Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1696: Bạo Liệt Tát Niệu Ngưu Nhục Hoàn (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong cảm nhận tinh thần của Bộ Phương.
Năng lượng của bọt thịt bò kia dường như muốn sôi trào lên, tuôn ra ào ào, dâng trào không ngừng.
Hai đùi của Công Thâu Ban đã run rẩy dưới cỗ năng lượng từ lâu.
Uy áp bộc phát ra từ trong nguyên liệu làm cho tim hắn đập nhanh.
- Bộ lão bản… ngươi đang làm món gì vậy hả?!
Công Thâu Ban nuốt một ngụm nước miếng, hắn vừa bị say tàu cũng cảm giác như lấy lại được vài phần khí lực.
Hi Hi và Tiểu U thì lại chớp hai mắt sáng ngời mà nhìn chằm chằm vào bọt thịt bò kia.
Tiểu U mặc kệ Bộ Phương làm món gì, chỉ cần ăn ngon… là được.
Nhưng nàng không biết, món ăn mà Bộ Phương làm lần này cũng không định để Tiểu U ăn…
Rầm rầm rầm!!
Trận đấu ở phía xa xa bắt đầu ác liệt.
Địch Thái Giới Chủ mặc chiến khải màu vàng, khó khăn chống đỡ.
Phong Quan Trường đã cắn nuốt trái tim của Thâm Uyên Ác Ma, thực lực của hắn ta vô cùng mạnh mẽ, mỗi một quyền nện xuống tựa như muốn làm cả hư không nổ tung.
Địch Thái Giới Chủ thì lại liên tiếp thối lui dưới công kích của Phong Quan Trường.
Xem ra hình như không chống đỡ được bao lâu nữa.
Minh Trù khoác hắc bào nhìn Phong Quan Trường công kích điên cuồng, khóe môi hắn ta cũng không khỏi nhếch lên.
Mái tóc màu xám bay phất phơ, sau đó ánh mắt hắn cứng lại.
- Quá chậm rồi, để ta giúp ngươi một tay…
Tên Minh Trù kia lên tiếng.
Ngay sau đó, trong tay hắn ta xuất hiện một chiếc nồi đen.
Minh khí của nồi đen lượn lờ, trong nháy mắt trở nên cực kỳ to lớn, vắt ngang cả bầu trời.
Ầm ầm ầm!
Nồi đen bị nện mạnh xuống, trong nháy mắt tựa như muốn đánh vỡ cả hư không.
Sắc mặt của Địch Thái Giới Chủ lập tức thay đổi.
Một tiếng thét dài vang lên, kim quang tận trời, hắn nện một quyền lên trên hắc oa kia.
Bộ Phương thu ánh mắt lại, hắn biết chắc hẳn Địch Thái Giới Chủ không trụ được bao lâu nữa, có thể chống đỡ lâu như vậy, nguyên nhân vẫn là vì tu vi của Địch Thái Giới Chủ mạnh mẽ tuyệt đối.
Bộ Phương phải nhanh chóng làm ra món ăn này.
Nếu không một khi Địch Thái Giới Chủ bại trận, vậy hai tên kia sẽ mang hạt giống Tiên Thụ đi mất.
Bộ Phương cũng sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào có thể giành lại hạt giống Tiên Thụ được nữa.
Cho nên…
Bộ Phương sắp kiếm chuyện rồi.
Vèo…
Cuối cùng bọt thịt bò cũng hoàn thành.
Nhìn thịt bò kia dường như đang tản ra quang hoa màu vàng nhàn nhạt, ánh mắt Bộ Phương sáng ngời.
Ngay sau đó, động tác trong tay hắn tiến hành nhanh như chớp.
Nắm lên một nhúm bọt thịt bò rồi xoa nặn thành thịt bò viên.
Từng viên thịt bò tung bay, quanh quẩn quanh cơ thể hắn.
Mỗi một viên thịt đều đang tản ra quang hoa màu vàng nhàn nhạt.
Hi Hi và Tiểu U lập tức cảm nhận được một hồi tựa như ảo mộng, dù sao thì cảnh tượng này thật sự là quá đẹp.
Mỗi một viên thịt bò tựa như một viên tinh thần.
Huyền Vũ Oa hiện lên.
Hắn đổ Thiên Sơn Linh Tuyền Thủy với tiên khí quanh quẩn lượn lờ vào, vô cùng mát lạnh.
Bộ Phương há mồm, phun ra một ngọn lửa màu trắng sậm.
Hắn bấm tay rồi bắn ra, ngọn lửa bèn chui vào trong Bạch Hổ Thiên Táo.
Một tiếng hổ gầm vang lên, nhiệt độ lập tức thổi quét tới.
Rầm!!
Trong một khoảnh khắc, Thiên Sơn Linh Tuyền Thủy bên trong Huyền Vũ Oa sôi trào lên.
Mũi chân Bộ Phương nhẹ nhàng điểm lên trên mặt đất một cái, thân hình hắn chậm rãi bay lên không trung, khoanh chân ngồi trong hư không.
Quanh mình hắn còn có từng viên từng viên thịt bò nở rộ kim quang quay xung quanh.
Bấm tay bắn, bắn, bắn rồi bắn.
Mỗi một viên thịt bò đều phụt ra rơi vào trong Huyền Vũ Oa, đổ vào Thiên Sơn Linh Tuyền Thủy mát lạnh đang sôi sùng sục.
Rầm rầm rầm!
Từng đợt sóng nhiệt thổi quét đến, làm cho Công Thâu Ban cảm nhận được một trận hít thở không thông.
Bộ Phương đây là đang nấu cái món gì thế, sao lại dọa người như vậy?!
Ầm ầm ầm!
Trên bầu trời, mây đen thổi quét đến.
Có từng trận lôi đình nổi lên.
Uy thế này của Bộ Phương cũng khiến cho Minh Trù hắc bào ở xa xa chú ý tới.
Hắn ta hơi nghiêng đầu nhìn về phương hướng của Bộ Phương, tuy rằng cách xa mấy ngàn dặm, nhưng mây đen trên bầu trời xuất hiện vẫn làm cho hắn ta hơi kinh ngạc.
- Có người đang nấu nướng độ kiếp?
Vẻ mặt của tên Minh Trù hắc bào này ngẩn ra, hắn ta hơi ngoẹo đầu, để lộ vẻ nghi hoặc.
Ầm ầm ầm!!
Ngay sau đó, lôi đình lập tức đánh xuống.
Lôi đình màu xanh thẳm kia làm cho ánh mắt của hắc bào nhân nhíu lại trong nháy mắt…
- Tiên Trù?
Vị Minh Trù hắc bào này thì thầm một hồi, sau đó khóe miệng hắn ta câu lên một nụ cười lạnh, cơ thể cũng bay lên không trung.
Bên kia, Địch Thái Giới Chủ đã bị nồi đen và Phong Quan Trường áp bách đến mức có hơi không thở nổi rồi.
Tốc độ của Minh Trù hắc bào cực kỳ nhanh, hắn ta xé rách hư không chạy đến.
Mà nơi đó, lôi đình thuộc về Bộ Phương cũng nhanh chóng giáng xuống, mang theo từng tiếng nổ vang.
Ánh sáng của lôi đình xé rách cả màn trời.
Bộ Phương ngước mắt lên, nhìn thoáng qua Minh Trù hắc bào đang chạy như bay đến ở phía xa xa kia.
Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Vù…
Hai cánh kim loại sau lưng Tiểu Bạch mở ra, ngay sau đó hắn phóng lên cao.
Chiến Thần côn huy động, quấy nhiễu phong vân, giáng thẳng vào lôi đình!
Một luồng hai luồng ba luồng…
Từng đạo lôi đình trút xuống, Tiểu Bạch khó khăn chống đỡ.
Thậm chí hắn còn bị đánh rơi xuống mặt đất hết lần này đến lần khác.
Đập mặt đất thành từng cái hố sâu.
- Ngũ Trọng Lôi Phạt?!
Ánh mắt của tên Minh Trù hắc bào kia co rụt lại, hắn ta hơi hít vào một hơi.
Sau đó, lúc hắn ta nhìn thấy Bộ Phương, cả người đều sửng sốt.
Sao hắn ta có thể không nhận ra Bộ Phương được chứ?
Hai lần trù đấu, đều là vì tên đầu bếp nhỏ này mà thất bại, khiến cho Minh Trù Hắc Ám giới bị linh phân.
Sự tức giận của Minh Trù hắc bào đối với Bộ Phương là thật!
- Thiên đường có lối ngươi không đi… vậy mà lại chạy đến đây tìm cái chết!
Minh Trù hắc bào cười lạnh lùng, sự xuất hiện của Bộ Phương làm cho sát ý trong lòng hắn ta tăng lên.
Yêu nghiệt thiên tài của Tiên Trù Giới, có thể giết chết… là tốt nhất.
Rầm!!
Một thanh thái đao đen kịt hiện lên.
Mạnh mẽ chém tới phương hướng của Bộ Phương.
Một tiếng chim hót vang vọng khắp không gian, ngay sau đó, hóa thành một con hỏa ưng với ngọn lửa màu đen thiêu đốt, đánh về phía Bộ Phương.
Hư không vỡ tung từng trận.
Một đao rơi xuống, sẽ chết chắc!
Một đạo lôi đình cuối cùng tản đi.
Tiên khí dày đặc lượn lờ bốc lên.
Thùng thùng thùng…
Ánh mắt của Bộ Phương sáng bừng lên trong nháy mắt, ngay sau đó, ngón tay hắn nhướn lên một cái, một viên thịt bò màu vàng mang theo lưu quang tràn đầy màu sắc bay ra từ trong nồi.
Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía con hỏa ưng ở xa xa kia, áo bào lông vũ trên người Bộ Phương lập tức biến thành màu đỏ đậm.
Hắn vươn tay ra, tay không bắt lấy con hỏa ưng kia rồi thì thầm trong miệng một câu.
- Thịt bò viên bạo phát… hoàn thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận