Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3147: Kẻ gây sự, cút ra khỏi quán, lột sạch y phục (1)

Tiểu Bạch giơ tay lên, gãi gãi cái đầu tròn vo, trong mắt cơ giới bắn ra kim quang sáng chói. Ánh mắt dừng lại trên thân Bộ Phương, giống như có niềm vui khuếch tán.
Bộ Phương chắp lấy tay, nhìn Tiểu Bạch trong bóng tối, gật gật đầu. Giơ tay lên, vỗ vỗ cái bụng tròn vo của Tiểu Bạch, cảm giác truyền về vẫn lạnh lẽo như trước đây, nhưng ngạc nhiên lại có một chút ấm áp.
Tiểu Bạch gãi gãi đầu. Bộ Phương nhìn Tiểu Bạch cảm nhận được khí tức quen thuộc. Rốt cuộc Tiểu Bạch cũng trở về!

Độc Cô Vô Song lơ lửng trong không trung, một người một kiếm trấn áp. Thân là Kiếm Tiên, sức chiến đấu siêu việt, điều mà hắn không sợ nhất cũng là chiến với nhiều người.
Phía xa, rất nhiều thần tiên đạp không mà đến. Hào quang bộc phát trong quán ăn càng ngày càng rõ, giống như muốn xông phá đến chân trời!
Tâm tình các cường giả kia đều trở nên vô cùng kích động. Loại hào quang kia nhu là ánh sáng chứng đạo! So với Thập Đại Thần Khí của Vũ Trụ Hồng Hoang, sợ là còn không kém hơn là bao nhiêu! Cơ hội này sao bọn hắn có thể từ bỏ chứ.
Số cường giả tầng thứ Bán Thánh nhịn không được mà trực tiếp động thủ, pháp lực vô thượng bao phủ đất trời. Các loại pháp bảo thể hiện hết uy năng. Mà Độc Cô Vô Song chẳng hề sợ hãi, nắm lấy Thiết Kiếm quét ngang trời cao. Kiếm ý khủng bố trùng thiên, va chạm với số pháp bảo kia!
Tuy Bộ Phương nói khi phục sinh cho người bạn cũ kia có có một chút năng lượng bị lộ ra nhưng hào quang kia quả thật không phải chỉ có một chút. Nhưng mà Độc Cô Vô Song cũng không để ý. Đại nhân bảo hắn hộ pháp, vậy thì cho dù có chết cũng không thể để những người này bước vào nửa bước!
Nhóm cường giả Bán Thánh cùng nhau xông lên, trong khuôn mặt mỗi người đều toát lên vẻ kinh sợ! Kiếm Tiên Bán Thánh quả nhiên đáng sợ! Một người một kiếm thế mà khiến bọn hắn không thể tiến lên.
Có một số pháp bảo bị kiếm ý chém thành hai nửa… Những người phàm bên dưới nhìn đến ngây ngốc. Khí thế này là một người đối kháng với cả vạn người, quá là ngầu rồi!
Có một số ít Bán Thánh lâu năm thẹn quá hóa giận, Độc Cô Vô Song thành đạo dù sao cũng chỉ mấy trăm năm, thế mà lại có thể ngăn cản được nhiều Bán Thánh bọn hắn liên thủ lại như vậy.
Nhưng nghĩ tới Độc Cô Vô Song từng đi theo nam nhân kia 500, thì mọi thứ cũng là dễ hiểu. Tuy nhiên dù sao thì nam nhân kia đã sớm đi về cõi tiên. Chính vì vậy mà bọn hắn sẽ không bỏ qua cho Độc Cô Vô Song! Bọn hắn hi vọng có thể xông được vào tầng thứ Thánh Nhân Đại Đạo, sao lại dễ dàng buông tha như thế!
- Chiến!
Một thanh đỉnh hiển hiện trên cao, đập về phía Độc Cô Vô Song. Xung quanh nó là vô số pháp bảo, trận pháp được hình thành. Năng lượng kia trùng kích về phía Độc Cô Vô Song, trận pháp ở quán ăn hiện lên bảy sắc màu vô cùng đẹp mắt.
Độc Cô Vô Song cười lạnh. Hắn nắm kiếm, thi triển kiếm pháp. Kiếm của hắn không phải kiểu cứng thẳng mà là loại mềm mại, giống như có tình cảm chan chứa.
Khí thế của Độc Cô Vô Song không ngừng tăng lên giống như sắp xông vào tầng thứ Thánh Nhân Đại Đạo, sức chiến đấu của Kiếm Tiên phát huy đến cực hạn!
Uỳnh!
Thanh cự đỉnh kia bị một kiếm chém làm hai nửa!
Những cường giả đang khống chế trận pháp bắn ngược ra ngoài, nôn ra máu, sắc mặt vô cùng khó coi. Rất nhiều pháp bảo đều bị kiếm khí chém bay.
Một kiếm vô cùng cường thế.
- Độc Cô Vô Song Thất Tình Kiếm Ca!
Một vị Bán Thánh nghiêm túc nói.
Độc Cô Vô Song khoanh tay, thản nhiên nói.
- Cút đi!
Sắc mặt của những Bán Thánh kia vô cùng khó coi, liếc nhìn đám tiên nhân đang run sợ kia. Còn những người phàm ở bên dưới thì hưng phấn hét lên!
Độc Cô Kiếm Thần, một kiếm đánh bại chúng tiên!
Đột nhiên, Độc Cô Vô Song nhướng mày nhìn về phía xa.
Chỗ đó có tiên khí quanh quẩn, một cây pháp trượng buông xuống, từng tia sáng nở rộ. Một vị Phật, trên thân nở rộ hào quang xuất hiện.
Độc Cô Vô Song híp mắt.
- Phật Đà Thánh Nhân Đại Đạo…
Rốt cuộc vẫn thu hút cả Thánh Nhân Đại Đạo tới?
Độc Cô Vô Song hít sâu một hơi, nhưng hắn cũng không cảm thấy quá kỳ quái.
Dù sao thì đồ vật mà đại nhân làm ra, hấp dẫn Thánh Nhân Đại Đạo tới là điều bình thường.
- Thí chủ… tránh một chút. Bần tăng chỉ muốn liếc nhìn một cái, nếu bảo vật không có duyên với bần tăng, bần tăng sẽ lập tức rời đi…
Phật Đà cười nói.
Nhưng Độc Cô Vô Song vẫn mặc kệ hắn. Ý của đối phương rất rõ, nếu có duyên nhất định sẽ lấy đi. Nào có chuyện tốt như thế!
- Muốn ta nhường, hỏi kiếm của ta trước!
Độc Cô Vô Song cúi đầu, thản nhiên nói. Kiếm ý trên thân thể bạo phát, hóa thành một thanh bảo kiếm vô song, chém thẳng về phía Phật Đà.
Mặc dù hắn là Kiếm Tiên nhưng thực lực của đối phương là Thánh Nhân Đại Đạo, vô cùng đáng sợ. Hắn nhất định phải dùng toàn lực đối phó.
- Đã như vậy… thì bần tăng đành đắc tội.
Phật Đà cười lắc đầu, tay nắm Phật Ấn đánh về phía Độc Cô Vô Song.
Độc Cô Vô Song nắm kiếm, chém ra.
Ngoài tinh không vô tận của Tầm Tiên Tinh, có một khí tức đáng sợ đang nhòm ngó. Không nghi ngờ gì nữa, bảo vật này đã sớm kinh động quanh Vũ Trụ Hồng Hoang.
Phật Ấn đụng vào kiếm. Độc Cô Vô Song kêu lên một tiếng đau đớn, kiếm luôn thẳng tiến không lùi bị đánh cho trì trệ. Nhưng hắn không hề sợ hãi, hắn cười rộ lên, trong miệng lại xướng kiếm ca, múa kiếm trong tinh không.
Mỗi một kiếm đánh ra đều thể hiện tình cảm vô thượng, mà bên trong đó lại ẩn chứa tia sát ý!
Kiếm đi như rồng.
Phật Đà là Thánh Nhân Đại Đạo, thế mà lại bị áp chế. Hắn chau màu, pháp trường bay tới, tiếng đinh linh linh vang vọng.
Uỳnh!
Kiếm khí va chạm với phật quang trong hư không, bạo phát nổ tung không ngừng.
Độc Cô Vô Song đã cố hết sức.
Ầm ầm!
Đột nhiên, bên ngoài Tầm Tiên Tinh lại có cường giả xuất thủ! Cũng là Thánh Nhân Đại Đạo, khí tức đáng sợ che khuất bầu trời. Lần này là một Đạo Nhân, ngồi xếp bằng trong hư không, đánh một chưởng ra.
Độc Cô Vô Song thét dài, phóng kiếm ra.
Bành!
Thân thể hắn đột nhiên chấn động, chỉ cảm thấy khí huyết oanh minh. Nhưng mà… vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.
Như cảm thấy được Độc Cô Vô Song đã tới cực hạn, bên ngoài tinh không lại có cường giả xuất thủ.
Một cây trường mâu xé rách trời cao, phóng về phía ngực Độc Cô Vô Song. Những người phàm ở Tầm Tiên Tinh đều quỳ rạp xuống đất, hoàn toàn không dám nhúc nhích.
Áp lực này thật sự quá lớn.
Thần tiên đánh nhau, người phàm bọn họ chỉ có thể nơm nớp lo sợ.
Độc Cô Vô Song bị buộc rút lui. Thiết Kiếm dường như cũng bị bức lui.
Pháp lực của Thánh Nhân Đại Đạo trùng kích khiến Thiết Kiếm của hắn như muốn bị vỡ nát!
Xoạt xoạt…
Một đường vân lan tràn bên trên Thiết Kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận