Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2789: Bộ Phương mới hiểu được! (1)

Toại Nhân Thị?
Vào thời điểm lão giả này nói tên ra, Bộ Phương đột nhiên sửng sốt.
Cái tên này đối với hắn vừa có chút lạ lẫm nhưng lại vừa có chút quen thuộc.
Xèo xèo...
Thịt Hồn Ma bị lão giả thô bạo cắm vào đầu một thanh gỗ rồi đưa vào trong đống lửa.
Không có gia vị, không có thêm nguyên liệu nào khác...
Chỉ cần đơn giản như vậy rồi đặt trên lửa để nướng.
Thông Thiên Giáo Chủ nhìn về phía lão giả này với vẻ mặt cung kính, có thể thấy dưới mắt hắn ta lấp lóe một loại sùng bái.
Lão giả trước mặt này thật sự mang lại hy vọng cho loài người và kết thúc thời kỳ vô tri vô giác của nhân loại.
Là thủ lĩnh tinh thần của con người, là sự tồn tại chí cao vô thượng trong tinh thần.
Bộ Phương trầm mặc hồi lâu rồi mới nhớ ra thân phận của lão giả này.
Lão giả vô danh?
Đây chính là Nhân Tộc Hoàng Giả tiếng tăm lẫy lừng!
Bộ Phương không nói lời nào mà ngồi lặng lẽ trước đống lửa.
Toại Nhân Thị, kết thúc thời kỳ loài người ăn lông ở lỗ mà bắt đầu nhấm nháp thực phẩm chín...
Đây là một sự kiện quan trọng, là bước tiến lớn đối với loài người.
Cảm nhận được nhiệt độ nóng rực tỏa ra từ đống lửa, trong lòng Bộ Phương cũng hơi rung động...
Ngọn lửa này... Chẳng lẽ cũng là do Toại Nhân Thị khống chế, Tân Hỏa của loài người?
Vậy thì ngọn lửa này chắc chắn vô cùng phi thường!
Thảo nào Thần Hỏa của hắn khi đối mặt với đống lửa này thì lại có xu hướng sợ hãi đầu hàng.
Sắc mặt Bộ Phương nghiêm túc.
Nghe lời nói này của lão giả, cảm thấy phía sau dường như có điều gì đó đang chờ đợi mình.
Gây ra Lôi Kiếp đồng thời không ngừng áp chế, trói buộc hắn, chẳng lẽ cũng là do nhân vật đang ở trước mặt hắn này?
Thông Thiên Giáo Chủ Thần vô cùng tôn kính, yên lặng ngồi ở một bên.
Toại Nhân Thị là một Nhân Hoàng có nhiều chiến công và công đức to lớn.
Cả thân phận và địa vị đều vô cùng cao.
Có lẽ đối phương trong việc tu hành không có quả vị Hỗn Độn Thánh Nhân.
Nhưng mà…
Mặc dù không phải Hỗn Độn Thánh Nhân nhưng lại hơn hẳn Hỗn Độn Thánh Nhân!
Loại tồn tại này lưu lại ở thế gian, thật là hiếm thấy... Không thể không cung kính ông ta.
Bộ Phương nhìn Toại Nhân Thị đang nướng thịt Hồn Ma, ánh mắt ngưng trọng lại.
Bộ Phương tất nhiên không hề xa lạ với Hồn Ma, hồi trước hắn còn có trận đại chiến với Hồn Ma trong Hỗn Độn Vũ Trụ.
Hồn Thập Tam thậm chí còn trở thành tồn tại cấp Hồn Chủ, xém chút nữa phá hủy Hỗn Độn Vũ Trụ trong nháy mắt.
Nếu không phải do hắn vẫn còn có Cẩu gia trở thành hiện thân của Thiên Thần Thời Gian ra tay… Có lẽ thật sự rất khó để ngăn cản đối phương.
Tuy nhiên, thịt Hồn Ma... hoàn toàn không thể xem như nguyên liệu nấu ăn nên không thể ăn được.
Mà Bộ Phương muốn trở thành sự tồn tại Trù Thần đứng đầu chuỗi thức ăn trong Huyền Huyễn Thế Giới, hắn đương nhiên có thể dễ dàng nhìn ra chất lượng của một nguyên liệu nấu ăn là tốt hay xấu.
Đối với một món ăn, chất lượng của nguyên liệu tốt hay xấu vô cùng quan trọng.
- Tiền bối…
Bộ Phương há hốc mồm mà nói.
- Ừm... Tên nhóc này, muốn nói gì thì nói đi.
Toại Nhân Thị liếc nhìn Bộ Phương một cái rồi cười nhạt đứng lên, ông ta dường như có thể nhìn thấu tâm tư của trong lòng Bộ Phương.
- Hồn Ma này... Tôi biết rằng nó chính là một loại sinh linh tà ác đến từ các Vũ Trụ còn lại, chất thịt của nó bị xâm nhiễm bởi sức mạnh tà ác nên không thể ăn được.
Bộ Phương nói.
Hắn cảm thấy vẫn cần phải báo cáo với Nhân Hoàng.
Nếu không, đại lão Toại Nhân Thị đã bận rộn cả ngày để làm ra món thịt nướng không thể ăn được, đây chẳng phải là vô cùng mất mặt sao?
Ánh mắt Thông Thiên Giáo Chủ cứng đờ lại.
Những sinh linh tà ác đến từ những Vũ Trụ còn lại?
Tại sao trong tay Nhân Hoàng lại có một bắp đùi của một loại sinh linh tà ác như vậy?
- Thế mà cậu lại nhận ra loại sinh linht này sao...
Toại Nhân Thị thở dài một hơi.
Ông ta không nói thêm gì mà chỉ liếc nhìn Bộ Phương một cái, ánh mắt càng lúc càng thâm thuý.
- Cậu nói không sai, Hồn Ma này đúng là sinh linh tà ác nên chất thịt không thể ăn, thế nhưng...
- Trên thế gian này không có nguyên liệu nấu ăn nào không thể nấu thành thức ăn mà chỉ có đầu bếp không nấu được nguyên liệu nấu ăn mà thôi.
Toại Nhân Thị nói.
Động tác trên tay ông ta đột nhiên thay đổi.
Thần lực hùng vĩ phun trào.
Bùm!
Tân Hoả thay đổi trong nháy mắt, ban đầu từ màu của ngọn lửa thông thường mà giờ đã chuyển sang màu đỏ thẫm.
Màu đỏ thẫm thuần khiết chịu được nhiệt độ cực cao.
Thịt Hồn Ma này, dưới ngọn lửa đang thiêu đốt ngay lập tức đổi màu...
Toại Nhân Thị đang ngồi trên tảng đá với nụ cười nhạt trên môi.
Tuy rằng những người khác đã già nua nhưng khí tức của bọn họ lại vô cùng chìm nổi.
Thông Thiên Giáo Chủ và Bộ Phương đều đang hít vào một hơi...
Bọn họ chỉ cảm nhận được một áp lực khủng bố đang rơi xuống cơ thể mình.
Bộ Phương trở nên hoảng hốt, lời nói của Toại Nhân Thị đang nổ tung bên tai hắn khiến cả người Bộ Phương đều lâm vào tình trạng mê man như vừa mới ngủ dậy.
- Trên thế gian này không có nguyên liệu nấu ăn nào không thể nấu thành thức ăn mà chỉ có đầu bếp không nấu được nguyên liệu nấu ăn mà thôi...
Thế nhưng các nguyên liệu nấu ăn quyết định món ăn.
Điều này không phải là đã được xác định từ trước tới nay sao?
Nguyên liệu nấu ăn khó mà nuốt xuống, trừ khi thế giới bị thay đổi, nếu không nguyên liệu nấu ăn nguyên khí vẫn làm cho người ta khó nuốt xuống.
Xì xì xì...
Dầu nước bắn tung toé ra ngoài.
Những dầu nước kia nhỏ vào trong đống lửa, trong nháy mắt đã bị chinh phục biến thành một luồng khí lưu màu đen, chậm rãi bốc hơi lên...
Dường như muốn vặn vẹo trong không khí.
Cánh tay Thông Thiên Giáo Chủ buông thõng xuống, hắn ta không hề xen vào đơn giản là vì hắn ta nghe không hiểu, chỉ biết rằng nó vô cùng lợi hại.
Hắn ta không phải là đầu bếp nhưng chỉ cảm thấy những gì Toại Nhân Thị nói là vô cùng hợp lý.
Đương nhiên…
Giờ phút này, trong lòng Thông Thiên Giáo Chủ cũng đang cảnh giác, dù sao người có thể khống chế linh khí của thiên địa, thăm dò vạn vật trên thế gian thì rất có thể chính là vị Toại Nhân Thị ở trước mắt này.
Thân phận của Toại Nhân Thị rất đặc biệt.
Trong khi tôn sùng thì hắn ta cũng duy trì sự cảnh giác thích hợp.
Thịt Hồn Ma hiện ra một màu tím sẫm, khi nướng lên, màu tím sẫm càng trở nên trong suốt giống như đã trở thành một bảo thạch có thể tỏa đầy màu sắc.
Vô cùng sáng chói, lộng lẫy mê người.
Bộ Phương ngồi xếp bằng, không hề nhúc nhích.
Hắn cảm nhận được năng lượng đang lưu chuyển, trong đôi mắt đột nhiên hiện lên một tia kinh ngạc.
Toại Nhân Thị nướng thịt không nhanh không chậm, ở trong mắt Bộ Phương dường như có một thao tác nghiêm ngặt, không một kẽ hở.
Đó là một loại thủ pháp đơn giản mà thô bạo...
Trong mắt Bộ Phương dường như có ánh sáng rực rỡ bắn ra, đang không ngừng học hỏi kỹ xảo này.
Giờ phút này thời gian dường như ngừng trôi, đang nhảy lên không ngừng...
Tất cả những gì còn lại chỉ là đống lửa đang thiêu đốt cùng hô hấp nặng nề.
Cuối cùng, quá trình nướng kết thúc.
Bộ Phương chỉ thấy tay Toại Nhân Thị run lên một cái.
Thịt bắp đùi của Hồn Ma này mà bị nướng lâu thì sẽ bị cứng lại
Trên đó còn được bao phủ bởi những Lân Giáp lạnh lẽo màu đen nhánh.
Sau khi nhiệt độ cao thay đổi, dầu nước bên trên Lân Giáp cũng tiêu tan đi...
Xèo xèo, từng giọt bắn tung tóe vào bên trong ngọn lửa.
- Tiền bối, ông lấy thịt Hồn Ma này từ đâu ra vậy?
Bộ Phương cau mày rồi hỏi.
Ngay cả Bộ Phương cũng không thể không thừa nhận rằng Hồn Ma là một sinh linh vô cùng đáng ghét, tốc độ sinh sôi và tốc độ phát triển của bọn chúng đều quá nhanh.
Chân Hồn Ma mà Toại Nhân Thị nắm trong tay này vô cùng khác thường.
Năng lượng tỏa ra bên người khiến tim hắn đập nhanh hơn một chút.
Không nghi ngờ gì nữa, cái kia chắc chắn là... Chân Hồn Ma cấp Hồn Chủ.
Hơn nữa, nó còn không phải là một Hồn Chủ bình thường...
- Lão phu giết một con súc sinh rồi xé xác nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận