Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1503: Minh Vương vô địch, trù đấu (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong nháy mắt không khí trở nên ngưng trệ.
Mọi người cảm giác như mình đang bị nhấn xuống một vũng bùn, muốn cử động một chút cũng khó khăn.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp ở trên không trung, vẻ kinh ngạc trước đó chưa từng có hiện ra.
Tròng mắt đen nhánh của Tiểu U tràn ngập vẻ kinh ngạc. Đây là… đây là Minh Vương Nhĩ Cáp mà nàng quen biết sao?
Tiểu Hoa trốn sau lưng Tiểu U, nhìn thấy bóng người trôi nổi trong hư không, mặc áo giáp đỏ. Đó chính là Minh Vương Nhĩ Cáp, mắt rắn tam hoa của Tiểu Hoa tràn ngập ánh sáng.
Hai tay Lạc Cơ che miệng, trong đôi mắt phát ra vẻ khó tin.
- Oa! Minh Thần Giáp! Minh Vương ca ca tuấn tú quá!
Minh Vương Nhĩ Cáp mặc áo giáp đỏ, ngay thời khắc này như tiêu điểm giữa đất trời. Tiên Hỏa ở phía xa cũng bị hào quang của hắn lu mờ.
Kim Giáp đan tay nắm lấy Thiết Phiến, trong đôi mắt cũng tràn ngập vẻ hưng phấn, nhìn chằm chằm Minh Vương Nhĩ Cáp đang lơ lửng trên không trung.
- Bổn Vương ghét nhất người khác lôi cha ta ra nói…
Minh Vương Nhĩ Cáp từ tốn nói.
Mặc Minh Thần Giáp, Minh Vương Nhĩ Cáp cho người ta cảm giác biến hóa long trời lở đất.
Giờ phút này Minh Vương Nhĩ Cáp mới thực sự giống lão đại chi phối Minh Khư.
- Cuối cùng cũng mặc Minh Thần Giáp… Bây giờ mới ra dáng!
Kim Giáp nhếch miệng cười lớn.
- Lúc này mới có chút bộ dạng của chi chủ Minh Khư…
Nắm chặt Thi Quỷ Phong Hồn phiến trong tay, đôi mắt Kim Giáp nhất thời sáng lên. Ngay sau đó, bả vai lắc một cái, phiến kia đột nhiên biến lớn, hai tay nắm Thiết Phiến, vung lên hướng về phía Minh Vương Nhĩ Cáp.
Nhưng mà…
Ngay sau đó.
Đôi mắt Kim Giáp thít chặt, tràn ngập sát khí và sự lãnh lẽo chưa từng có.
Phiến Tử kia cũng không có huy động xuống dưới.
Không biết từ khi nào mà Minh Vương Nhĩ Cáp đã xuất hiện trước mặt Kim Giáp, nâng cánh tay được bao bọc bởi áo giáp đỏ lên, bắt lấy Thiết Phiến kia.
Bất kể Kim Giáp dùng bao nhiêu lực cũng không thể nào huy động được.
Mặc Minh Thần Giáp vào, đôi mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp phát sinh biến hóa, trở nên vô cùng dài nhỏ, cao quý mà lạnh lẽo.
Kim Giáp đối mặt với Minh Vương Nhĩ Cáp, ánh mắt của hai người đụng nhau trong hư không.
Minh Vương Nhĩ Cáp nâng một cánh tay khác lên, bấm tay… bắn ra.
Cả ngón tay đều bị Minh Thần Giáp bao lại, gảy trên trán Kim Giáp.
Uỳnh!
Cả người Kim Giáp bị bắn xoay ngược ra.
Lao nhanh về phía xa.
Không trung phát ra âm thanh nổ vang trời.
Uỳnh!
Biên giới của thế giới liên hoa đột nhiên nổ tung và sụp đổ.
Minh Vương Nhĩ Cáp lơ lửng trên không trung, cả người bọc bởi áo giáp, đôi mắt đạm mạc.
Một kích…
Kim Giáp bại trận.
Nhưng…
Vẫn chưa kết thúc.
Thế giới liên hoa bị đụng vỡ nát, hóa thành từng mảnh vụn.
Thân hình của Kim Giáp hiển hiện, đứng lặng trên mặt đất. Hắn ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Minh Vương Nhĩ Cáp.
Cái trán của hắn sưng lên, có máu tươi chậm rãi chảy xuống…
Cuối cùng Kim Giáp cũng bị thương.
- Mạnh thật! Nhưng… rất sảng khoái!
Kim Giáp nhếch miệng cười to.
Hai tay hắn nắm lấy Thiết Phiến, bỗng nhiên vung lên!
Uỳnh!
Cuồng phong mang theo cái chết một lần nữa gào thét mà tới.
Cuồng phong cuộn lên, hóa thành rồng không ngừng bao phủ xung quanh, sau đó hóa thành một con Thạch Long dữ tợn.
Minh Vương Nhĩ Cáp lơ lửng trong hư không.
Hai tay ôm ngực, ánh mắt lạnh nhạt.
Đối mặt với con rồng lớn đang càn quét kia, thân thể không hề động đậy.
Con Thạch Long kia không có cách nào có thể ảnh hưởng đến hắn.
Đối mặt với Thạch Long, Minh Vương Nhĩ Cáp vẫn cao quý trang nhã như cũ.
Đôi cánh sau lưng nhất thời lắc một cái, đột nhiên bắn ra.
Rầm rầm rầm!
Hai cánh sau lưng giống như hóa thành dao nhọn, chém về phía Thạch Long.
Tốc độ vung đao cực nhanh, khiến cho người ta không thể nhìn rõ.
Thạch Long nhao nhao vỡ nát!
Cuồng phong như rồng đều tán đi…
Kim Giáp nhếch miệng cười điên cuồng.
Nhưng mà ngay sau đó tiếng cười im bặt.
Bởi vì Minh Vương Nhĩ Cáp đã xuất hiện trước mặt hắn.
- Buồn cười lắm à?
Minh Vương Nhĩ Cáp thản nhiên nói.
Sau đó vung một bàn tay ra.
Một tiếng nện lên mặt Kim Giáp.
Đôi mắt Kim Giáp thít chặt, cả khuôn mặt như biến dạng. Trong nháy mắt cả người bắn ra.
Rầm rầm rầm!
Mặt đát không ngừng bị vỡ nát, Kim Giáp ngã xuống đất lõm xuống mấy trăm thước.
- Không phải muốn đánh nhau à? Đến đi…
Minh Vương Nhĩ Cáp xuất hiện trước cái hố sâu đó kéo Kim Giáp lên.
Một chân nhẹ nhàng đặt xuống.
Kim Giáp vừa mới ngoi lên, cả người lại bị đạp xuống một lần nữa.
Toàn bộ mặt đất lại nổ tung một lần nữa.
Uỳnh!
Một tiếng vang lớn nổ ra.
Thân hình Kim Giáp từ mặt đất bay ra, lơ lửng trong hư không.
Minh Vương đứng đối diện với hắn.
Đồng tử Kim Giáp thít chặt.
Ầm ầm!
Công kích vô hình được bắn ra, từng quyền nện trên thân thể Kim Giáp.
Thân thể Kim Giáp không ngừng vặn vẹo, hắc giáp trên thân giống như bị nện lõm xuống.
- Không phải muốn đánh nhau à?
Đôi mắt nhỏ dài của Minh Vương Nhĩ Cáp tràn đầy sự bạo ngược.
Kim Giáp không còn chút sức lực nào chống cự.
Ở nơi xa, Lạc Cơ trợn mắt há hốc mồm.
Tiểu Hoa và Tiểu U cũng ngốc rồi, đứng nguyên tại chỗ.
Đây là đơn phương ngược sát mà… chuyện gì xảy ra thế?
Uỳnh!
Thân thể Kim Giáp run run, đầu bị một tay Minh Vương Nhĩ Cáp nắm lấy.
Bành!
Minh Vương Nhĩ Cáp không một chút khách khí mà đụng đầu mình vào đầu Kim Giáp.
Đầu Kim Giáp như muốn nổ tung.
Trong miệng và mũi đều là máu tươi.
Cả người là dáng vẻ chật vật trước đó chưa từng có.
Mặt bị bẻ cong, áo giáp đều lõm…
Soạt…
Kim Giáp ngã ngửa mặt trên mặt đất, lồng ngực lên xuống kịch liệt, không ngừng thở dốc.
Trên thuyền U Minh.
Tiểu U thở dài một hơi.
Dù sao Minh Vương Nhĩ Cáp vẫn là Minh Vương Nhĩ Cáp…
Khóe miệng hơi nhíu, cho dù Ngục Chủ Kim Giáp, xem ra cũng không còn cách nào.
Rầm rầm…
Đá vụn chậm rãi lăn xuống.
Kim Giáp nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp bằng ánh mắt kỳ dị, hắn chậm rãi bò từ mặt đất dậy, nôn ra một ngụm máu tươi.
Cười lên ha hả.
- Minh Vương đại nhân… trò chơi kết thúc.
Hả?
Minh Vương Nhĩ Cáp nhất thời sững sờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận