Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1505: âm mưu của Đồng Nhược Nhất! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lôi phạt?
Ầm ầm!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng lên. Trong nháy mắt trên bầu trời có tia sáng như xé rách hư không.
Tia sáng kia sáng đến chói mắt, giống như có hai con rồng sấm bốc lên từ trong đó.
Từng tầng mây đen nghịt cuồn cuộn, cuốn tơi từ hai bên, sau đó đụng vào nhau trên bầu trời.
Uỳnh…
Kim Liên Yêu Hỏa bắn ra ánh sáng chói mắt cũng đang chập chờn, giống như dưới uy lực của thiên uy thì nhẹ nhàng run rẩy.
Đồng Nhược Nhất yêu mị ngẩng đầu, đồng tử như có ánh sáng xuyên thấu, nhìn thẳng lôi kiếp trên bầu trời.
- Lột phạt… đồ ăn lôi phạt, thật khiến người ta hoài niệm.
Đồng Nhược Nhất lè lưỡi, liếm liếm bờ môi, trong đôi mắt có mang theo vẻ hưng phấn.
- Bây giờ có thể thấy được lôi phạt mà ta mong muốn không đây.
Uỳnh!
Sấm sét trên bầu trời nổ vang.
Công Thâu Ban không nhúc nhích, vẫn tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào món ăn trước mắt.
Món ăn của hắn chỉ chút nữa thôi sắp tới bước cuối cùng rồi.
Ánh sáng như tiên cảnh từ đậu hũ Ngọc Nữ tản ra. Ngọc Nữ kia như sống dậy, nở nụ cười động lòng người.
Đậu hũ khắc Ngọc Nữ mặc trên người Lăng La Cẩm Sa, giống như có gió thổi qua, phiêu đãng vô cùng.
Sau khi tưới một muỗng dầu nóng.
Cả món đậu hũ đều tràn ngập một làn khí trắng mông lung. Kèm theo đó là hơi nóng, khiến cho món đậu hũ này càng thêm sinh động.
Đương nhiên…
Quan trọng nhất là, bên trên món đậu hũ điêu khắc này có tiên khí lượn lờ.
Bởi vì được tưới đầu nóng, khiến cho tiên khí bị ép ở phía dưới, lượn lờ bên trên đậu hũ. Khiến cho Ngọc Nữ như đang đạp tiên khí, càng thêm phiêu đãng.
Bên ngoài ngọn lửa.
Hiên Viên Hạ Huệ và Công Thâu Vân đều nhìn đến ngốc.
Nấu nướng giống như nghệ thuật, khiến lòng người luôn luôn hướng tới.
- Trù nghệ của Công Thâu công tử thực sự vượt quá sự hiểu biết của tại hạ. Không hổ là Thiên Khiêu của gia tộc Công Thâu.
Hiên Viên Hạ Huệ thở dài trong lòng.
Không so thì thôi đi, nếu thực sự phải đem ra so sáng thì thực lực của hắn và Công Thâu Ban thực sự chênh lệch quá lớn.
Đến hắn trước đó còn cho rằng trù nghệ của mình đã vô cùng lợi hại rồi.
Nhưng không ngờ tới bên trong Tiên Trù lại có nhiều yêu nghiệt như vậy.
Không chỉ Công Thâu Ban, mà Đồng Trình của Đồng gia, Trương gia cũng vô cùng yên nghiệt, hay là ông chủ Bộ,… đều khiến người khác kinh ngạc vô cùng.
Nghĩ đến Bộ Phương, tầm mắt của Hiên Viên Hạ Huệ lại chuyển tới vị trí của Bộ Phương.
Nhìn kỹ, đôi mắt đều không khỏi rụt lại.
- Cái này…
Rầm rầm rầm!
Nồi Huyền Vũ bốc lên, nồi và nồi đụng vào nhau, phát ra tiếng nổ vang. Bên trong nồi có ánh lửa ngút trời, rung động ánh mắt người nhìn.
Món ăn giống như cũng bị ngọn lửa vây lại.
Nếu nói món ăn của Công Thâu Ban có tiên khí lượn lờ, thì món ăn của Bộ Phương lại có hào quang bừng bừng…
Hai loại phong cách nấu ăn hoàn toàn khác biệt, lại va chạm ở đây.
Đồng Nhược Nhất xem như là nửa bậc Lân Trù, đương nhiên có thể nhìn thấy huyền ảo trong món ăn.
Đôi mắt hắn đều vô cùng hưng phấn.
- Người trẻ tuổi bây giờ đều mạnh như vậy! Quá hoàn mỹ! Loại món ăn cực phẩm này, dẫn động lôi phạt chắc chắn sẽ không yếu…
Uỳnh!
Vừa dứt lời.
Trên trời cao, có sấm sét nổ vang.
Tầng mây giống như vỡ ra.
Chỗ này không có Tị Lôi trận pháp.
Cho nên Bộ Phương và Công Thâu Ban muốn ngăn cản được lôi đình, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Nhưng mà, Công Thâu Ban và Bộ Phương không hề để ý tới Lôi Kiếp trên bầu trời.
Giờ phút này bọn họ đều đang đắm chìm trong món ăn của chính mình.
Uỳnh…
Tiểu Bạch ngẩng đầu, nhìn thẳng lôi đình.
Lôi đình này khiến người ta không thể tránh kịp. Trong mắt hắn, lại trở thành một vật vô cùng khát vọng. Khát vọng trong mắt hắn, khiến cho người ta cảm thấy có chút quái dị.
Uỳnh!
Hai cánh của Tiểu Bạch vỗ lên một cái, phóng lên trời cao, bay thẳng về phía lôi đình.
- Tới đi! Con rối của ông chủ bộ có thể ăn được sấm sét lôi đình!
Hiên Viên Hạ Huệ nhìn thấy Tiểu Bạch, nhất thời vô cùng kinh hãi. Mỗi lần Tiểu Bạch xuất hiện, đều khiến hắn cảm thấy chấn động.
Một Tiên Khôi có thể nuốt được sấm sét, đây quả thực là điều mà mỗi một vị Tiên Trù đều ước mơ tha thiết.
Xì xì xì!
Rồng sấm gào thét mà tới, quấn quanh thân thể Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch nổ vang không ngừng, trong bụng hiện lên.
Chiến Thần côn có quấn sấm sét xung quanh được hắn lôi ra, đập hướng về phía trời cao.
Giống như có sự đụng chạm kinh khủng vang lên.
Con rồng sấm thế mà bị Tiểu Bạch nện vỡ nát. Ngay sau đó, bị Chiến Thần côn quấn quanh, nuốt vào trong bụng.
Nhưng Công Thâu Ban lại không có Tiểu Bạch…
Cho nên sấm sét phi tốc lao về phía hắn.
Đồng Nhược Nhất nhìn thấy Tiểu Bạch nuốt trọn lôi đình, mắt trợn lớn như muốn rách ra.
Hắn dù sao cũng không thể ngờ được, thế gian lại có một Tiên Khôi có thể nuốt trọn lôi đình.
Rốt cuộc là từ đâu mà có!
Lôi đình bị ăn, kế hoạch của hắn coi như bị loạn đi một nửa!
Uỳnh…
Đồng Nhược Nhất cũng bất chấp, đạp không phi lên.
Xuất hiện trên đỉnh đầu Công Thâu Ban.
Chỗ ấy, có sấm sét trực tiếp đánh xuống.
Tiểu Bạch ăn một tia chớp, khí tức trên thân thể lại đang biến hóa nhanh chóng, uỳnh một tiếng rơi trên mặt đất.
Trong ánh mắt Đồng Nhược Nhất toát lên tia tham vọng. Hắn vươn tay khiến cho lôi đình không ngừng đánh xuống thân thể hắn.
- Lôi đình! Đây chính là lôi đình… Sảng khoái!
Xì xì xì!
Rồng sấm quấn quanh thân thể Đồng Nhược Nhất. Đồng Nhược Nhất không né tránh, mà trực tiếp đón nhận.
Trên mặt hiện lên vẻ hưởng thụ.
Hắn giống như đang hưởng thụ cảm giác bị tê liệt.
Bộ Phương và Công Thâu Ban đương nhiên không chú ý.
Nhưng…
Hiên Viên Hạ Huệ và Công Thâu Vân lại trợn mắt há hốc mồm. Hai người ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn bóng người bị sấm sét quấn lấy.
- Hắn đang chịu đựng tẩy lễ của lôi đình ư?
Hiên Viên Hạ Huệ không tin được nói.
- Tiên Trù chịu đựng tẩy lễ của lôi đình? Cái này sao có thể! Cho tới bây giờ chỉ có món ăn mới cần phải chịu tẩy lễ của lôi đình, chẳng lẽ… người này là một món ăn sao? Không thể nào!
Công Thâu Vân dù sao cũng là thiên tại của gia tộc Công Thâu, kiến thức đương nhiên sẽ hơn Hiên Viên Hạ Huệ.
Nhưng nàng cũng có chút khó tin.
Lấy thân thể hóa đồ ăn, cái này con mẹ nó đúng là bị điên!
Đồng Nhược Nhất lại cười to, cảm thụ khoái cảm khi lôi đình chui vào thân thể, cả người đều hài lòng.
Lúc lâu sau.
Sấm chớp tán đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận