Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2604: Đầu bếp thối, tìm được ngươi rồi! (2)

Notice: Undefined offset: 209
Thái Thản Thần Hoàng hơi nhếch khóe miệng, sát ý dâng lên:
- Ha ha… Đã tìm ra!
Ầm ầm.
Bộ Phương cau mày chạy ở trong tòa tháp của Thần Miếu.
Cấm chế ở xung quanh dường như cũng bị vỡ tan.
Đám người ở bên ngoài lại dám dùng lực lượng mạnh mẽ cưỡng ép phá tan cấm chế.
Loạt xoạt một tiếng.
Bộ Phương quay đầu nhìn lại.
Xung quanh tòa tháp dường như đang có lôi đình lướt qua phía chân trời, xuất hiện một vết nứt dữ tợn… vô cùng dữ tợn.
Vết nứt này rất lớn, có khí lưu mãnh liệt đang tuôn ra không ngừng ở đó.
Trận Pháp Không Gian của tòa tháp bên trong Thần Miếu cũng ầm ầm sụp đổ.
Đế Tử và Bộ Phương tăng tốc lao nhanh về phía tầng chót.
Rầm.
Bỗng nhiên.
Bộ Phương cảm thấy rùng mình ớn lạnh.
Đó là kiểu sát ý giống như bị Hung Thú để mắt tới.
Bộ Phương quay đầu nhìn vết nứt kia.
Ở chỗ đó.
Có một cặp mắt khổng lồ đang xuyên qua vết nứt nhìn về phía này!
Ánh nhìn châm biếm, ánh nhìn tham lam này…
- Đã tìm ra các ngươi!
Ầm!
Tòa tháp chấn động.
Cả thể xác và tinh thần của Đế Tử đều run lên:
- Đó là cái gì…
Bộ Phương đáp:
- Hồn Ma.
Tuy rằng đang trong thời khắc nguy khốn, nhưng Đế Tử vẫn không nhịn được mà trợn mắt, hắn đương nhiên biết đó là Hồn Ma.
Bộ Phương giải thích:
- À… Hắn là Hồn Ma chiếm đoạt thân xác của Thần Hoàng.
Chiếm đoạt thân xác của Thần Hoàng sao?
Đột nhiên Đế Tử quay phắt lại, đối mặt trực diện với đôi mắt của Hồn Thập Tam, trong đôi mắt của hắn dâng lên sự giận dữ!
- Hồn Ma chết tiệt! Giết Phụ Hoàng của ta! Ta sẽ không tha cho các ngươi đâu.
Rống!
Nhưng khi Đế Tử vừa gào lên.
Bóng hình to lớn đột ngột hướng về phía chỗ vết nứt gầm gừ.
Toàn bộ tòa tháp cũng rung lên!
Đế Tử bị giật mình thon thót!
Bộ Phương thúc giục:
- Nhanh lên đỉnh đi!
Bóng hình của hai người lao vút đi như hai luồng sáng.
Từng bậc thang dưới chân của tòa tháp đang dần sụp đổ.
Giành giật từng giây!
Ầm!
Tốc độ của hai người bất ngờ bộc phát.
Trong nháy mắt lập tức xông đến căn phòng tản ra ánh sáng trên tầng cao nhất.
Đế Tử nói:
- Chỗ đó chính là vị trí của Thái Thản Chi Tâm!
Bộ Phương gật đầu đáp:
- Ta chưa từng thấy qua Thái Thản Chi Tâm.
Hai người lần lượt chui qua cánh cửa đang phát ra ánh sáng.
Rầm!
Không gian ở nơi này giống như một vùng biệt lập.
Có rất nhiều ngôi sao, dải ngân hà đang chuyển động, ánh sáng từ những ngôi sao tỏa ra.
Bộ Phương mơ màng hỏi:
- Thái Thản Chi Tâm ở đâu?
Đế Tử cũng ngơ ngác, hắn làm sao biết được Thái Thản Chi Tâm ở đâu chứ?
Hắn cũng chưa bao giờ đến đây.
Đế Tử sắp khóc rồi:
- Chỉ có Phụ Hoàng mới biết… Ta có biết gì đâu.
Chẳng lẽ… không có hi vọng nào hay sao?
Ầm!
Không gian ở tầng cao nhất cũng không yên ổn được quá lâu, đột nhiên bị chấn động, bức màn ngôi sao rung động dữ dội, như sắp bị xé toạc ra.
Bầu trời sao bị nứt ra một vết, thông qua vết nứt là đôi mắt đỏ lòm đang khóa chặt bọn họ.
Giống như thợ săn nhắm trúng con mồi!
Giọng nói lạnh lẽo vang lên, giống như truyền đến từ một nơi xa xăm nào đó:
- Các ngươi đừng hòng chạy thoát.
Khiến cho người ta ớn lạnh.
Bởi vì bị nứt ra một vệt.
Bức màn ngôi sao nhất thời tản đi, làm lộ ra không gian chân thật bên trong đó.
A?
Bộ Phương và Đế Tử đều thoáng sững sờ.
Nhìn vào bên trong bức màn ngôi sao kia.
Ở đó, sừng rồng dày đặc giống như một con rồng đang uốn lượn, che lấp mặt trời.
Vẻ mặt Bộ Phương kỳ lạ nhìn sang Đế Tử:
- Vì thế… Đây chính là Thái Thản Chi Tâm trong truyền thuyết đó à?
Chả trách hệ thống nói hắn đến nơi sẽ hiểu.
Chả trách sẽ có nhiệm vụ tạm thời nói muốn thu hoạch được Thái Thản Chi Tâm.
Bởi vì Thái Thản Chi Tâm này lại chính là một gốc nhân sâm!
Những đường vân kỳ lạ chậm rãi xuất hiện trên gốc nhân sâm kia.
Nhìn trông rất huyền ảo.
Đế Tử sững sờ, tiếp đó nuốt nước bọt đáp:
- Có thể… đúng không.
Đế Tử không chắc chắn lắm, bởi vì thật sự hắn không biết, hóa ra Thái Thản Chi Tâm của Thái Thản Thần Triều bọn họ lại là một gốc nhân sâm.
Dùng để ăn sao?
Ầm!
Vết nứt càng lúc càng lớn.
Trong đôi mắt khổng lồ kia giăng kín sự ác độc hung hiểm.
Rất rõ ràng, đôi mắt kia cũng nhìn thấy Thái Thản Chi Tâm.
Loạt xoạt loạt xoạt.
Ngón tay vươn qua cái vết nứt, bẻ đôi tòa tháp ra.
Tòa tháp sắp bị sụp đổ.
Đế Tử rối rắm:
- Làm sao bây giờ?
Để Tử nhìn chằm chặp vào Bộ Phương, giống như túm lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng:
- Thái Thản Chi Tâm có thể cứu lại Thái Thản Thần Triều không?
Bộ Phương nghĩ rồi trả lời:
- Có thể cứu ngươi.
Vừa dứt lời.
Đã ầm một tiếng vang lên.
Chấn động mãnh liệt truyền đến từ bốn phương tám hướng.
Tầng chót của tòa tháp đột nhiên bị nhấc lên.
Cấm chế của tòa tháp bên trong Thần Miếu bỗng chốc tan đàn xẻ nghé.
Một cái bóng to lớn từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt đỏ lòm nhìn chằm chằm vào Bộ Phương:
- Đầu bếp thối… cuối cùng… cũng tìm được ngươi rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận