Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 500: Bộ lão bản có mục đích đơn thuần

Quảng cáo, lại thấy quảng cáo rồi!
Người xem phía dưới cũng cạn lời, đầu bếp này mỗi lần nấu xong sẽ quảng cáo một phen, tuyên truyền quán ăn Vân Lam kia.
Hiện tại mọi người cũng hoài nghi, người này tới tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển này có phải vì quảng cáo không?
Tiểu U ăn quên cả trời đất, miệng dính đầy dầu. Một vị mỹ nữ không hề có tiết tháo và cũng không để ý tướng ăn, khiến khán giả phía dưới đều kinh hô.
Cảnh đẹp ý vui, khiến người thèm thuồng.
Trọng tài trưởng phục hồi lại tinh thần, ánh mắt trừng lớn, gương mặt không vui nhìn Tiểu U.
- Nữ nhân này làm sao chạy lên lôi đài rồi? Chúng đang đang so đấu! Người giúp việc sao có thể chạy lên!
Trọng tài trưởng lạnh giọng nói, hắn chép miệng, nhìn Tiểu U ăn từng ngụm thịt cua, trong lòng hơi đau.
Thủ vệ dưới lôi đài nghe trọng tài trưởng rống lớn, nhất thời vọt lên, ngăn chặn Tiểu U.
Trọng tài trưởng tức giận, cua hấp mỹ vị kia hắn mới ăn một ngụm, nữ nhân này đã không khách khí đoạt con cua này đi, chưa từng gặp qua nữ nhân không biết xấu hổ như vậy!
Bỗng nhiên, trọng tài trưởng thấy xác cua bên cạnh dĩa, xác cua đỏ bừng tràn ngập trứng cua, tản ra mùi hương.
Hắn cầm lên xác cua, dùng đũa khậy trứng cua, ăn vui vẻ.
- Đây là người phục vụ của quán ăn Vân Lam.
Bộ Phương giải thích nói.
Mặc dù hơi đau đầu vị sự xuất hiện của nữ nhân này, nhưng chuyện nên giải thích vẫn phải giải thích. Hắn không sợ hãi những người này làm gì Tiểu U mà sợ Tiểu U làm gì những người này. Tiểu U chính là U Minh Nữ, thực lực mạnh thế nào, hắn không biết, nhưng tuyệt đối rất ghê gớm.
Hắn tới tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển là vì tuyên truyền quán ăn Vân Lam, danh tiếng của quán ăn, không phải vì muốn gây sự.
Mục đích của hắn thật đơn thuần.
Nếu nhóm luyện đan sư biết ý tưởng này của Bộ Phương, hận không thể phun một ngụm nước miếng khiến hắn chết đuối, từ khi hắn dự thi đến nay, gây sự còn ít sao?
Còn mục đích đơn thuần…
Đầu bếp xảo quyệt nhất trên đời, không phải hắn không được!
- Á… trọng tài trưởng, ngươi xem.
Thủ vệ nghe thấy lời nói này của Bộ Phương, vậy thì dễ giải quyết rồi, nhất thời xấu hổ nhìn trọng tài trưởng. Nhưng trọng tài trưởng lúc này ăn quên cả trời đất, trứng cua da cam dính ở khóe miệng, vẻ mặt tham ăn, khiến thủ vệ cũng cạn lời.
Quên đi, tản đi tản đi…
Thần tình thủ vệ sống không còn gì luyến tiếc, mùi hương gần như vậy, hắn thiếu chút nữa không khống chế được.
Đi con mẹ nó… trọng tài trưởng là đến gây cười sao!
Vì thế trong ánh mắt cạn lời của phần đông người xem, nhóm thủ vệ thanh thế lớn xông lên lôi đài đều tản đi.
Trọng tài trưởng liếm xác cua, cảm giác mỹ vị kia khiến hắn hồi tưởng không ngừng.
- Thật là ngon mà…
Trọng tài trưởng tán thưởng, lần đầu tiên ăn món ăn ngon như vậy, cảm giác kia, quả thật không thể hành động.
Ích Cốc Đan cái gì, hoàn toàn không thể so với món ăn.
So cả hai, Ích Cốc Đan khó ăn như phân.
Trọng tài trưởng ngẩng đầu, trong lòng đau đớn, bởi vì Tiểu U kia đã ăn xong con cua, ôm một cái càng lớn gặm ở đàng kia.
Nữ nhân này ăn uống thật khủng bố, vỏ cua trực tiếp cắn răng rắc, cũng không nhả ra mà nuốt xuống.
Dạ dày nàng con mẹ nó làm bằng sắt sao?
- Trọng tài trưởng, ta có phải thăng cấp rồi không?
Bộ Phương nhìn trọng tài trưởng đang nhìn chằm chằm Tiểu U tràn ngập thâm thù đại hận, hỏi.
Tiểu U răng rắc một tiếng, cắn nát càng cua, khiến trong lòng mọi người lạnh lẽo.
Trọng tài trưởng nước nước bọt, mới nhìn về phía Bộ Phương, gật đầu nói:
- Thông qua, thông qua…
- Đợi lát nữa còn có vòng đấu sơ tuyển thứ ba, chỉ cần thông qua vòng ngày, ngươi có thể thăng cấp vào vòng bán kết…
- Còn có một hồi đấu loại sao?
Bộ Phương nhíu mày, nhưng rất nhanh liền buông lỏng, không phải là trận đấu loại thôi sao… cùng lắm thì hấp một con cua.
Sau khi gật đầu, Bộ Phương tiện tay thu lại vật phẩm trên đài thanh đồng, vác tấm biển, từng bước rời khỏi lôi đài.
Tiểu U răng rắc một tiếng, cắn vỡ nát càng lớn của con cua, đôi chân dài hấp dẫn đứng dậy, đi phía sau Bộ Phương.
……….
- Lôi đài thứ năm lại bùng nổ rồi!
- Đầu bếp huyết tẩy luyện đan sư tham gia đấu cùng hắn… Chỉ có luyện đan sư Thiên Đan Thành và Thiên Diệu Thành thăng cấp!
- Luyện đan sư công địch lần nữa phát uy! Lực áp quần hùng, sắp tiến hành trận đấu loại cuối cùng!
Khán giả điên rồi, sau khi đắm chìm nửa ngày, tin tức này điên cuồng truyền bá.
Chuyện này khiến cả quảng trường trung tâm sôi trào.
Đoạn Vân thu lại lò đan của mình, hắn cũng thành công thăng cấp vào trận cuối cùng, trong lòng hơi vui sướng, bởi vì ngày càng gần mục tiêu của hắn.
Hắn mới vừa xuống lôi đài, tin tức này đã như gió bạo thổi quet1qua, khiến trong lòng hắn cả kinh.
Đầu bếp kia lại phát uy rồi?
Trương sư huynh thăng cấp sao? Đầu bếp đáng sợ kia… thật khiến người ta cảm thấy quen thuộc.
Trong lòng Đoạn Vân nói thầm, đầu bếp hung mãnh đáng sợ như thế, hắn từng gặp, đó là Bộ lão bản nơi Nam Cương!
Hiện giờ, Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển của Thiên Lam Thành xuất hiện thêm.
Hắn cảm thấy hai đầu bếp này tuyệt đối xuất sư cùng một nơi!
Chẳng lẽ, ở Tiềm Long Đại Lục còn có thế lực thần bí sao? Vậy thế lực kia là do đầu bếp tạo thành?
Có thể so với đầu bếp luyện đan sư… quả thật khó có thể tưởng tượng!
Về chiến thuyền của Thiên Đan Thành, vừa vào chiến thuyền, không khí trở nên phi thường ác liệt.
Thần tình Trương sư huynh nghiêm túc ngồi sang một bên, không ngừng than thở.
- Trương sư huynh, ngươi thăng cấp rồi sao?
Đoạn Vân nhanh chóng hỏi.
- Thăng cấp thì thăng cấp… nhưng trong nôi tâm vẫn luôn không bình tĩnh. Đầu bếp kia quá đả kích ta.
Trương sư huynh thất hồn lạc phách nói.
Nghiêm khắc mà nói, hắn hẳn là bị đánh bại, bại bởi đầu bếp, điều này khiến người cao ngạo như hắn khó có thể tiếp nhận.
- Thật sự không biết, trận đấu loại cuối cùng, hắn sẽ tạo ra món ăn dạng gì… Các ngươi không nhìn thấy hình ảnh tập thể nổ lò trên lôi đài hôm nay! Trái tim nhỏ của ta, quả thật sắp nhảy ra ngoài.
Trương sư huynh nghĩ mà sợ nói.
Xa xa, Lưu sư huynh dựa lên sàn thuyền, vẫn còn thất hồn lạc phách, sống không còn gì luyến tiếc.
Đoạn Vân nheo mắt, bỗng cảm thấy Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này thật khác biệt, có lẽ bởi vì xuất hiện của đầu bếp đi.
……
Không chỉ có chiến thuyền của Thiên Đan Thành thảo luận chuyện này, hiện giờ, dường như tất cả thế lực đan thành đều đang thảo luận.
Một đầu bếp dường như dùng phương thức không nói lý lẽ gây ra hiện tượng nổ lò suốt cả thời gian qua, xung mãnh xâm nhập vào tròng mắt bọn họ
Đây là đang khiêu khích luyện đan sư bọn họ!
Đối với luyện đan sư cao ngạo, loại tình huống này quyết không được phép!
Cho nên, dường như tất cả luyện đan sư đều có chúng một mối thù, đó là lật đổ đầu bếp.
Nam Cung Vô Khuyết và Nam Cung Uyển sau khi biết tin này, cũng cười toe toét.
Con mẹ nó… Bộ lão bản chính là ghê gớm!
Còn tưởng rằng hắn sẽ bị đào thải, thật không ngờ, người này vậy mà thật sự xông vào vòng đấu loại thứ ba!
Đây thật sự là nghịch tập sao, xâm nhập vào một trăm hạng trước sao?
Nam Cung Uyển đã bị đào thải rồi, nhưng nàng kỳ thật cũng không quá để ý, nàng biết trình độ của mình tới đâu.
Nam Cung Vô Khuyết thành công thăng cấp vòng đấu loại thứ ba. Tuy đã không còn thiên địa huyền hỏa, có hơi ảnh hưởng đến thực lực luyện đan, nhưng dù sao cũng là Nam Cung Vô Khuyết, đấu loại vẫn tham gia thật dễ dàng.
Khi Dương Mĩ Cát biết có một đầu bếp xâm nhập vòng đấu loại thứ ba, nàng cũng ngây ngốc một lúc, bỗng nhiên cảm thấy đầu bếp sẽ không rời khỏi Bộ Phương?
Cả Thiên Lam Thành hiện giờ chỉ có một đầu bếp, ngoài Bộ Phương còn có ai nữa?
Đây chính là nghịch thiên sao? Vậy mà xông vào vòng đấu loại thứ ba?
Nghĩ đến vấn đề này, Dương Mĩ Cát vội vã trở về quán ăn Vân Lam, tìm Bộ Phương hỏi rõ vấn đề này.
Nhưng còn chưa ra khỏi Đan Tháp, đã bị lão sư nàng, Huyền Bi đại sư trừng mắt liếc nàng, nàng đành phải ngoan ngoãn tiếp tục chuẩn bị đan dược vòng đấu loại ngày mai.
……
Bộ Phương mới trở về tiểu điếm, trời đã tối sầm lại.
Hai vầng trăng sáng trên vòm trời, tỏa ra quang huy thanh lãnh, phủ một tầng lụa mỏng lên cả đại địa.
Đóng cửa thanh đồng lại, Bộ Phương dường như sửng sốt, ngờ vực nhìn về phương xa.
Nơi này giống như có một thân ảnh lóe sáng rồi biến mất.
Nhếch môi, Bộ Phương lười nghĩ quá nhiều, bang một tiếng đóng cửa lại, xoay người trở về phòng bếp.
Trong bóng tối, Di Tát chậm rãi hiện lên, ngưng trọng nhìn chằm chằm tiểu điếm, hít sâu một hơi.
Có nữ nhân kia ở đây, bọn họ căn bản không có cơ hội cướp đi Tu La Tháp kia!
Chẳng lẽ thánh vật của Tu La Cổ Thành không thể đoạt lại?
Tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp… vẫn là phải bẩm báo với Đồng Hòa đại nhân, để hắn liên hệ Cổ Thành… phái cường giả chân chính đến!
Nếu không… chỉ có thể giương mắt nhìn.
Nghĩ như vậy, thân hình Di Tát lần nữa ẩn trong bóng tối, biến mất không thấy…
……
Sau khi Bộ Phương trở về tiểu điếm, đi vào trong phòng bếp, nấu một chén Long Thịt Túy Bài Cốt cho Cẩu gia, cũng không nấu cơm Long Huyết cho Tiểu U.
Nữ nhân này vậy mà chạy lên lôi đài giành ăn… còn ăn cả tác phẩm dự thi, bây giờ còn muốn ăn cơm Long Huyết?
Tiếp tục như vậy, nữ nhân này sẽ trở nên béo ú giống Tiểu Hắc.
Cho nên, mặc kệ U Minh Nữ trừng mắt nhìn hắn thế nào, Bộ Phương cũng không nấu cơm Long Huyết.
Cẩu gia vùi đầu vào bàn cơm, nhìn Tiểu U đen mặt, nhếch miệng cười ha ha.
Tiểu U không biểu tình liếc nhìn Cẩu gia, nhìn thịt run loạn trên mặt Cẩu gia, hơi nheo mắt.
- Nữ oa ngươi! Đừng giành Túy Bài Cốt của Cẩu gia! Gâu!
Bộ Phương luyện tập Bá Vương Thập Tam Đao trong phòng bếp, bỗng nhiên nghe tiếng chó sủa, nổi giận đùng đùng.
Sau khi vươn đầu ra ngoài nhìn thoáng qua, Bộ Phương lại tiếp tục luyện tập đao cong.
Vừa luyện tập đao công, vừa tự hỏi ngày mai dự thi món ăn gì.
Ngày mai là đấu loại vòng thứ ba, trận đấu này là trận trọng điểm, người xem hẳn là rất nhiều. Cho nên Bộ Phương cảm thấy chính mình phải làm ra món ăn khiếp sợ ánh mắt mọi người.
Món ăn gì có thể khiếp sợ ánh mắt mọi người?
Đây là một vấn đề nghiêm túc.
Bộ Phương nắm Long Cốt Thái Đao, không khỏi hơi ngẩn người.
- Thơm, hôi đều đã sử dụng một lần, ngày mai là… cay đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận