Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2082: Minh Khôi của ngươi không tồi, bao nhiêu tiền một cân thế? (2)

Notice: Undefined offset: 178
Lỗ Thành nhìn thấy bộ dáng vô cùng kinh hãi của mọi người thì trong lòng hắn có chút đắc ý.
Hắn vốn là người của Minh Khôi Nhất Mạch, đối với niềm kiêu hãnh của Minh Khôi Nhất Mạch thì hắn tự nhiên cũng có cảm xúc riêng trong lòng.
Ánh mắt của Lỗ Thành nhìn về phía Bộ Phương và nhóm Pháp Vụ hòa thượng kia.
Trên mặt hắn lộ ra vẻ lạnh lùng.
- Tới địa bàn của Minh Ngục rồi, để ta xem các ngươi còn kiêu ngạo được không!
Lỗ Thành cười lạnh.
Vòng bán kết thế mà để cho một Tiểu Thế Giới như Tiên Trù Giới đã lạc hậu nhiều năm đạt được hạng nhất, điều này đối với Minh Ngục mà nói đúng là vả mặt trắng trợn.
"Nhưng mà không có việc gì, đã tới Minh Ngục rồi..."
"Để bọn họ gặp được thiên tài của đệ nhất thê đội Minh Ngục..."
"Tuy rằng Trương Hiên không tồi nhưng nếu tính trong những thiên tài của đệ nhất thê đội Minh Ngục, hắn cũng chỉ được xem như... Gà ăn rau mà thôi."
- Đi thôi... Trước tiên ra khỏi truyền tống đình đã, ban tổ chức chắc đang chờ ở cửa để đón chúng ta.
Lỗ Thành nhìn thoáng qua nhóm người Bộ Phương còn đang kinh ngạc nhìn xung quanh rồi nói.
Nhóm những người Minh Ngục dự thi đều khinh thường, chế giễu mà nhìn nhóm người Bộ Phương, giống như là bọn họ đang nhìn đồ nhà quê từ nông thôn đến.
Nhưng mà ở trong mắt của bọn họ thì đám người Bộ Phương cũng chỉ là đồ nhà quê ở nông thôn, hoàn toàn chưa từng va chạm xã hội.
Lỗ Thành dẫn đội ở phía trước.
Hắn hơi nghiêng hông, tất nhiên vì vết thương vẫn chưa đỡ.
Đi ra khỏi truyền tống đình chính là một hành lang dài, đi thẳng theo hành lang này sẽ lập tức ra ngoài.
Sau khi đi ra, tất cả ở trước mắt đều trở nên rộng lớn.
Một tòa thành trì thật rộng lớn hiện lên ở trước mắt của bọn họ.
Trong thành trì có dân cư đông đúc, ngựa xe như nước, đủ loại phi hành đạo cụ không ngừng bay qua.
Quầng sáng lóe lên, bên trong quầng sáng có đủ loại hình ảnh thông báo.
Văn hóa, giải trí và nghệ thuật tu hành trong thành lớn của Minh Ngục còn phát triển cường đại hơn không chỉ một bậc so với những Tiểu Thế Giới khác.
Một màn này cũng xuyên qua trận pháp truyền tống để truyền lại cho các Tiểu Thế Giới xung quanh.
Vốn dĩ lần này Minh Ngục muốn lấy Thánh Khôi Thành làm địa điểm tổ chức, mục đích là để những Tiểu Thế Giới ở xung quanh mình cảm nhận được sự tiên tiến và cường đại của Minh Ngục.
Tạo ra một Minh Ngục có cảm giác giống như Thánh Thành.
Mà cũng quá rõ ràng. Vì khi hình ảnh của Thánh Khôi Thành thông qua trận pháp truyền tống để truyền bá ra xa, chắc chắn sẽ khiến người ở Tiểu Thế Giới xung quanh phải kinh ngạc.
Dực Nhân Cốc, Tây Kinh Tiểu Phật Giới, Địa Ngục, Tiên Trù Giới...
Từng cái Tiểu Thế Giới nhìn thấy cảnh tượng này đều có một cảm giác, đó chính là cảm thấy thế giới của mình lạc hậu.
Nhưng thật ra mặt Bộ Phương cũng không chút thay đổi.
Văn minh tu hành của Minh Ngục đúng là phát đạt, có loại cảm giác mang văn minh tu hành chuyển sang khoa học kỹ thuật.
Nhưng mà kiếp trước Bộ Phương đã trải qua sự phát triển của khoa học kỹ thuật cho nên đối với những thứ này, tất nhiên hắn sẽ không có cảm giác quá rung động.
Cộc cộc cộc...
Một loạt tiếng bước chân giòn giã vang lên.
Phía xa.
Thanh niên vác trên lưng một con đại khôi lỗi, dẫn theo đội nhân mã đang đi từ xa tới.
- Là Lỗ Vũ! Thiên tài Minh Khôi Nhất Mạch của đệ nhất thê đội!
Có người nhận ra người kia ở trong thiên tài Minh Ngục bỗng ngạc nhiên hô lên một tiếng.
Thanh niên đeo khôi lỗi trên lưng có sắc mặt tái nhợt, ánh mắt hắn lạnh lùng và toàn thân đều tỏa ra khí thế cao ngạo.
Là một thiên tài trong đệ nhị chủng tộc của cửu tộc Minh Ngục, hắn tự nhiên có loại khí thế cao ngạo của riêng mình.
Lỗ Thành dẫn theo mọi người đi tới.
- Tới rồi sao?
Lỗ Vũ liếc mắt sang Lỗ Thành một cái, trên mặt hắn mới hiện ra một chút vẻ ôn hòa.
Dù sao thì Lỗ Thành cũng là người của Minh Khôi Nhất Mạch bọn họ, hơn nữa hắn có quan hệ không tồi với Lỗ Vũ.
Sau khi chào hỏi với Lỗ Thành thì ánh mắt của Lỗ Vũ cũng dời đi, ánh mắt hắn dừng lại trên người của nhóm người Bộ Phương.
Lỗ Thành nói vài lời bên tai Lỗ Vũ.
Ánh mắt của Lỗ Vũ càng ngày càng trở nên lạnh lùng và sắc bén.
Cuối cùng tầm mắt của hắn gắt gao khóa chặt lên người Bộ Phương.
- Là cá nhân hạng nhất trong vòng thi đấu bán kết sao?
Khóe miệng của Lỗ Vũ hơi nhếch lên lộ ra một nụ cười lạnh.
- Tốt lắm, ta đã biết... Dù sao đệ nhị thê đội cũng bị đào thải trong thi đấu thiên tài, tuy rằng Trương Hiên đáng khen nhưng không thể bước lên đại diện, bọn họ tới Minh Ngục sẽ không thể ngang ngược được nữa.
Lỗ Vũ nói.
Lỗ Thành gật đầu.
Thánh Minh Khôi của Lỗ Thành bị Kim Giáp Khô Lâu đánh nổ, liên quan tới Thánh Minh Khôi Chi Tâm cũng bị đánh nổ cho nên Bộ Phương không thuận tiện nhìn hắn.
Chữa trị cho Tiểu Bạch cần sử dụng Thánh Minh Khôi Chi Tâm, cho nên lực chú ý của Bộ Phương đều đặt trên con khôi lỗi mà Lỗ Vũ đang đeo trên lưng.
Ánh mắt của Bộ Phương khiến Lỗ Vũ khẽ nhíu mày, hắn cảm thấy có chút nghi ngờ.
Nhưng mà thật ra hắn cũng không nghĩ nhiều lắm.
Trong đệ nhất thê đội có hai vị Minh Khôi Nhất Mạch, ngoại trừ Lỗ Vũ ra thì còn có một vị yêu nghiệt càng đáng sợ hơn nữa.
