Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2286: Trù Đấu Chi Thần (2)

Notice: Undefined offset: 201
Xèo xèo xèo…
Dường như nham thạch trên mặt đất xung quanh cũng hòa tan ra, bị nhiệt độ cao đến kịch liệt thiêu đốt.
Tiểu U và Tiểu Hồ cũng tản sức mạnh ra bảo vệ thân thể.
Bọn họ thật không ngờ, ở nơi này mà lại gặp phải một vị Bán Thần.
Trừ phi Cẩu gia xuất hiện, nếu không bọn họ chống đỡ thế nào được?
Đại Tráng nắm chắc phần thắng lợi mà cười lớn.
Ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm Tiểu U, lộ ra vẻ tham lam.
- Trớ Chú Thiên Nữ à… Nếu như có thể lĩnh ngộ được Pháp Tắc Trớ Chú, vậy giá trị của ngươi cũng sẽ lớn hơn nữa!
Đại Tráng bật cười khẽ.
Chẳng qua thì cũng không sao, chỉ cần hắn ta thu phục được Trớ Chú Thiên Nữ rồi dạy dỗ nhiều hơn, lĩnh ngộ Pháp Tắc Trớ Chú cũng sẽ rất dễ dàng.
Hắn chính là Trù Đấu Chi Thần vĩ đại đó!
Ngọn lửa bị áp bách không ngừng, ngọn lửa màu trắng của Bộ Phương giảm bớt tới mức chỉ còn phạm vi có một hình vuông.
Con Hỏa Long kia thật là đáng sợ, nhiệt độ của ngọn lửa cực kì cao, hiển nhiên cũng không phải là ngọn lửa của thiên địa này.
Đại Tráng đang cười nhạo.
Ngay sau đó.
Hắn ta lười lãng phí thời gian với Bộ Phương.
Thân hình vừa động đã biến mất tại chỗ trong nháy mắt.
Lúc xuất hiện lần nữa thì hắn ta đã ở bên cạnh Tiểu U rồi.
Thần thức dâng trào.
Trong khoảnh khắc.
Một trận nổ vang.
Ánh lửa phụt ra, Tiểu U và Bộ Phương bị tách ra, hai người bị lồng cũi giam lại chia cắt hai nơi.
Mà Đại Tráng thì lại chậm rãi đi về phía Tiểu U.
Mái tóc đen đầy đầu của Tiểu U bay phất phơi trong gió, ngay sau đó, thân hình đột nhiên nổ bắn ra rồi mạnh mẽ lui về phía sau.
Đại Tráng lại mang vẻ mặt trêu tức.
Tuy rằng khối thân thể này không thuộc về hắn ta, nhưng thân là Nguyền Rủa Chi Thần vĩ đại, cho dù có phụ thuộc vòa cơ thể bình thường thì hắn ta cũng có thể phát huy ra thực lực cường đại.
Huống chi, đối phương qua chỉ là…Hai tên Đại Thánh.
Bộ Phương bị Hỏa Long quấn quanh lóe lên ánh mắt lạnh như băng mà nhìn Đại Tráng, thật không ngờ mục tiêu của tên này lại là Tiểu U.
Sao có thể nhịn được điều này chứ?
Trông đôi mắt Tiểu U có màu xanh biếc u ám hiện lên, hơi thở trên người nàng cũng lan tràn ra không ngừng.
Một tiếng gào thét.
Xung quanh cơ thể Tiểu U lại có một con Trớ Chú Chi Xà màu xanh biếc quấn quanh lấy.
Đôi mắt của Trớ Chú Chi Xà sáng bừng, phun tín tử ra mà rống lên không tiếng động về phía Đại Tráng.
Ngay sau đó.
Trớ Chú Chi Xà bèn trùng kích tới tựa như một con giao long đang lượn quanh.
- Nguyền Rủa Chi Lực còn chưa thành Pháp Tắc cũng vô dụng với ta thôi.
Đại Tráng rất tự tin, hắn ta gập tay lại rồi bắn ra, Pháp Tắc màu xanh biếc hội tụ quanh quẩn trên tay hắn rồi bắn phụt ra trong nháy mắt.
Nguyền Rủa Chi Lực lập tức vỡ vụn thành băng.
Sắc mặt Tiểu U cũng trở nên trắng bệch trong nháy mắt.
Loại sức mạnh hoàn toàn không thể chống cự được này làm cho nàng cảm thấy có hơi tuyệt vọng…
Cái loại cảm giác này, giống như là đang đối mặt với một vị Thần Chi vậy.
Chẳng lẽ tên trước mắt là một Thần Chi sao?
Từ khi nào thì Thần Chi lại tràn lan trong Minh Khư như vậy chứ?
Nội tâm Tiểu U tuyệt vọng.
Tiểu Hồ trong lòng nàng lập tức xoay người vùng lên rồi nhe răng đầy hung ác.
Sau đó mở ra nó mở miệng ra, bên trong ngay lập tức phát ra quang hoa và năng lượng lóng lánh không ngừng.
Rầm rầm rầm rầm!
Từng viên pháo Bạo Liệt Ngưu Hoàn bản nâng cấp bắn phụt ra, giống như lưu quang mà đánh thẳng về phía Đại Tráng.
Nhưng mà, mỗi một viên đạn pháo nện lên trên người Đại Tráng, cho dù có nổ tung thì cũng không tạo thành bất kỳ thương tổn gì cho hắn ta cả.
Thậm chí Đại Tráng còn không thèm ngăn cản nữa.
- Gãi ngứa đấy à?
Đại Tráng thản nhiên nở nụ cười.
- Con tiểu hồ ly này…
Lời nói của Đại Tráng vừa dứt thì thân hình hắn ta đã tới gần.
Hắn ta giơ tay lên, áp lực khủng bố lập tức tỏa ra từ trên người Đại Tráng rồi rơi ầm ầm.
Tiểu U lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt cũng càng trắng bệch hơn.
Cả người Tiểu Hồ cũng cứng đờ, một viên đạn pháo kẹt trên yết hầu, có thế nào cũng không phun ra được nữa.
Mà Đại Tráng thì lại là bẹp miệng.
Hắn ta giơ một bàn tay ra tóm về phía Tiểu U.
Ép tới gần không ngừng, muốn bắt Tiểu U đi.
Xa xa.
Bộ Phương bị Hỏa Long bao phủ dâng lên cơn tức giận.
Trong đôi mắt tràn ngập ý lạnh lẽo.
Bên trong Tinh Thần Hải đột nhiên dâng lên từng đợt sóng to gió lớn.
Ngay sau đó, sóng to nổ tung.
Trong đôi mắt Bộ Phương có quang hoa màu vàng tuôn trào ra.
Bên trên Trù Thần thực đơn, giọt nước thần lực mùa vàng nhạt lập tức bị bóp nát.
Vô số năng lượng vỡ vụn rồi tản ra, bao phủ trên cơ thể Bộ Phương.
Sức mạnh vô hình bao phủ lấy hắn trong nháy mắt.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở một hơi…
- Phù.
Sau đó.
Một tiếng nổ vang.
Hỏa Long ào ào vỡ vụn.
Đều tiêu tán hết cả.
Hả?
Phía xa xa.
Đại Tráng đang đưa tay về phía Tiểu U lập tức ngây ngẩn cả người.
Trong ánh mắt hắn ta hơi ngưng trọng lại.
Hắn ta chậm rãi muốn quay đầu nhìn về phía vị trí của Bộ Phương.
Chỉ có điều, còn không đợi hắn ta quay đầu lại thì đã phát hiện tay của mình bị một bàn tay thon dài trắng nõn bắt lấy.
Dường như gân xanh cũng nổi hết lên trên bàn tay này.
Hình như Đại Tráng cảm thấy có hơi khó tin.
Một tên Đại Thánh sao có thể tách ra khỏi Hỏa Long của hắn ta được chứ?
Bên trong con Hỏa Long kia có ẩn chứa Pháp Tắc Chi Lực đó!
Tròng mắt hắn ta dừng lên trên cơ thể gầy yếu trước mắt kia.
Người kia chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt lạnh như băng, vẻ mặt không chút thay đổi.
Năng lượng màu vàng trên người đang tỏa ra không ngừng.
Con ngươi Đại Tráng cứng đờ lại.
Dường như trong lòng hắn ta đang nổi lên sóng to gió lớn cuồn cuộn.
- Loại sức mạnh này…
Vẻ mặt Đại Tráng hoảng sợ và không thể tin mà nhìn Bộ Phương.
- Sao ngươi có thể nắm giữ loại thần lực này được chứ!
Đại Tráng phát ra một tiếng gầm nhẹ, dường như khuôn mặt hắn ta cũng có hơi vặn vẹo.
Bộ Phương lạnh nhạt nhìn hắn ta, khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo một chút quỷ mị.
Hắn thản nhiên nói.
- Vì sao ta không thể nắm giữ được loại sức mạnh này?
Lời nói vừa dứt.
Nhị Khí âm Dương trên cánh tay Thao Thiết lưu chuyển.
Sau đó, một quyền của Bộ Phương đã đập lên trên mặt Đại Tráng trong nháy mắt.
Một tiếng ầm vang, mặt Đại Tráng cũng bị đấm cho lõm xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận