Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2299: Trù Đấu Chi Thần… Ra tay! (1)

Bất kỳ ai cũng không thể ngờ được, hóa ra đây lại là một cuộc trù đấu nghiền ép.
Thế mà Bộ Phương lại có thể dùng khỏa tinh nghiền bẹp điểm số của Đại Tráng trong Trù Đấu Chi Thần Phụ Thể để giành chiến thắng áp đảo. Thậm chí đây còn không phải trận chiến thắng giật gân mà là thắng lớn với điểm số cao hơn.
Đối với dạng trù đấu kiểu này, chỉ cần chênh lệch hơn kém hai khỏa tinh thôi cũng đã là sự cách biệt điểm số rất lớn rồi.
Trù Đấu Chi Thần lại bị nghiền nát dưới tay một kẻ phàm nhân, vậy thực lực thật sự của người này cũng quá yếu rồi đó?
Ai nấy đều hai mặt nhìn nhau. Nhìn cảnh tượng Đại Tráng bị Pháp Tắc Viên Luân nghiền nát rồi biến mất hoàn toàn, rõ ràng Pháp Tắc trong Pháp Tắc Viên Luân chính là Trù Đấu Pháp Tắc, biểu thị cho quy tắc và trật tự của cuộc thi này, kể cả Đại Tráng có là Trù Đấu Chi Thần Phụ Thể thì cũng không thể nào thoát khỏi được gông cùm của Pháp Tắc, vậy nên đến cuối cùng, hắn vẫn bị Pháp Tắc Chi Lực đè bẹp, nghiền nát hóa thành tro bụi tiêu tán đi.
Đáng sợ, thật quá đáng sợ!
Bộ Phương vẫn chắp tay sau lưng, lơ lửng trên hư không, sắc mặt vô cùng bình tĩnh, dường như việc thắng được Trù Đấu Chi Thần cũng không khiến hắn mừng rỡ hay kinh ngạc gì cả. Thực tế, đối với hắn thì đây cũng chỉ là một thao tác rất bình thường mà thôi.
Sau khi nghiền nát Đại Tráng xong, Pháp Tắc Viên Luân chậm rãi tan biến. Bên trong có một sức mạnh vô hình nào đó đang từ từ dịch chuyển về phía Bộ Phương.
Theo quy tắc trù đấu, Đại Tráng là người thua cuộc, toàn bộ cơ đồ thuộc sở hữu của bên thua đều sẽ được quy thuận về cho bên thắng. Tuy nhiên, Trù Đấu Chi Thần đã bày mưu tính kế, cho nên dù có là bên thua cuộc thì kẻ bị tiêu diệt cũng chẳng phải là Trù Đấu Chi Thần mà chỉ có mình Đại Tráng mà thôi.
Khi Đại Tráng hóa thành tro bụi tiêu tan, toàn bộ mọi thứ trên người hắn và cả những món bảo vật đều thuộc về Bộ Phương. Dĩ nhiên, đối với Bộ Phương thì những vật này cũng chẳng phải là thứ đồ trân quý gì, chẳng qua cũng chỉ là những món đồ bình thường thôi.
Ngửa tay gói gọn mấy món đồ ấy bỏ vào Túi Không Gian Hệ Thống, Bộ Phương từ từ hạ xuống mặt đất.
Bây giờ, tộc địa của Minh Trù Nhất Mạch đã hoàn toàn biến thành đống đổ nát hoang tàn, đất đá vỡ vụn mà cuồn cuộn không ngừng.
Bộ Phương chậm rãi sải bước chân.
Đám Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha cũng đang lơ lửng trên không. Cẩu gia thè lưỡi liếm quanh miệng một vòng, ánh mắt đầy vẻ mong chờ.
- Tiểu tử Bộ Phương, món tôm nõn kia sao lại có cả vị của Túy Bài Cốt thế?
Cẩu gia cất giọng hỏi một vấn đề khiến nó vẫn mãi nghi hoặc. Nó biết chắc chắn món ăn Bộ Phương làm đích thực là tôm nõn, nhưng vấn đề là lúc ăn vào lại có cả hương vị của Túy Bài Cốt trong đó. Chẳng nhẽ cái tên tiểu tử này lại hạ độc nó à? Lấy Túy Bài Cốt để hạ độc?
Không riêng gì Cẩu gia, đến cả Minh Vương Nhĩ Ha cũng cực kỳ tò mò, khác với Cẩu gia, hắn ta ăn tôm nõn lại cảm nhận được vị của que cay cơ.
Là vị của que cay đấy! Ăn tôm nõn mà lại có cả hương vị que cay, thế này có hài hòa lắm không vậy?
Đối diện với thắc mắc của cả hai người kia, Bộ Phương trầm ngâm giây lát rồi mới bắt đầu giải thích.
- Món tôm nõn này không phải là tôm nõn bình thường. Nguyên liệu được sử dụng để nấu là loại rất tốt, còn có thêm cả lá trà Cửu Chuyển Thiên Đạo, kết hợp với ngọn lửa vô hình mà nấu thành.
Hắn nói những lời này, tựa hồ cũng có hơi phân vân không biết nên nói tiếp như thế nào.
- Ngọn lửa vô hình này là tập hợp chung của nhiều Tiên Hỏa, Minh Hỏa còn sót lại của tộc địa Minh Trù Nhất Mạch mà thành, có thể xem như là tinh túy của lửa, hàm chứa đủ thất tình lục dục (*) của Minh Trù.
Bộ Phương cảm thán một câu rồi nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi.
- Có lẽ món tôm nõn ấy chỉ có thể nấu được một lần. Gọi là tôm nõn Cửu Chuyển Thiên Đạo cũng được, có điều do lấy Thiên Đạo Ý Chí làm vật dẫn, kết hợp nấu cùng Thần Hỏa, chuyển hóa hết toàn bộ tâm tình bên trong Thần Hỏa vào sâu trong từng con tôm, vì vậy mới tạo nên những hương vị khác lạ mà các ngươi cảm nhận được.
- Thực ra cũng không phải là hương vị, nói chính xác hơn là những tâm tư, cảm xúc đang ẩn sâu trong lòng các ngươi. Tôm nõn chẳng qua chỉ là vật dẫn, dù cho có tạo nên hương vị gì thì cũng chỉ là biểu lộ thứ hương vị mà tự thân các ngươi đang khao khát mà thôi. Người khác nhau ăn món ăn này dĩ nhiên sẽ có những trải nghiệm về những loại hương vị khác nhau. Đấy cũng chính là lý do vì sao các ngươi lại có người cảm thấy có mùi vị của que cay, hoặc cảm nhận ra hương vị của Túy Bài Cốt, còn có cả hương vị của Hãn Hải trong đó nữa.
Những lời giải thích của Bộ Phương nghe có vẻ bí ẩn, khiến người nghe không khỏi ngơ ngác.
Thần Hỏa ư? Lửa ở đâu ra hay vậy?
Chẳng lẽ Bộ Phương lại có trong tay ngọn lửa vô hình thật sao?
Lúc trước Hỏa Yêu lão tổ cũng từng bị hỏa diễm ấy thiêu đốt một lần, suýt chút nữa hỏa diễm trên người hắn ta cũng bị dập tắt mất.
Uy lực của hỏa diễm này đúng là không thể xem thường!
Hỏa Yêu lão tổ dẫu sao cũng là yêu, lấy hỏa diễm làm chứng đạo. Hắn ta có khả năng khống chế kiểm soát uy lực của hỏa diễm vô cùng mạnh mẽ, ngọn lửa bình thường cũng không thể thiêu đốt được hắn ta.
Về Thần Hỏa, Bộ Phương không giải thích gì thêm. Đến hiện tại, hắn cũng chỉ dừng lại ở ngọn lửa vô hình, đó là bởi hắn còn chưa dung hợp Pháp Tắc Chi Lực.
Như lời hệ thống nói, uy lực của Thần Hỏa vốn đã rất mạnh, tuy vậy vẫn cần phải dung hợp không có Pháp Tắc Chi Lực, dung hợp được càng nhiều Pháp Tắc thì uy lực sẽ càng mạnh.
Dĩ nhiên Bộ Phương hy vọng có thể nâng cao uy lực của Thần Hỏa hơn, nhưng vấn đề ở chỗ, hắn phải tìm ra Pháp Tắc Chi Lực ở đâu đây? Bộ Phương đưa tay sờ cằm, trầm tư suy nghĩ.
Đám đông xung quanh vẫn đang chìm đắm trong lời giải thích của hắn. Bất kể có nói gì đi nữa thì tin tức Bộ Phương đấu thắng được một vị Thần trong trù đấu cũng khiến ai nấy thất kinh đến mức không thể tin được.
Hóa ra Thần cũng chẳng phải là cái gì to tát lắm nhỉ?
Vù vù vù.
Pháp Tắc Viên Luân trên bầu trời đã tiêu tán gần hết, gần như không còn thấy bộ dạng của nó đâu nữa. Cuối cùng chỉ còn lại một tia Pháp Tắc Chi Lực tan biến trong khoảng không.
Đột nhiên vang vọng một tiếng động dữ dội, hư không cũng bị người ta xé toạc ra, phát ra tiếng ầm vang. Từ giữa vết nứt hư không chợt lộ ra một bàn tay.
Xoẹt một tiếng, vết nứt hư không cũng theo đó rộng hơn.
Một trận bão lốc kinh khủng khiếp nổi lên, hư không dần tan vỡ, tinh thần cũng dần sụp đổ.
Sau một tiếng động cực lớn, hư không sụp đổ. Một thân ảnh hào hùng leo ra ngoài. Thần lực cuồn cuộn dâng trào khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng áp lực, quỳ rạp hết xuống đất, sắc mặt ai nấy đều hoảng hốt.
Bộ Phương vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhìn vào hư không bằng biểu cảm dường như đã lường trước được.
Cẩu gia cũng không tỏ vẻ gì là ngạc nhiên, chỉ há mồm ngáp to một cái, lông trên người bị gió thổi phất phơ.
Đế Thính lơ lửng trên không, nhìn vết nứt trong hư không, dường như ánh mắt hắn ta có vẻ thương cảm.
Trù Đấu Chi Thần quả nhiên là lòng dạ hẹp hòi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận