Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 318: Tiểu Bạch chiến Huyết Vệ

Tiểu Bạch chiến Huyết Vệ
Thanh Phong Đế Đô, cửa thành.
Trên vòm trời, oanh lôi trận trận, ba động chân khí đáng sợ đang không ngừng khuếch tán, tầng mây tựa hồ dưới tiếng nổ vang của chân khí, chấn động tản đi.
Hai đạo thân ảnh đạp trên mây mà đi, như ẩn như hiện giao thủ, hai người va chạm vô cùng kịch liệt, kình khí phun trào.
Phía dưới mọi người ngửa đầu nhìn chiến đấu, sắc mặt lộ vẻ hoảng sợ, đây chính là Chí Tôn cường giả, tồn tại của cảnh giới Chí Tôn.
- Vũ Vương. . . thời khắc hôm nay chính là lúc chúng ta công thành.
Trên đỉnh đầu chiến đấu vẫn tiếp tục, nhưng Triệu Mộc Sinh cũng không còn chú ý nữa, tiến tới bên người Cơ Thành Vũ nhỏ giọng nói.
Chí Tôn của Hạo Thiên Tháp chạy tới, khiến trong lòng Triệu Mộc Sinh sinh ra một cổ nguy cơ, nếu như đợi những Chí Tôn cường giả của các thế lực khác kéo tới, vậy bọn họ muốn công thành, khó khăn cũng lớn hơn rất nhiều.
Bên phía bọn họ mặc dù cũng có Tôn Giả tọa trấn, nhưng dù sao Tôn Giả chỉ có một mình, thiếu phương pháp phân thân, một khi Chí Tôn của những thế lực khác tới. Dưới lực bảo vệ của nhiều Chí Tôn, cơ hội của bọn hắn càng trở nên nhỏ bé.
Triệu Mộc Sinh nghĩ đến, Cơ Thành Vũ dĩ nhiên cũng nghĩ đến, có cảm giác lo lắng là chuyện rất bình thường, nhưng trong lòng Cơ Thành Vũ còn có một lo lắng. . . Đó chính là hai Huyết Vệ tiến vào trong Đế Đô tìm Bộ Phương gây chuyện.
Triệu Mộc Sinh muốn công thành điều kiện tiên quyết là hai gã Huyết Vệ có thể bắt được Bộ Phương, nhưng Bộ Phương thật sự sẽ bị bắt đi sao?
Dù sao tiểu điếm đó cũng có Chí Tôn Thú trấn giữ. . .
Một khi hai gã Huyết Vệ thất bại, chọc giận Chí Tôn Thú kia. . . Đến lúc đó dẫn tới Chí Tôn Thú xuất thủ, đến lúc đó chiến cuộc thắng bại thế nào cũng chưa thể nói.
- Được rồi . . . cứ đợi đã, nếu Huyết Vệ bắt Bộ Phương ra ngoài thành công, vậy chúng ta lập tức công thành.
Cơ Thành Vũ nói như đinh chém sắt.
Triệu Mộc Sinh sửng sốt, cũng mặc nhiên không nói.
Cơ Thành Vũ là vì bảo đảm, Triệu Mộc Sinh cũng chợt hiểu mình tựa hồ có chút lạc quan thái quá. . . Mặc dù hai gã Huyết Vệ có thể cứng rắn đối đầu với tồn tại Chí Tôn.
. . .
Hai đạo thân ảnh huyết sắc nhanh chóng xuyên qua hẻm nhỏ trong Đế Đô, tốc độ rất nhanh.
Tựa hồ chỉ là một đạo tàn ảnh bắn qua mà thôi, dấy lên một trận cuồng phong, hai đạo thân ảnh này đã biến mất không thấy gì nữa.
Khi gần tới hẻm nhỏ chỗ tiểu điếm Phương Phương, hai đạo thân ảnh huyết sắc rốt cục dừng lại.
Chính là Huyết Vệ của Tu La Môn.
Trong đó một vị Huyết Vệ cầm khay ngọc, điểm sáng trên khay ngọc chợt lóe lên.
- Chính là tiểu điếm trong hẻm nhỏ này rồi. . . lần cuối cùng Tụ Hồn trận biến mất, chính là trong hẻm nhỏ này.
Một gã Huyết Vệ khàn khàn nói, sau đó hai người liếc nhìn nhau, vội vàng gật đầu, phóng vào trong hẻm nhỏ.
Vừa vào hẻm nhỏ, thân hình hai người đã dừng lại.
Bởi vì với tu vi đỉnh cao của Bán Bộ Chí Tôn, bọn họ có thể cảm ứng được một cổ nguy cơ đáng sợ từ trong tiểu điếm truyền tới.
Tiểu điếm giản dị, diện tích không lớn.
Trước cửa một chú chó mực nằm úp sấp ngáy khò khò, một đạo nhân ảnh nằm trên ghế. . .
Nhìn thế nào tiểu điếm này cũng không giống như giấu diếm cái gì nguy hiểm.
Hai Huyết Vệ đều cau mày, trong mắt bọn hắn toát ra một tia nghi ngờ, sau đó đi vào trong tiểu điếm.
Con chó nằm gục trên mặt đất nhất thời cau mũi, mở mắt ra, nghi ngờ nhìn thoáng qua hai Huyết Vệ trước mặt.
Mùi trên người bọn họ thật khó ngửi.
Tiểu Hắc thì thầm một tiếng, sau đó lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Bộ Phương nằm trên ghế, nhìn thấy hai vị Huyết Vệ đi tới phía hắn, nhất thời sửng sốt.
Khi Bộ Phương thấy Huyết Vệ, Huyết Vệ cũng nhìn thấy hắn, tròng mắt hai gã Huyết Vệ chợt sáng ngời, sau đó sát khí hiện ra trên mặt bọn hắn.
- Tiểu tử. . . Mau gọi lão bản tiểu điếm các ngươi ra đây!
Một gã Huyết Vệ có chút cẩn thận quan sát xung quanh, bọn họ cũng không lập tức động thủ, tiểu điếm này cho bọn hắn một cảm giác nguy hiểm.
Bộ Phương nhếch miệng, thân hình đang nằm trên ghế nhất thời ngồi thẳng tắp, nhìn bọn hắn, nói:
- Ta chính là lão bản tiểu điếm.
- Ngươi?
Huyết Vệ trợn mắt, sau đó cười lạnh một tiếng, bước tới.
Giống như thu nhỏ thành một inch, Huyết Vệ này trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Bộ Phương, khí tức đáng sợ ầm ầm bộc phát, sợi tóc cũng phiêu đãng.
Mặt của hắn tựa hồ muốn áp vào mặt Bộ Phương.
Bộ Phương lạnh nhạt nhìn Huyết Vệ, sau đó chân mày cau lại. . .
Mùi huyết tinh nồng nặc trên người Huyết Vệ khiến cho hắn không khỏi có chút chán ghét.
- Đừng lại gần như vậy, ta với ngươi không quen.
Bộ Phương khoát tay áo nói.
- Ngươi chính là lão bản của tiểu điếm, vậy trên người của ngươi chính là có Tụ Hồn trận của Tu La Môn đúng không? Giao ra đây. . . Tha cho ngươi khỏi chết.
Huyết Vệ điềm nhiên nói.
Huyết sắc chân khí lưu chuyển trên bàn tay của hắn.
Ông. . .
Hắn vừa dứt lời, trong lòng liền cảm thấy một trận sợ hãi.
Hắn ngẩng đầu, chính là nhìn thấy một cục sắt mắt đỏ đang nhìn thẳng vào hắn.
A? Cục sắt này. . .
- Tụ Hồn trận?
Bộ Phương nheo mất, mũi chân điểm nhẹ trên mặt đất, sau đó cả người và cái ghế đều nhanh chóng lui về phía sau, rời xa Huyết Vệ này.
Hắn đứng dậy khỏi ghế, giơ tay lên, tâm niệm vừa động, nhất thời năm miếng ngọc phù rách nát tạo thành trận pháp liền hiện ra trong tay hắn.
- Ngươi nói cái này đúng không.
Sắc mặt Bộ Phương không chút thay đổi nói.
Tụ Hồn trận!
Trong nháy mắt Bộ Phương lấy ra trận pháp này, ánh mắt hai gã Huyết Vệ cũng bừng sáng, khay ngọc trong tay bọn họ nhất thời lóng lánh điểm sáng.
Quả nhiên trên người tên này! Bọn họ không tìm sai, chỉ cần mang Tụ Hồn trận về, là có thể hoàn thành nhiệm vụ của Đại Tế Ti!
Trong lòng hai gã Huyết Vệ cũng có chút nóng lòng.
- Không sai! Mau giao Tụ Hồn trận cho ta!
Ầm! !
Khí tức trên thân một gã Huyết Vệ nhất thời tăng vọt, tròng mắt trợn to, quát Bộ Phương.
Bộ Phương bĩu môi, tiện tay tung tung ngọc phù trận pháp này, sau đó thu vào trong túi không gian Hệ Thống, vô cùng bình tĩnh.
- Không đưa.
- Muốn chết! !
Một vị Huyết Vệ tính tình nóng nảy nhất thời nổi giận, huyết khí dâng lên, phạm vi quanh người cũng bị quang hoa huyết sắc bao phủ, cả người giống như tia chớp huyết sắc hướng về phía Bộ Phương, muốn trực tiếp bắt Bộ Phương.
Ầm. . .
Nhưng, khi Huyết Vệ này mới vừa xông vào trong tiểu điếm, đã bị Tiểu Bạch cản lại, con mắt cơ giới màu đỏ của Tiểu Bạch không biết từ khi nào đã hóa thành màu tím, tím hết sức thâm thúy, khiến tên Huyết Vệ kia cũng phải dựng tóc gáy.
Tiểu Bạch đánh ra một quyền, đập vào trên người Huyết Vệ, lực lượng khổng lồ đến mức nằm ngoài dự liệu của Huyết Vệ bộc phát.
Thân hình Huyết Vệ trực tiếp bị đánh ra, rơi ra ngoài tiểu điếm, quay cuồng một lúc mới ổn định thân hình.
- Con rối này lại có chiến lực cấp chín. . .
Trong mắt hai gã Huyết Vệ cũng toát ra vẻ khiếp sợ, cùng liếc mắt nhìn nhau, đều ngưng trọng.
Nhưng cho dù có chiến lực cấp chín thì thế nào? Hai Huyết Vệ hợp lực. . . cho dù là Chí Tôn cũng có thể đối đầu!
Rầm rầm!
Chân khí bắn ra, huyết khí trên thân hai người nhất thời phóng lên cao, giống như hai cột sáng, thẳng tắp xông vào tầng mây.
Trên tường thành mọi người nhìn thấy bên trong thành dâng lên hai cột sáng huyết sắc, cả người đều chấn động.
- Yêu nhân của Tu La Môn. . . chẳng lẽ đã chiến đấu với Chí Tôn Thú trong tiểu điếm của Bộ lão bản?
- Rốt cuộc ai thắng ai thua? Thắng bại này. . . liên quan đến cuộc chiến tranh này.
Rất nhiều người xôn xao.
Cơ Thành Vũ cũng chăm chú nhìn chằm chằm cột sáng huyết sắc, hắn dĩ nhiên hi vọng Huyết Vệ có thể chiến thắng, nhưng. . . trong lòng hắn luôn có một dự cảm xấu.
Trong đầu hắn lại một lần nữa hiện lên khuôn mặt không chút thay đổi của Bộ Phương, cảm giác lo lắng lại tràn ngập.
. . .
Bộ Phương lãnh đạm nhìn hai vị Huyết Vệ bộc phát ra huyết sắc chân khí, tu vi của hai người này thật sự mạnh.
Đây là uy áp Bộ Phương cảm ứng được mạnh nhất từ trước đến nay.
Tròng mắt màu tím của Tiểu Bạch lóe lên, một cánh tay đã hóa thành Đại Khảm Đao, quang mang lạnh như băng lưu chuyển phía trên, Đại Khảm Đao vung lên, nhắm thẳng vào hai tên Huyết Vệ.
Trong phút chốc, thân hình Tiểu Bạch bắn ra, xông vào giữa hai gã Huyết Vệ.
Ông!
Hai Giao Long huyết sắc quay cuồng, mang theo ba động đáng sợ, trực tiếp chiếu nghiêng xuống hướng Tiểu Bạch.
Ùng ùng, cả hẻm nhỏ trong nháy mắt nứt vỡ, vách tường sụp đổ một đoạn.
Ba đạo thân ảnh đang nhanh chóng va chạm, mỗi lần va chạm đều sẽ bộc phát nổ mạnh.
Tiểu Bạch không có chân khí, nhưng thân thể cơ giới của của hắn vô cùng cứng rắn, đánh giáp lá cà là vô địch.
Hai vị Huyết Vệ lại dựa vào huyết khí Giao Long ngăn chặn Tiểu Bạch, bọn họ dù sao cũng có thể đối đầu với tồn tại cửu phẩm Chí Tôn, Tiểu Bạch nhất thời cũng có chút khó giành phần thắng.
Tiểu Hắc gục trên mặt đất, mệt mỏi ngáp một cái, lơ đễnh.
Còn Bộ Phương đi tới cửa, nhìn chiến đấu, con mắt chợt lóe.
Tâm niệm vừa động, cánh tay phải của hắn có khói đen lượn lờ, sau đó một cái nồi từ nhỏ biến thành lớn, xuất hiện trước mặt của hắn.
Nồi Càn Khôn Tạo Hóa, cũng chính là Nồi Huyền Vũ, yên lặng lơ lửng trước mặt hắn, ngón tay thon dài vươn ra, vuốt ve cạnh nồi Huyền Vũ lạnh như băng, một cảm giác dầy cộm nặng nề quấn quanh trong lòng Bộ Phương.
Sau đó, ánh mắt Bộ Phương ngưng tụ, một tay bắt lấy nồi Huyền Vũ, hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn thẳng Huyết Vệ đang bị vây trong đại chiến.
Nhắm trúng.
Một, hai, ba. . . Đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận