Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1060: Ngươi đừng nói chuyện (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mắt Tiểu Bạch lóe lên, đường xăm trên người lộ ra, như là muốn gia tăng uy lực để cho cây côn xuyên qua ngón tay đó.
- Vô dụng… Thao Thiết Cốc của các ngươi trước mặt ta chỉ là con kiến thôi, ngoan ngoãn …
Bành!
Đột nhiên.
Bóng người mở miệng nói một nửa, thì im bặt.
Ở trước ngực hắn có một nắm tay xuyên thấu qua, bàn tay kia xuyên qua ngực hắn nắm lấy một phù văn huyền ảo.
- Đúng là nói nhảm nhiều, làm bổn Vương bực bội.
Sợi tóc của Minh Vương Nhĩ Cáp phiêu tán, bay phấp phới trên mặt, toát ra một nụ cười tà mị.
- Tuy rất muốn nghe ngươi tiếp tục lải nhải nhưng bổn Vương muốn có được ba thanh Lạt Điều, nếu để ngươi nói thêm một lời, bổn Vương lại bị trù đi một thanh...
Minh Vương Nhĩ Cáp nói ra.
Bóng người kia cứng lại quay đầu nhìn.
Tại sao tên này có thể đi tới gần hắn, lợi dụng Cửu Đạo Tiểu Trận Pháp để che đậy khí tức?
- Ngươi…
Bóng người hé miệng, nơm nớp phun ra một chữ.
Đôi mắt Minh Vương Nhĩ Cáp trừng một cái, sau đó cả người đều xù lông.
- Im miệng! Ngươi không được nói!
Đôi mắt Minh Vương Nhĩ Cáp đầy sự gấp rút, quay đầu nhìn về phía Bộ Phương, phát hiện Bộ Phương đang nhún nhún bai ba ngón tay giơ ra bây giờ biến thành hai.
A a a!
Minh Vương Nhĩ Cáp u buồn vặn vẹo, đau lòng đến nỗi khó thở.
Mất một Lạt Điều rồi!
Chết tiệt!
Minh Vương Nhĩ Cáp hận, một chưởng dùng lực, bóp nát phù văn kia…
Bóng người ngây ra.
Yến Vũ đang dữ tợn nằm trên đất cũng ngây ra.
Nước mắt Minh Vương Nhĩ Cáp vẩy lên trời cao, tay nắm lấy thân thể quang ảnh kia bỗng nhiên xé ra…
Xoẹt một tiếng, quang ảnh trong hư không nhất thời bị xé nát, hóa thành từng điểm sáng, tán đi.
Hắn không thể tin được rốt cuộc phát sinh ra cái gì, có phải có gì đó sai sai ở đây không?
Vừa nói là vô địch, vừa nói tất cả đám người kia chỉ là con kiến…
Hắn há hốc mồm, giống như muốn phát tiết sự không cam lòng ra.
Nhưng tròng mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp như muốn trừng ra ngoài, một chân đá ra, thô bạo giẫm cái đầu đang sống sờ sờ, làm hắn muốn nói mà không thể thốt ra khỏi miệng.
Xoạt xoạt…
Trong tâm Yến Vũ run rẩy, ngay khi bóng người kia vỡ nát trong nháy mắt, cơ thể hắn cũng như có gì đó sụp đổ.
Đầu đau đớn kịch liệt, giống như bị xé nứt ra.
Âm thanh thảm thiết từ trong miệng Yến Vũ vang vọng ra,
Sở Trường Sinh lấy lại tinh thần, hắn hít một hơi thật sâu, một phân thân của Thánh Sứ thế mà bị bóp nát.
Cái tên tiểu tử nhìn lúc nào cũng u buồn kia, thế mà lại vô cùng cường đại.
Nhưng bây giờ không phải lúc để ý mấy chuyện này.
Ánh mắt Sở Trường Sinh đột nhiên trở nên sắc bén, lạnh lùng nhìn Yến Vũ đang nằm trên mặt đất.
Bước lên một bước, đột nhiên xuất hiện bên cạnh Yến Vũ đang rú thảm.
Giơ tay lên, dòng năng lượng trong tay di chuyển.
Ngay sau đó…
Oanh!
Một tiếng vang lớn nổ ra, làm cho tinh thần mọi người đều như nhảy lên một cái.
Sau đó tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Yến Vũ đang bị đóng xuống, chỗ đó giờ chỉ còn lại một chưởng ấn lớn, lõm xuống dưới, mà thân thể của Yến Vũ… đã sớm hóa thành một vũng máu.
Không thể chết…
Yến Vũ… cuối cùng vẫn phải chết.
Cực phẩm đầu bếp đứng đầu bảng thiết bia trù, chết ngay dưới tay đại trưởng lão của Thao Thiết Cốc.
Tất cả mọi người đều lạnh cả tim.
Hít sâu một hơi.
Sở Trường Sinh rút cây giáo về, sau đó hóa thành năng lượng mà tản ra.
Quang ảnh nổ tung, Yến Vũ chết thảm.
Tiểu Bạch thu cánh lại, khôi phục bộ dáng vô hại, khiêng Chiến Thần Côn đứng sau lưng Bộ Phương.
Minh Vương Nhĩ Cáp không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh Bộ Phương, ôm lấy bả vai Bộ Phương, vừa nói vừa cười thương lượng cái gì đó.
Nhưng mà sắc mặt Bộ Phương vẫn bình tĩnh, không có biểu cảm gì, có lúc lắc đầu, có lúc lại gật đầu.
Khuôn mặt của mnvc cuối cùng vẫn lại u buồn…
- Tính sai rồi… không ngờ rằng cái tên kia lại dám mở miệng nói ra một chữ! Một cây Lạt Điều… A! Cứ như vậy không còn nữa! Ta hận!
Mặt Minh Vương Nhĩ Cáp vặn vẹo.
Sở Trường Sinh không nói gì thêm, y phục trên người phiêu đãng.
Bộ Phương tay nâng nồi Huyền Vũ, đầu ngẩng lên nhìn về phía ba người Mộc Chanh.
Ánh mắt không động, dừng lại trên người Mộc Chanh.
- Đối tượng trù đấu tiếp theo… chính là người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận