Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2678: Ngôi sao xanh thẳm (2)

Notice: Undefined offset: 200
Mùi hương đó có chút thối, lại có hơi chua chua, tóm lại là rất khó ngửi.
Lạc Tam Nương trợn tròn mắt, bởi vì nàng phát hiện những mùi thối này lại bay ra từ những chiếc bát trên tay của các thực khách trong tửu lâu.
- Ôi trời! Thơm quá đi!
- Sảng khoái thật, vừa cay vừa chua... Ngon đến nỗi muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi luôn ấy!
- Ngon quá, món canh này vô cùng tươi ngon, nhưng cũng không thiếu tư vị thơm nức... Quả thật là mỹ vị trần gian, ăn một ngụm là lên trời luôn!
...
Các thực khách hết lời khen ngợi, bọn họ ăn một cách điên cuồng, hút xoạch một ngụm, vô cùng hạnh phúc.
Thứ mà bọn họ cầm trên tay chính là món Loa Si Phấn do Bộ Phương nấu.
Mỗi người một phần Loa Si Phấn là đủ để các thực khách hài lòng rồi.
Những người xếp hàng ở bên ngoài đều thèm thuồng tới mức chảy nước miếng.
Chỉ có những ai đã từng nếm qua món Loa Si Phấn này mới biết được vị ngon bên trong nó, đúng là một món ngon đến tận xương cốt.
Leng keng.
Bức rèm ở cửa phòng bếp được vén ra.
Bộ Phương bước từ trong đó ra, trên tay bưng hai bát Loa Si Phấn lớn.
Hạ Ấp Đế Tử nhận lấy một cách thành thạo rồi đi về phía bàn ăn, tất cả mọi thứ đều diễn ra đâu vào đấy.
Tiểu U cũng giúp đỡ.
Về phần Minh Vương Nhĩ Ha, tên này đang dựa người vào trước bàn mà trò chuyện cùng với đám khuê mật của Lạc Tam Nương.
Những khuê mật đó nhìn thấy Lạc Tam Nương đang nhìn xung quanh thì lập tức vui vẻ vẫy tay chào.
Bộ Phương tiến vào trong phòng bếp.
Vẩy cho khô nước trên tay.
Tiểu Bì đang nằm trên bả vai hắn, đôi mắt nhỏ quay tròn.
Bộ Phương lấy nguyên liệu ra rồi bắt đầu nấu ăn lần nữa. Trên thực tế, mỗi một ngày buôn bán đều là đang lặp đi lặp lại công việc nấu nướng phức tạp.
Tuy nhiên, chính công việc không chút thú vị lại có cách thức rườm rà này đã làm cho trình độ trù nghệ nấu nướng của Bộ Phương tăng lên một chút, vô tình nâng cao lên.
Bộ Phương không hiểu những sự việc tiếp theo sau kiếp nạn của Hồn Ma.
Trong khoảng thời gian này, rất hiếm khi Bộ Phương được yên tĩnh để tịnh tâm nấu nướng.
Mỗi ngày làm một chút đồ ăn, mở tửu lâu buôn bán.
Sau khi đóng cửu tửu lâu thì cũng làm một vài món ăn ngon cho mọi người cùng nhau nhấm nháp.
Thỉnh thoảng, Hạ Ấp Thần Hoàng còn tới ăn no uống say trong tửu lâu, nhưng Bộ Phương cũng không thèm quan tâm.
Thời gian cứ trôi qua như vậy, không nhanh không chậm.
Triều Đô của Hạ Ấp Thần Triều cũng đã khôi phục lại sự phồn vinh hưng thịnh.
Trên bầu trời.
Những ngôi sao đang lưu chuyển, màn trời lấp loé, Tinh Hà cuộn trào.
Bộ Phương đứng trên đỉnh toà nhà rồi nhìn lên bầu trời, thả lỏng cơ thể.
Bây giờ, tu vi của Bộ Phương đã đạt tới cảnh giới Thần Hoàng.
Có thể coi đây là sự tồn tại sừng sững ở đỉnh phong của Hỗn Độn Vũ Trụ này.
Tuy nhiên, chính vì thế mà Bộ Phương cũng rơi vào bế tắc, hắn muốn trở thành Trù Thần, chắc chắn đây cũng không phải là điểm cuối.
Bộ Phương vẫn cần phải bước tiếp.
Vì vậy, hắn nhất định phải đột phá Thần Hoàng, tiến đến một cảnh giới càng mạnh mẽ hơn.
Tuy nhiên, làm thế nào để đột phá vẫn là một vấn đề lớn đối với Bộ Phương.
Hắn đột phá đến Thần Chi cũng là cường ép bản thân đột phá từ chiếu rọi Chư Thiên, tất nhiên hắn không làm được cách đột phá Thiên Thần bình thường.
Bộ Phương thở ra một hơi.
Trừ điều đó ra thì cũng sắp đến lúc chuẩn bị để khôi phục Khí Linh của Trù Thần Sáo Trang rồi.
Điều này khiến Bộ Phương vô cùng tò mò không biết nơi rốt cuộc nơi Khí Linh ngủ say là nơi nào, chắc hẳn nên thông báo điều này rồi chứ.
Vù...
Quả nhiên, vào lúc Bộ Phương đang trầm tư.
Giọng nói nghiêm túc của hệ thống vang dội trong đầu hắn.
- Tiểu ký chủ xin chú ý, ngươi có định dùng tư cách tiến đến nơi Khí Linh ngủ say không?
Hệ thống hỏi.
Ánh mắt Bộ Phương nhìn chằm chằm lên tinh không, cuối cùng hắn thở ra một nơi rồi nói.
- Có.
Cái gì nên đối mặt cũng sẽ phải đối mặt thôi, nếu thiếu Trù Thần Sáo Trang thì sẽ khiến cho hắn khó có thể đặt chân lên đỉnh phong thật sự của một Trù Thần.
Cho nên, thức tỉnh Khí Linh là điều mà hắn nhất định phải làm.
Sau khi Bộ Phương đồng ý.
Hệ thống bèn im lặng lại.
Cũng không biết qua bao lâu.
Hệ thống lại lần nữa vang vọng lên.
- Sau khi tư cách được xác nhận, mời tiểu ký chủ chú ý, sau ba canh giờ nữa sẽ bắt đầu truyền tống đến nơi Khí Linh ngủ say. Nhắc nhở chân tình là nơi Khí Linh ngủ say vô cùng nguy hiểm, mời tiểu ký chủ chuẩn bị sẵn sàng.
Hả?
Sau ba canh giờ sẽ bắt đầu truyền tống sao?
Gấp gáp như vậy à...
Bộ Phương cũng hơi choáng váng.
Tuy nhiên, ba canh giờ là đã đủ để hắn chuẩn bị đầy đủ đồ đạc rồi, trên thực tế, hắn cũng không có thứ gì cần phải chuẩn bị cả.
Nơi Khí Linh ngủ say vô cùng nguy hiểm, thế cho nên Bộ Phương định đi một mình đến đó.
Nhưng ngay khi hắn quay người lại thì đã nhìn thấy Tiểu U đang đứng đằng sau mình, ánh mắt kia nhìn Bộ Phương đến mức hắn tê dại cả da đầu.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Tiểu U đã biết Bộ Phương lại muốn truyền tống đến nơi nào rồi, cho nên nàng chọn đi theo.
Bộ Phương cũng không thể từ chối loại tình huống này.
Hắn quay lại tửu lâu.
Bộ Phương giải thích ngắn gọn tình hình với Hạ Ấp Đế Tử và Thái Thản Đế Tử.
Sau khi sắp xếp các vấn đề buôn bán tiếp theo thì hắn mới bắt đầu chuẩn bị việc truyền tống.
Cẩu gia tiếp tục nằm ngủ dưới gốc cây Ngộ Đạo.
Bây giờ, tất cả mọi người đều không dám bất kính với Cẩu gia, bao gồm cả Hạ Ấp Thần Hoàng, dù sao thì thân phận thật sự của Cẩu gia lại chính là Thiên Thần, cái thân phận này.
Sao bọn họ dám xúc phạm chứ.
Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Bộ Phương đi lên tầng cao nhất của tòa nhà, trước tửu lâu.
Lần này, vị trí của Truyền Tống Trận được bố trí ở đây.
Bộ Phương mặc tước vũ bào, Tiểu Bì và Tiểu Hồ, mỗi đứa nằm sấp ở một bên lưng...
Tiểu U lặng lẽ đứng bên cạnh hắn, chờ đợi truyền tống.
Rất nhiều người biết được Bộ Phương sẽ đi xa.
Tất cả đều vội vàng đến đưa tiễn.
Hạ Ấp Thần Hoàng cũng ngàn dặm xa xôi chạy tới, cuối cùng khiến cho toàn bộ Thần Triều đều chấn động.
Xung quanh tòa nhà Lạc gia đã có từng vòng người bao vây.
Điều này cho thấy mức độ nổi tiếng của Bộ Phương.
Nhìn chi chít dân chúng Thần Triều.
Bộ Phương thở ra một hơi.
Giọng nói lạnh lùng và nghiêm túc của hệ thống vang lên bên tai hắn.
Xung quanh cơ thể hắn, điểm sáng màu trắng xuất hiện từng chút một, cuối cùng hóa thành một trận pháp huyền bí.
Trận pháp này huyền ảo hơn Truyền Tống Trận trước kia vô số lần, làm người ta chỉ cần nhìn một chút thôi, dường như cũng khiến cho tâm trí muốn trầm luân vào trong đó.
Vù...
Ngay sau khi trận pháp này vừa xuất hiện thì xoay chầm chậm.
Sau đó, dưới sự chú ý của tất cả mọi người.
Cơ thể của Bộ Phương, Tiểu Hồ, Tiểu U, Tiểu Bì…
Chậm rãi biến thành một đốm sáng màu trắng... Lặng lẽ tản ra.
Bộ Phương trở nên hoảng hốt.
Chỉ cảm thấy hình ảnh của những người trước mặt càng ngày càng trở nên mơ hồ, thậm chí ngay cả Tiểu U đang đứng bên cạnh cũng trở nên mờ nhạt đi rất nhiều.
Cuối cùng, tất cả những gì còn sót lại là bóng đêm vô tận.
Không biết kéo dài bao lâu.
Trong bóng đêm vô tận, một tia sáng xuất hiện.
Sau đó...
Ở nơi tận cùng của bóng tối xuất hiện một vì tinh tú.
Đó là một... ngôi sao xanh thẳm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận