Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2220: Tiểu Bạch hung mãnh (2)

Notice: Undefined offset: 209
Trong lòng Minh Vương Thiên Tàng cũng không nhịn được mà muốn thầm mắng ra tiếng.
Bỗng nhiên.
Minh Khôi lão tổ mở miệng ra.
Trong miệng nàng ta lại có quang hoa màu vàng đang hội tụ lại.
Phun ra phụt một tiếng.
Hung hăng mà nện lên trên người của Minh Vương Thiên Tàng, khiến hắn ta bị đập lên trên mặt đất trong một kích…
Quang hoa màu vàng lan tràn ra.
Hóa thành một cái mạng nhện thật lớn rồi bao vây khắp cả mặt đất.
Quang hoa bên trong mạng nhện lóng lánh, mặc cho Minh Khôi Thiên Tàng có giãy dụa thế nào đi nữa thì dường như cũng không giãy ra được.
Bảng kim loại hiện lên, xạ tuyến màu đỏ phụt ra.
Lại vẫn không thể thiêu hủy được chiếc mạng nhện này như cũ.
Rầm rầm rầm!
Minh Khôi lão tổ đã hóa thành nhền nhện lập tức động đậy.
Tiếng leng keng vang vọng.
Mười hai chiếc chân nhanh chóng lướt ngang.
Phóng vụt tới vị trí của Bộ Phương tựa như một cơn gió vậy.
Một chân nhện nâng lên.
Mâu tiêm sắc bén nhắm ngay vào Bộ Phương.
Một tiếng xoẹt xoẹt lướt qua, không khí cũng phát ra tiếng nổ vang ầm trời.
Uy lực của một mâu này hết sức đáng sợ.
Tựa như muốn xuyên thủng Bộ Phương bằng một mâu vậy.
Minh Khôi lão tổ đã phát điên, dường như oán niệm duy nhất của nàng ta chính là tiêu diệt Bộ Phương!
Cho nên, đánh chết Bộ Phương trở thành mục đích duy nhất của nàng ta trong lúc này.
Cuồng phong gào thét dâng lên.
Cảm giác áp bách thật lớn đánh úp lại.
Đám người Minh Vương Nhĩ Ha đã bị đè ép đến mức không thở nổi nữa từ lâu rồi.
Bộ Phương chau mày lại, sắc mặt hắn cũng có hơi ngưng trọng.
Đây là chỗ dựa của Minh Khôi lão tổ đó sao?
Dường như cũng có mấy phần cường hãn đó…
Ngay cả Minh Vương Thiên Tàng đã hồi sinh cũng không phải là đối thủ của nàng ta…
Cảm nhận được luồng khí sắc bén ập đến, dường như lỗ chân lông toàn thân cũng đang co rút lại trong sự bén nhọn đó.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Rầm!
Chân nhền nhện nhanh chóng tới gần.
Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Bộ Phương khó tránh nạn được mà bị một kích của chân nhện xuyên thủng.
Một màn khiến cho người ta phải kinh ngạc đột nhiên xảy ra.
Chân nhền nhện dừng lại trước người cách Bộ Phương khoảng một mét mà không tiến thêm nữa.
Sao lại thế này?
Mọi người đều kinh ngạc.
Cẩn thận nhìn qua bên đó.
Bèn nhìn thấy một chiếc chân nhện của Minh Khôi lão tổ cũng bị một khôi lỗi sắt mập mạp túm chặt lấy.
Tiểu Bạch ôm lấy chân nhện mà kéo mạnh Minh Khôi lão tổ một cái ra khỏi người Bộ Phương.
- Chết đi!
Rầm!
Mấy chiếc chân nhện giáng xuống tận trời mà đánh lên trên người Tiểu Bạch tựa như tia chớp vậy.
Tiểu Bạch lập tức bị đánh bay ra cứ như một bóng cao su rồi hung hăng đập lên phía xa xa, trên người có vết nứt hiện lên.
Một kích đã đánh bay Tiểu Bạch.
Minh Khôi lão tổ lại lần nữa đưa ánh mắt đỏ au đầy thù hận mà điên cuồng nhìn về phía Bộ Phương.
- Chết đi!
Ầm ầm ầm!
Động tác bùng nổ một lần nữa, mười hai chiếc chân nhện điên cuồng chém xuống mặt đất bạo phát ra sức giật làm cho tốc độ của nàng ta nhanh như tia chớp.
Keng keng…
Một trận tiếng ma sát của kim loại vang vọng.
Tiểu Bạch lại ôm lấy chân nhện của Minh Khôi lão tổ một lần nữa.
Mà lần này Tiểu Bạch càng trực tiếp hơn.
Bò từ chân nhền nhện không ngừng hướng lên trên.
Đối với một con “kiến hôi” như vậy, Minh Khôi lão tổ đã phẫn nộ tới cực điểm.
Mười hai chiếc chân nhện quét xuống liên tục, mặt đất cũng bị đâm thànhs từng cái lại từng cái hố sâu.
Nhưng Tiểu Bạch vẫn kiên định bò lên trên như cũ…
Một màn này làm cho tất cả mọi người sợ đến ngây người.
Bộ Phương cũng hơi hé miệng, dường như có hơi khó hiểu.
Không thể nghi ngờ, Tiểu Bạch là thế yếu khi đối đầu với Minh Khôi lão tổ.
Tuy rằng bởi vì thực lực của Bộ Phương đã đạt tới trình độ Cửu Chuyển Tiểu Thánh.
Mà sau khi Tiểu Bạch cắn nuốt hàng loạt Khôi Lỗi Chi Tâm thì sức chiến đấu cũng đã đạt tới bậc Đại Thánh Cảnh rồi.
Nhưng mà, đối mặt với Minh Khôi lão tổ ở cấp Đại Thánh Viên Mãn thì lại không khác gì con kiến hôi cả.
Suýt nữa đã bị đánh bay mấy lần.
Lăn lộn trên từng chiếc chân nhền nhện rồi mạnh mẽ đâm xuống.
Đám chân nhện này mang theo một trận hỏa hoa nổ bắn ra cứ tựa như muốn đâm vào bên trong thân thể của Tiểu Bạch vậy…
Xa xa.
Minh Vương Thiên Tàng bị mạng nhện trói chặt đang giãy dụa không ngừng, muốn giật đứt lớp mạng nhện bao quanh cơ thể mình lại kia.
Chỉ có điều, hiển nhiên muốn xé nát mạng nhện để thoát vòng vây cũng cần một khoảng thời gian nhất định.
Trên lưng Tiểu Bạch bị đâm thành từng cái từng cái lỗ lớn, nhưng nó cũng không thèm để ý chút nào, đôi mắt máy móc lóe ra rồi kiên định tiếp tục bò lên trên.
Bất kể Minh Khôi lão tổ có vung vẩy thế này, công kích ra làm sao thì nó cũng đều thờ ơ.
Cuối cùng…
Tiểu Bạch bò tới gần vị trí thân thể của Minh Vương lão tổ.
Khoảng cách kia còn cách khối nguyên thạch được quấn quanh bên trong sợi tơ màu vàng chỉ có khoảng một mét.
Bàn tay to tựa như chiếc quạt hương của Tiểu Bạch ôm chặt lấy chân nhền nhện.
Đám người Bộ Phương nhìn một màn này mà có hơi trợn mắt há hốc mồm.
Mà Bộ Phương cũng hiểu ra được mục tiêu của Tiểu Bạch lại là khối nguyên thạch bên trong lồng ngực của Minh Khôi lão tổ kia…
Nghĩ vậy, sắc mặt của Bộ Phương trở nên vô cùng kỳ lạ.
Vô số Khôi Lỗi Chi Tâm của Minh Khôi, còn có Địa Minh Khôi, Nhân Minh Khôi đều đã bị Tiểu Bạch nhặt đi hết rồi, Tiểu Bạch còn không biết đủ nữa, bây giờ lại đặt chủ ý lên trên khối nguyên thạch trong thân thể của Minh Khôi lão tổ nữa hả?
Từ khi nào mà Tiểu Bạch trở nên hung mãnh như thế chứ?
Rầm rầm rầm!
Chân nhền nhện tựa như đao thép chém xuống một lần nữa.
Cơ thể Tiểu Bạch đã rách tung toé giống như phế liệu từ lâu.
Nhưng Tiểu Bạch vẫn ôm chặt lấy chân nhện.
Đột nhiên.
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người.
Trong tiếng kinh hô của Minh Vương Nhĩ Ha và Tiểu U.
Đôi mắt máy móc của Tiểu Bạch lóe ra, tìm đúng thời cơ mà… tung người nhảy lên.
Hai chân giẫm mạnh một phát lên trên chân nhền nhện.
Rồi lập tức bắn phụt ra như đạn pháo.
Bàn tay to tựa như quạt hương bồ mạnh mẽ nâng lên rồi túm lấy khối nguyên thạch màu vàng kim trong lồng ngực của Minh Khôi lão tổ kia.
Rầm!
Một luồng năng lượng vô hình khuếch tán ra như gợn sóng.
Bàn tay của Tiểu Bạch đột nhiên túm lấy nguyên thạch.
Vang lên một tiếng xoẹt xoẹt…
Nguyên thạch được những sợi tơ quấn quanh chợt bị Tiểu Bạch moi ra.
Tiểu Bạch rơi tự do rồi mạnh mẽ đáp xuống mặt đất.
Trong tay còn cầm lấy khối nguyên thạch kia.
Có vài sợi tơ màu vàng kim quấn quanh lấy bảo thạch, mấy sợi còn lại thì còn vướng trên cơ thể của Minh Khôi lão tổ…
Rầm rầm rầm rầm!
Mười hai chiếc chân nhền nhện tựa như phát điên mà đâm về phía vị trí của Tiểu Bạch không ngừng.
Mà bàn tay tựa quạt hương bồ của Tiểu Bạch cầm lấy nguyên thạch, trong đôi mắt máy móc lóe ra hào quang giống như đang phát ra tiếng cười tựa chuông đồng.
Sau đó chiếc hắc động ở phần bụng Tiểu Bạch hiện lên rồi nhét khối nguyên thạch được quấn sợi tơ vàng kim vào bên trong…
Bạn cần đăng nhập để bình luận