Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3191: Đại kết cục (1) (1)

Quả nhiên là Hồn Thần!
Mọi người đều có thể nhận ra, sắc mặt đều vô cùng nghiêm túc. Hồn Thần thế mà thật sự lại ở đây, xem tình hình này thì có vẻ hắn sắp lấy được trái tim rồi! Mọi người nghĩ thôi cũng thấy lạnh người. Nếu như bọn hắn chậm một chút nữa thì thứ đang chờ đợi chắc chắn là Hồn Thần hoàn mỹ đã dung hợp cả trái tim.
Với tu vi như Tổ Thần, Hồn Thần lúc đó không phải là người mà bọn hắn có thể đối phó, cho dù là Bộ Phương cũng không thể!
Bởi vậy mà đám cường giả phi tốc lao ra, bao gồm cả Giáo Chủ Thông Thiên, phóng thẳng về phía Đại Thế Giới Thiên Nguyên. Điều quan trọng nhất lúc này là ngăn Hồn Thần lại!
Bộ Phương nhướng mày, cảm nhận được khí tức đáng sợ trong hư không thì thở dài một hơi. Thân thể hơi cử động rồi xẹt ngang hư không hướng về phía Điền Viên. Hắn đã từng vào Điền Viên vô số lần, nhưng không ngờ lại có một ngày tới Điền Viên trong tư thái này.

Hô hấp của Ngưu Hán Tam như ngưng lại. Hắn ôm chặt Tiểu Bát, đối mặt với năng lượng đáng sợ đang trùng kích kia.
Hồn Thần, Trù Thần…
Hai sự tồn tại mạnh nhất Vũ Trụ thế mà bây giờ lại đang va chạm với nhau. Gc là phân thể Ý Chí Trù Thần, giống như Tiểu Chú vậy. Điều này có lẽ Bộ Phương cũng không ngờ tới. Dù sao thì theo như Bộ Phương biết, Điểu Gia tuy thần bí nhưng cũng không quá mạnh.
Uỳnh!
Bây giờ, Điểu Gia đã bạo phát triệt để. Một luồng khí lãng mông lung trùng kích ra. Màn sương như được tẩy rửa. Nhưng nhà gỗ sau lưng Điểu Gia như có một năng lượng nào đó bảo vệ, cũng không bị cuốn đi sau khi cả hai bọn hắn va chạm.
Màn sương không ngừng bảo phủ, đánh thẳng vào mặt. Ngưu Hán Tam run lẩy bẩy.
Trong đôi mắt đỏ của Hồn Thần tràn đầy lửa giận. Hắn phẫn nộ, hắn căm thù Trù Thần hơn cả Bộ Phương. Tuy Bộ Phương phong ấn hắn ngàn năm nhưng không thể bằng Trù Thần đã phong ấn hắn ngàn vạn năm, lại còn xé đi thân xác, giấu đi trái tim của hắn.
Cho dù chỉ là một phân thể Ý Chí của Trù Thần thôi thì Hồn Thần cũng tuyệt đối không buông tha.
Mỗi một lần hắn công phạt thì đất trời đều chấn động không ngừng. Thân thể Điểu Gia nở rộ sáng chói, Thần Lực va chạm với sức mạnh Tội Ác của Hồn Thần.
Năng lượng tuy đáng sợ nhưng trong màn sương kia cảm giác như nó bị hút vào không thể phát huy hết tác dụng được.
Cho nên bên ngoài Điền Viên, tất cả đều sóng yên biển lặng, cũng chưa từng có hình ảnh phế tích như đại chiến xảy ra, có lẽ đây cũng là do Trù Thần sắp xếp. Màn sương này có sức mạnh thần kì.
Bên ngoài, nhóm Giáo Chủ Thông Thiên lần lượt đáp xuống. Bọn hắn vô cùng cảnh giác nhìn năng lượng bạo phát bên trong màn sương, trong lòng kinh hãi.
Bộ Phương cũng tới, các cường giả lần lượt tản ra nhường đường cho hắn. Bộ Phương chắp lấy tay, chậm rãi giẫm lên cỏ tươi đi về phía màn sương kia.
Nhìn màn sương mù mịt, tâm tình Bộ Phương chút phức tạp, thần sắc trong mắt không ngừng lấp lóe. Sau một lúc thì hắn thở dài. Hắn cảm nhận được khí tức của cường giả đang đại chiến với Hồn Thần. Là người quen, là Trù Thần hoặc cũng có thể nói là Điểu Gia.
Hóa ra Trù Thần sớm đã chuẩn bị tất cả. Một một đời chủ ký sinh đều có Điền Viên. Điền Viên không chỉ là hậu hoa viên của chủ ký sinh, là nơi dự trữ và chứa nguyên liệu nấu ăn, còn là nơi mà Trù Thần giấu thật kín.
Hắn đưa ra các bài kiểm tra với chủ ký sinh, nếu thật sự có thể đạt tới kết quả mà hắn yêu cầu thì hắn sẽ sắp xếp nơi mà hắn và Nữ Vương Nguyền Rủa từng sống, cũng chính là nơi có chứa trái tim Hồn Thần ở đây.
Lúc trước Mộc Hồng Tử đã lựa chọn từ bỏ truyền thừa của Trù Thần. Có lẽ chính là bởi vì hắn cảm nhận được bên trong Tiên Trù Giới có người đang dòm ngó hắn, cảm thấy truyền thừa Trù Thần là một âm mưu. Đây mới là nguyên nhân chính mà hắn từ bỏ.
Mà bao nhiêu đời chủ ký sinh cho đến nay, chỉ có Bộ Phương mới chính thức đạt được yêu cầu của Trù Thần.
Bây giờ, Hồn Thần đã tìm được trái tim, cũng tìm được Điền Viên. Trù Thần chắc là vẫn còn một con bài nữa đang đợi Hồn Thần.
Bộ Phương thở dài một hơi. Hắn không động thủ, đám người Giáo Chủ Thông Thiên có chút khẩn trương.
- Chúng ta không đi vào sao? Nếu để cho Hồn Thần có được trái tim, tất cả chúng ta đều không trốn được…
Nhưng Bộ Phương vẫn bất động như cũ. Trù Thần đã làm vậy chắc chắn có mục đích của mình.
Uỳnh!
Tiếng nổ lớn vang lên, màn sương lại dâng tràn trong nháy mắt lan rộng như muốn nổ tung. Nhóm thần tiên đều lùi lại phía sau, hoảng sợ quan sát.
Mà thời gian trôi qua, đại quân mà Giáo Chủ Thông Thiên sắp xếp cũng đã tới tụ tập bên ngoài Điền Viên, trong tinh không vô ngần. Từng vị thần tiên chiếm cứ tinh không, toàn bộ hư không đều là đại quân vây quanh.
Chỉ một hành tinh hoang vu ban đầu bây giờ lại vô cùng náo nhiệt.
Trong tinh vực, đám cường giả trong mấy hành tinh lân cận đều kinh hãi, không biết là đã xảy ra chuyện gì.

Bộ Phương nhìn màn sương đang dâng lên, hắn vươn tay ra chạm vào.
Màn sương hiện ra những hạt năng lượng nhỏ bé, nó gần như là năng lượng của Tổ Thần. Bộ Phương giật mình, bảo sao Ngưu Hán Tam lại có được năng lực lai tạp, hóa ra là từ màn sương này.
Trong màn sương ẩn chứa sức mạnh trái tim của Hồn Thần, đó là sức mạnh thuộc về Tổ Thần, bị Trù Thần lợi dụng.
Sâu trong màn sương, ánh mắt Hồn Thần lạnh lẽo, sau lưng hắn là bảy cây trường mâu, bên trên đều vẽ đường vân đại diện cho bảy sức mạnh Tội Ác.
Thất Đại Tội Ác trở thành vũ khí mạnh nhất của hắn. Hồn Thần hắn, đi đạo vô tình. Cho dù là mất đi trái tim cũng vô cùng mạnh mẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận