Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2495: Hệ thống bành trướng (1)

Ra tay với Thần Hoàng đại nhân, quả thật là một hành vi điên rồ!
Dù Thần Hoàng đã vào tuổi xế chiều nhưng vẫn là Thần Hoàng, có thực lực mạnh mẽ thông thiên triệt địa.
Cho dù Thái Hàng Thần Vương có hóa thân trở thành Thái Thản Cự Nhân đỉnh thiên lập địa, nhưng mà... vốn sức mạnh cũng sẽ không thay đổi quá nhiều, vẫn là một Thượng Đẳng Thần Vương.
Thế mà lại dám làm càn như thế, khiêu khích Thần Hoàng, thật sự là khiến cho tất cả mọi người có mặt đều hít vào một hơi khí lạnh.
Nhưng mà…
Trái tim của những người có mặt đều đập rộn ràng, một số người còn thắt lại một cách tuyệt vọng.
Nếu như Thần Hoàng thật sự thất bại thì đó sẽ là một sự kiện lớn gây chấn động cả Hỗn Độn Vũ Trụ.
Thần Hoàng của Hạ Ấp Thần Triều thế mà lại bị Thiên Vương của Thái Thản Thần Hoàng đánh bại, tin tức này... Đủ để khiến tất cả mọi người chấn kinh.
Ánh mắt của Thái Hàng Thần Vương bạo phát ra quang hoa sáng chói, hắn ta đấm một quyền ra.
Oanh động cả thiên địa như thể muốn phá nát tất cả đồi núi thành từng mảnh.
Sức mạnh của một quyền này vô cùng khủng bố!
Đây là sức uy hiếp của Thượng Đẳng Thần Vương.
Thần Hoàng đã đến tuổi xế chiều, là lão giả đã gần đất xa trời, hắn đứng trong hư không.
Nhàn nhạt mà đối mặt với một quyền mà Thái Hàng Thần Vương đánh xuống.
Hắn đánh một chưởng.
Thần Hoàng nói, chặt đứt tứ chi của Thái Hàng Thần Vương.
Nếu Thần Hoàng đã mở miệng thì đương nhiên phải làm được, lời nói của Thần Hoàng đại diện cho Thần Hoàng, nếu đã lên tiếng mà không làm được thì tất nhiên sẽ làm mất mặt Thần Hoàng.
Ầm ầm!
Dưới cái nhìn chằm chằm của tất cả mọi người, một bàn tay của Thần Hoàng được đánh ra.
Như thể đập tan cả hư không, một chưởng nổ tung giữa thiên địa rồi va chạm với một quyền của Thái Hàng Thần Vương.
Ầm vang một tiếng, thân thể đỉnh thiên lập địa của Thái Hàng Thần Vương vung một quyền ra va chạm với một chưởng của Thần Hoàng.
Uy lực của cú đấm đó quả thật vô cùng khủng bố!
Răng rắc mấy tiếng.
Chỉ nhìn thấy, phía trên nắm tay giống như một con búp bê của Thái Hàng Thần Vương xuất hiện những vết rạn nứt dày đặc, trông vô cùng thê thảm.
Một tiếng nổ bùm vang lên.
Trong những đường vân rạn nứt có khí huyết ngập trời đang sôi trào ra.
Ánh mắt của Thái Hàng Thần Vương hơi co rụt lại.
Cơ thể rừng rực như ánh mặt trời bắt đầu vỡ nát rồi hoàn toàn biến thành một đống phế tích.
Nó đập xuống đất dâng lên hàng ngàn mảnh vỡ.
Một cánh tay đã đứt!
Ngay lập tức, tiếng xôn xao vang vọng lên.
Trong thời khắc này, toàn bộ Thần Triều đều sôi trào lên, trong ánh mắt của tất cả mọi người đều tràn ngập vẻ cuồng nhiệt và sùng bái!
Đây chính là Thần Hoàng của bọn họ, là Thần Hoàng có thể trợ giúp bọn họ chống đỡ cả một mảnh trời đất!
Thần Hoàng đại nhân... Uy vũ!
Đám người Hắc Giáp, Bình Dương Vương đều lộ ra vẻ kích động, bọn họ nắm chặt nắm tay đầy phấn khích, khí tức lúc nổi lúc chìm.
Sắc mặt của cường giả đến từ Thái Thản Thần Tộc trở nên tái nhợt.
Quả nhiên vẫn bị đánh bại.
Đối phó với Thần Hoàng, tên Thái Hàng này thật sự là điên rồi.
Các cường giả của Tiên Linh Thần Triều cũng hít vào một hơi khí lạnh, uy lực của Thần Hoàng lại vô cùng kinh thiên động địa.
Thái Hàng Thần Vương này đúng là gieo gió thì gặt bão!
Thần Hoàng bắt chéo hai tay lại, vẻ mặt lãnh đạm, tóc trắng phơ tung bay.
Hắn ta mặc Long Bào, chậm rãi bước từng bước một.
Thái Hàng Thần Vương bị đứt một cánh tay, máu chảy đầy trời.
Hắn ta lùi lại một bước.
Thế nhưng Thần Hoàng lại giơ một chưởng lên đánh về phía cơ thể của hắn ta một lần nữa.
Ầm ầm!
Pháp Tắc Vạn Niên tràn ngập ra.
Vô số Pháp Tắc Chi Lực dường như đang hội tụ lại thành một cánh tay ở trên bầu trời, cánh tay đó túm lấy cánh tay còn lại của Thái Hàng Thần Vương rồi kéo mạnh xuống.
Xoẹt một tiếng.
Máu tươi bắn tung tóe tại chỗ.
Lại đứt một cánh tay nữa.
Thái Hàng Thần Vương không ngừng rú lên thảm thiết, tiếng hét này trôi dạt khắp cả ngàn dặm.
Tuy nhiên, Thần Hoàng lại không hề có ý thay đổi sắc mặt hay thu tay lại, sắc mặt hắn vẫn nghiêm túc và lạnh lùng như trước.
Bùm!
Một chưởng, một chưởng, lại một chưởng khác.
Đối mặt với Thái Hàng Thần Vương, Thần Hoàng không ngừng nện chưởng xuống giống như đang giáo huấn hài tử vậy.
Mỗi một chưởng đánh xuống đều khiến cho Thái Hàng Thần Vương phát ra tiếng la hét đầy thê thảm.
Một bên chân của hắn ta giống như một cái trụ cột chọc trời lộ ra vết nứt rồi hóa thành từng mảnh vỡ vụn.
Thân thể của Thái Hàng Thần Vương lập tức mất cân bằng, thân hình bùm một tiếng rồi đập xuống mặt đất của Thần Triều.
Trong một khắc này, thân thể cao ngất của Thái Hàng cũng thu nhỏ lại không ngừng.
Cuối cùng…
Đã biến thành dáng vẻ của một người bình thường, nhưng bộ dáng này lại vô cùng thê thảm.
Máu tươi tuôn ra như suối.
Mắt của Thái Hàng Thần Vương như muốn rách ra.
Cuối cùng cũng toát lên vẻ sợ hãi.
- Không thể nào... Thần Hoàng đã già rồi, sao ngươi lại còn dám ra tay điên cuồng như vậy chứ? Ngươi không sợ Vũ Trụ Ý Chí trấn áp à! Ngươi không sợ vướng vào tai họa sao?
Thái Hàng Thần Vương khàn giọng hét lớn.
Thái Hàng Thần Vương vẫn còn lại một chân, hắn ta xoay người đứng dậy, dùng một chân giẫm vào hư không, ngay lập tức giẫm ra một lỗ hổng trên không trung.
Một tiếng nổ bùm vang lên, Thái Hàng Thần Vương lập tức phóng lên tận trời.
- Liên quan gì tới ngươi.
Thần Hoàng trợn trừng mắt lên.
Cuối cùng, hắn lại đánh một chưởng ra lần nữa.
Cơ thể của Thái Hàng Thần Vương trực tiếp nổ tung khiến hắn ta rơi khỏi khoảng không.
Tất cả tứ chi đều bị cắt lìa khiến hắn ta trông vô cùng thê thảm.
- Ngươi…
- Hắc Giáp và Kim Giáp đâu rồi?
Thần Hoàng bắt chéo hai tay lại, Long Bào bay phất phới trong gió, hắn nhẹ giọng nói.
Hắc Giáp và Kim Giáp lần lượt hóa thành ánh sáng đen và ánh sáng vàng rồi chạy như bay về phía trước, quỳ xuống trước mặt Thần Hoàng với vẻ mặt kính cẩn.
- Khóa thân thể của Thái Hàng Thần Vương lại, đưa vào Thiên Lao. Nếu muốn chuộc người thì bảo Thái Thản Thần Hoàng đích thân đến đây.
Thần Hoàng nói.
Nói xong, hắn ho nhẹ một tiếng.
- Mọi chuyện đều tản hết đi, nếu còn tiếp tục náo loạn nữa, bổn hoàng sẽ không khách khí đâu.
Thần Hoàng xoay người, thân thể lại ẩn vào trong hư không một lần nữa, đến rồi đi, vô cùng thần bí.
Người toàn trường đều câm như hến, không còn dám nói thêm lời nào.
Uy thế của Thần Hoàng quả thật là vô cùng kinh người.
Cẩu gia và Bộ Phương đứng ở phía trên tòa nhà mà nhàn nhạt quan sát.
- Lão đầu này, quả nhiên rất mạnh.
Cẩu gia lè lưỡi ra rồi nói.
Bộ Phương cũng gật đầu, thực lực của vị Thần Hoàng này đã được xem như là mạnh nhất trong những người mà hắn từng gặp phải từ trước đến nay rồi.
Nhưng mà…
Bộ Phương cau mày.
Hắn cứ luôn cảm thấy có hơi kỳ lạ.
Thần Hoàng rất mạnh nhưng lại mang đến cho hắn một cảm giác… không đủ khí tức.
Dưới áp lực ngập trời kia lại là một cảm giác trống rỗng.
Bộ Phương lắc đầu, những chuyện này không liên quan gì đến hắn.
Khóe miệng Bộ Phương giật giật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận