Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3027: Đồng hồ cát Thời Không! (1)

Uỳnh!
Thiên Nữ Nguyền Rủa vốn không ngờ rằng trong quán ăn kia vẫn còn cường giả!
Lúc bàn tay to lớn kia xuất hiện, trên thực tế nàng đã muốn né tránh. Tay đang cầm quả cầu màu đen kia cũng vô thức tạo thành thế phòng ngự.
Nhưng… bàn tay to lớn kia lại phá vỡ lớp phòng ngự của nàng một cách nhẹ nhàng và thoải mái, rồi trực tiếp tiến gần tới mặt nàng, hung hăng đè nàng xuống mặt đất.
Hành vi thô lỗ này như một con dã thú hung bạo! Nàng thậm chí còn cảm thấy cái mũi ngọc ngà tinh xảo của mình sắp bị đè gãy. Mặt đất trong quán ăn vô cùng kiên cố, Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn cảm thấy đầu mình chấn động. Nàng là Thánh Nhân Hỗn Độn đấy, thân thể này của nàng cho dù là một tinh cầu nổ tung cũng không mảy may bị ảnh hưởng. Nhưng giờ phút này lại bị mặt đất quán ăn này bào lấy.
- Tiểu Bạch! Không không, Bạch Gia!
Tiểu Ai đang gần như là tuyệt vọng, nàng thấy mình sắp chết thật rồi. Do khí tức của Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn quá mức kinh khủng, còn đáng sợ hơn cả Hồn Ma. Nhưng bây giờ tất cả nguy hiểm đều biến mất! Tiểu Bạch xuất hiện khiến trái tim của Tiểu Ai hưng phấn như muốn nhảy ra khỏi cổ họng. Nàng thề từ hôm nay nàng sẽ trở thành người hâm mộ Bạch Gia!
Khóe miệng Tiểu U cũng hơi kéo lên một cái, ở trong quán ăn của Bộ Phương nàng chắc chắn sẽ được an toàn. A Hồn muốn đối phó với nàng ở đây, đúng là có chút ngốc.
Tiểu Hồ đang ở tư thế cảnh giác cũng buông lỏng, lông hồ ly xẹp xuống, nhưng đôi mắt vẫn xoay một vòng. Có tia sáng lóe lên, Tiểu Hồ nhảy lên một cái rơi vào vai Tiểu Tôm. Xoẹt một tiếng nổ bắn ra quán ăn.
Thân hình Tiểu Tôm biến lớn, sau đó trở thành khổng lồ như một con Hắc Long, thân thể Tiểu Hồ thì trở nên nhỏ bé ở trên lưng Tiểu Tôm. Tiểu Hồ hóa thành màu đỏ như máu, chín cái đuôi lơ lửng trong hư không. Trong miệng còn có năng lượng hội tụ, há to phát ra tiếng rít!
Ánh sáng chiếu ra bốn phía! Đôi mắt Tiểu Hồ khóa chặt vào đại quân ở nơi xa, hé miệng.
- Cộc cộc cộc…
Tia sáng màu xanh bắn ra, hòa cùng với chùm sáng màu vàng hóa thành từng đường vòng cung phóng về phía đại quân.
Một tên Hồn Ma há to miệng, đi tới gần Tử Tước Ngả Hi. Nhưng còn chưa tới lúc hắn động thủ thì một viên Hồn Ma lao tới, rồi nổ tung. Nửa người tên Hồn Ma này nát bét. Gió lớn thổi qua khiến y phục Tử Tước Ngả Hi không ngừng phiêu đãng. Nàng trợn mắt qua đầu nhìn về phía Tiểu Hồ và Tiểu Tôm to lớn che kín bầu trời.
Mạnh như vậy sao?
Trong quán ăn này đều là biến thái à? Một tên đầu bếp có thể trấn áp một đội quân Hồn Ma. Một con rối khống chế Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn. Bây giờ con mẹ nó đến vật nuôi cũng biến thái như vậy! Ai nói thế lực của U đại nhân yếu? Loại hậu thuẫn này còn mạnh tới mức không thể tin được!
Bá Tước Hà Thu cười ha hả, nàng đạp Hắc Long phóng lửa về phía đám người lưu đày. Thế cục như được xoay chuyển. Trong ngừng Tiểu Hồ không ngừng có viên Hồn Ma được phóng ra. Hỏa lực cường đại khiến đại quân của Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn bị áp chế.
Trước quán ăn, bầu không khí nhất thời có chút yên lặng. Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Lạt Điều nhìn Hậu Thổ.
- Bổn Vương xả thân cản giúp nàng một tên, sao nàng lại dùng tên bắn vào mông bổn Vương?
Minh Vương Nhĩ Cáp nhìn Hậu Thổ, không biết nên nói thế nào nữa. Trên mặt Hậu Thổ hiện lên vẻ xấu hổ. Nàng không ngờ Minh Vương Nhĩ Cáp thế mà lại lấy thân chắn tên cho nàng. Nhưng còn bắn một tên vào mông hắn, là nàng không đúng. Dù sao cũng không thể trách nàng, ai bảo hắn đột ngột như vậy, hù nàng giật mình.
Minh Vương Nhĩ Cáp rút tên ở mông ra, di chuyển ánh mắt nhìn về phía hai huynh đệ Bì Đông và Bì Tây, giơ tay chỉ chỉ vào ngực mình.
- Hai tên tiểu tử nhà ngươi cũng được đấy? Bắn tên vào trái tim ta, có phải là thầm mến ta không?
Hai huynh đệ Bì Đông và Bì Tây liếc nhìn nhau, nhướng mày.
- Đừng để ý tên này, tốc chiến tốc thắng!
Bì Đông nói. Sau đó hai người phóng ra trong nháy mắt.
Uỳnh!
Bì Đông và Bì Tây dựng cung lên, Minh Vương Nhĩ Cáp thì nhíu mày.
Mũi tên màu đen lại bắn ra, lao phi tốc. Mũi tên này không ngừng phóng lớn, thân tên run run muốn vòng qua Minh Vương Nhĩ Cáp phóng về phía Hậu Thổ.
Hậu Thổ cũng dựng cung lên, nhíu chặt mi tâm. Đột nhiên, nàng khẽ giật mình, lại một mũi tên cắm phập vào thịt vang lên. Hậu Thổ nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp chắn trước mặt mình mà không biết nên nói cái gì. Mũi tên lại cắm trước ngực Minh Vương Nhĩ Cáp.
- Mỹ nhân à, nàng bắn vào mông ta ta không phản đối. Nhưng không thể lại bắn lần nữa.
Minh Vương Nhĩ Cáp trịnh trọng nói.
Hậu Thổ.
- …
Tên này có phải bị ngốc rồi không? Hai huynh đệ Bì Đông và Bì Tây cũng ngơ ngác. Lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy loại người vô liêm sỉ như vậy, trong tình cảnh bây giờ còn tán gái.
- Bắn, bắn chết hắn!
Bì Đông cắn chặt răng nói.
Bì Đông và Bì Tây liên tục bắn tên ra, mỗi tên đều có uy lực vô cùng đáng sợ. Lấy thân để đỡ mũi tên à? Cũng thú vị đấy! Này thì cản này! Bọn hắn muốn xem xem, rốt cuộc tên kia có thể đỡ được đến lúc nào.
Minh Vương Nhĩ Cáp đứng tại chỗ, thân thể không ngừng rung lên. Hắn vừa mút Lạt Điều, vừa chặn mũi tên của đối phương.
Bì Đông và Bì Tây thở hồng hộc, thân thể Minh Vương Nhĩ Cáp thì sỡm đã bị cắm đầy mũi tên.
- Mẹ nó!
Bì Đông chửi một câu, tên tiểu tử kia là cái thứ gì mà bị bắn cũng không chết?
Khóe miệng Hậu Thổ cũng giật giật, đúng là lạ đời mà.
- Hai vị đại huynh đệ, các ngươi đã bắn ta tổng cộng 326 tên, trong đó có 100 tên bắn vào trái tim của ta, nói… có phải các ngươi thích ta không!
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Lạt Điều nói ra.
- Đại ca! Ta không nhịn nổi nữa!
Bì Tây bạo rống, sắc mặt tái xanh. Hắn bước ra một bước, sức mạnh Nguyền Rủa bạo phát hóa thành một tia sáng phóng về phía Minh Vương Nhĩ Cáp. Đúng là so về độ cợt nhả vô liêm sỉ thì bọn hắn không thể bằng tên trước mắt được!
Đôi mắt Minh Vương Nhĩ Cáp trở nên nghiêm túc, Pháp Tắc Sinh Mệnh chuyển động, những mũi tên bắn trên người nhao nhao bay ngược ra.
Hai huynh đệ Bì Đông và Bì Tây cũng không dùng tên nữa mà trực tiếp lao đến! Nhưng mà có lẽ đây là lựa chọn sai lầm nhất của bọn hắn. Minh Vương Nhĩ Cáp là Thiên Thần Sinh Mệnh, tương đương với cường giả cấp bậc Công Tước, hai người bọn hắn không phải là đối thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận