Bộ Phương, hắn ta đợi Bộ Phương ở đây, nếu Bộ Phương trở về cùng với Minh Vương Nhĩ Ha thì rất nhanh hắn ta sẽ có thể tìm thấy hắn rồi.
Bộ Phương cũng ở lại Niết Bàn Tinh.
Nhưng rất ít người biết hắn đang ở đâu.
Hắn mở một tửu lâu nhỏ ở Niết Bàn Tinh.
Đây là một tửu lâu rất mộc mạc.
Vừa củng cố tu vi vừa kinh doanh.
Mặc dù, bây giờ doanh thu kinh doanh không thể nâng cao tu vi của hắn nữa, nhưng hắn vẫn vui vẻ tận hưởng điều này.
Sau tất cả, hắn vẫn là một đầu bếp.
Sáng sớm.
Trời vừa sáng.
Bộ Phương đẩy cửa căn nhà gỗ ra.
Hắn xắn tay áo lên, xách thùng gỗ rồi bước ra giếng nước trước nhà.
Ném thùng gỗ xuống, ào ào ào…
Thùng gỗ đập xuống nước giếng.
Ào một cái, nó chìm xuống giếng.
Từ từ kéo nửa thùng nước đang lắc lư từ dưới giếng lên
Khiêng thùng gỗ bước vào nhà gỗ, chuẩn bị bắt đầu một ngày nấu nướng.
Đổ nước vào bể chứa nước.
Động tác của Bộ Phương đột nhiên dừng lại, lông mày hắn hơi nhướng lên, Tinh Thần Lực trên tinh không tản ra, trong phút chốc đã bao phủ khắp thiên địa.
Lúc đó, dường như nó đã vượt qua cả Vũ Trụ Tinh Hà.
Ngay sau đó, Bộ Phương tìm thấy giọng nói đang gọi hắn kia.
Nhưng người gọi khiến cho hắn có hơi ngẩn ra.
- Hả... Minh Vương Nhĩ Ha?
Bạn cần đăng nhập để bình luận