"Cho dù mình không ngăn được nhóm người Tiên Trù Giới này, có tên kia ở đây thì đám người này cũng không làm nên sóng to gió lớn gì."
“Hơn nữa...”
"Mình cũng không thể ngăn nổi hay sao?"
Khóe miệng Lỗ Vũ lại nhếch lên, hắn cười khinh thường.
- Hoan nghênh các vị đã đến Minh Ngục, rút thăm trận chung kết sẽ được tổ chức vào ngày mai, đêm nay... Tại tửu lâu lớn nhất của Minh Ngục, ta coi như là chủ nhà đã bố trí tiệc rượu cho các vị, hy vọng mọi người có thể đến trình diện đúng lúc.
Lỗ Vũ khẽ cười rồi nói.
Khi nói xong thì trong tay của hắn bỗng xuất hiện một miếng ngọc bội.
Hắn ném những miếng ngọc bội này ra.
Chúng đều bay đến phía nhóm người Bộ Phương.
- Đây là vé vào cửa của tiệc rượu, các ngươi cầm lấy đi, nếu không có vé vào cửa... Chính là không được đi vào, đến lúc đó bị ngăn ở bên ngoài sẽ rất xấu hổ đấy.
Lỗ Vũ thản nhiên nói.
Bộ Phương giơ tay lên, hắn đã bắt được ngọc bội.
Ánh mắt chậm rãi thu hồi lại rồi nhìn ngọc bội ở trong tay.
Trong ngọc bội có một luồng năng lượng ôn hòa đang lưu chuyển.
- Nghe nói ngươi là cá nhân hạng nhất của vòng thi đấu bán kết thứ nhất... là người đã ám toán Trương Hiên sao?
Sau khi phân phát ngọc bội xong, ánh mắt của Lỗ Vũ lập tức tập trung đặt trên người của Bộ Phương, khóe miệng hắn kéo lên rồi cười khinh thường mà hỏi.
- Hiện tại ngươi đang rất nổi danh, lấy được Sen Vong Tình của Địa Ngục, ám toán Trương Hiên, đạt được hạng nhất thi đấu cá nhân... Không ít người đều muốn nhìn thấy ngươi, cho nên tiệc rượu đêm nay ngươi nhất định phải tới.
Lỗ Vũ nâng tay lên vỗ vào vai của Bộ Phương, một bộ dáng thưởng thức Bộ Phương.
Nhóm cường giả của Minh Ngục đều không nhìn được mà bật cười, ánh mắt của bọn họ dường như có chút nghiên ngẫm mà nhìn Bộ Phương.
Mặt Bộ Phương cũng không có cảm xúc gì, hắn liếc nhìn Lỗ Vũ một cái.
Sau đó, ánh mắt của hắn lại tập trung vào con khôi lỗi của Lỗ Vũ.
Hắn nhấc tay rồi vỗ nhẹ lên vai con khôi lỗi kia.
Bộ Phương mới làm động tác ấy.
Tất cả mọi người đều trở nên im lặng.
Sắc mặt của Lỗ Vũ cũng lạnh đi.
Đối với một cường giả Minh Khôi Nhất Mạch mà nói Thánh Minh Khôi của bọn họ tuyệt đối không được cho người khác động vào.
Đó là chỗ kiêu ngạo và tôn nghiêm của bọn họ.
Nhưng mà ngay lúc Lỗ Vũ chuẩn bị mở miệng nói chuyện.
Bộ Phương lại nói…
Bộ Phương khẽ nhướng mày, dường như trong mắt hắn có chút nghiêm túc và chân thành nhìn vào Lỗ Vũ.
- Con khôi lỗi này của ngươi không tồi...Bán thế nào? Bao nhiêu tiền một cân?
Lời này vừa bật ra khiến tất cả mọi người trở đều trở nên ngây dại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận