Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2434: Thức tỉnh Pháp Tắc! (2)

Notice: Undefined offset: 181
Thiếu Vương gia đã rời đi, hắn ta cũng dẫn thủ hạ rời khỏi.
Những khuê mật của Lạc Tam Nương cũng vô cùng hưng phấn.
Quá kích thích.
Hôm nay ra ngoài ăn một bữa cơm, vậy mà lại gặp chuyện kích thích như thế.
Các nàng oanh oanh yến yến (*) rời khỏi tửu lâu, trên mặt của mỗi người đều toát ra vẻ hưng phấn, các nàng đi ngang qua người Tiểu Bạch đều tò mò mà giơ tay lên sờ vào cơ bụng rắn chắc của Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch nâng tay gãi đầu.
Hắn ta làm như vậy khiến cho mấy nữ nhân đó phát ra tiếng hét chói tai.
Bộ Phương thở hắt ra một hơi.
Hắn đi vào bên trong tửu lâu.
Lấy ra một cái bánh bao rồi bắt đầu ăn vì để sức mạnh trong cơ thể bắt đầu khôi phục lại.
Sau khi các trưởng lão của Thần Trù Cung cáo từ Bộ Phương thì bọn họ đều rời đi.
Nếu không có lệnh bài kêu gọi của Mộc Hồng Tử thì mấy lão già như bọn họ cũng lười muốn đến.
Sau khi mọi người rời đi, bên trong tửu lâu cũng trở nên có chút quạnh quẽ.
Tuy rằng mới trải qua đại chiến nhưng bên trong tửu lâu vẫn sạch sẽ như trước, không nhiễm hạt bụi nào.
Hạ Thiên cũng theo Lạc Tam Nương rời đi.
Trong tửu lâu chỉ còn lại Tiểu U và Minh Vương Nhĩ Ha.
Hôm nay Tiểu U và Nhĩ Ha cũng coi như thấy được thực lực chiến đấu thật sự của Thần Triều.
Mỗi người tỏa ra một loại uy áp, đều là áp lực khiến bạn họ không thể di chuyển nổi.
Áp lực quá lớn.
Minh Vương Nhĩ Ha lại càng bị kích thích, hắn ta cảm giác ở nơi này hắn ta chỉ là một con kiến.
Sau khi nỗ lực vươn lên hùng mạnh với Bộ Phương, hắn ta xoay người tiến vào bên trong Điền Viên Thiên Địa, cố gắng bế quan tu hành.
Bộ Phương đóng cửa tửu lâu lại.
Hắn dẫn Tiểu U rời khỏi tửu lâu về Thần Trù Cung.
Tiểu U đến Thần Trù Cung để vùi đầu vào tu luyện.
Bộ Phương trở về với căn phòng xa hoa của hắn.
Trận chiến hôm nay, đối với hắn mà nói cũng là một kích thích không nhỏ.
Hắn cảm giác thực lực của mình còn chưa đủ.
"Nếu như khi đối mặt với Thần Vương mà không có Thần Lực Dịch Tích, sợ rằng ngay cả phản kháng cũng không làm nổi..."
Cái cảm giác khoanh tay chịu chết ấy khiến Bộ Phương rất khó chịu.
Hắn ngồi xếp bằng trong căn phòng xa hoa.
Trong đôi mắt của Bộ Phương, quang hoa bắt đầu tỏa ra.
"Đây là thời điểm nên tăng cường thực lực của chính mình..."
Tay Bộ Phương vừa lật.
Bỗng nhiên trong tay hắn hiện ra một Pháp Tắc Quả.
Đây là khen thưởng của hệ thống, khen thưởng mở tiểu điểm - Pháp Tắc Quả.
Bộ Phương đã ăn Pháp Tắc Quả một lần, khi đó hắn lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường và Pháp Tắc Luân Hồi.
Pháp Tắc Luân Hồi đối với Bộ Phương mà nói chính là phúc lợi rất lớn.
"Nhưng mà cái này còn thiếu rất nhiều... kém rất xa."
Bộ Phương phải tăng cường tu vi của chính mình, một cái Pháp Tắc Luân Hồi chắc chắn là không đủ.
Tâm thần vừa động.
Bộ Phương nắm lấy Thất Thải Pháp Tắc Quả.
Hắn xé vỏ trái cây ra, bỗng nhiên mùi thơm của chất lỏng trong đó chảy xuống tỏa ra khắp không khí.
Giống như tràn ngập ma lực mê muội khiến ánh mắt của Bộ Phương không khỏi bị hấp dẫn, hé miệng, hắn đưa Pháp Tắc Quả vào trong miệng rồi cắn một cái.
Bẹp...
Thịt quả non mềm trong miệng nhanh chóng hòa nhập vào cơ thể Bộ Phương.
Mà giờ khắc này, thần thức của Bộ Phương chợt bị dẫn dắt.
Oanh!
Lại là vị trí quen thuộc.
Hỗn Độn Pháp Tắc Hải.
Ở chỗ này có vô số Pháp Tắc đang phiêu đãng, có đủ loại Pháp Tắc tỏa ra mị lực khác nhau.
Đi vào nơi này lần thứ hai, dường như Bộ Phương cũng có chút ngựa quen đường cũ.
Hắn thong thả hành tẩu ngao du ở trong đó.
Cảm nhận các loại Pháp Tắc Chi Lực phát ra thiện ý.
Nhưng những Pháp Tắc Chi Lực này đều khiến Bộ Phương thấy chướng mắt, Pháp Tắc mà hắn cần lĩnh ngộ chắc chắn không phải bình thường.
Tất nhiên là phải giống như Pháp Tắc Luân Hồi và Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường!
Ong...
Khí tức đáng sợ tràn ngập đến.
Long, Phượng, Hổ, Huyền Vũ lần lượt hiện lên xung quanh người của Bộ Phương, chúng vây Bộ Phương ở giữa.
Khí tức của Bộ Phương tỏa ra đã dẫn dắt bọn chúng.
Từ xưa đến nay, muốn lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường là vô cùng khó khăn, cho dù trước kia chưa từng ai hay là Đế Tử sau này cũng chỉ lĩnh ngộ được hai đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường.
Cho dù là như thế thì Đế Tử cũng được Thần Triều xưng là Thiên Thần tồn tại có hi vọng nhất trong hàng ngàn năm qua!
Cho nên Bộ Phương muốn lĩnh ngộ được đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường thứ hai cũng có chút khó khăn.
"Hừm!"
"Khó khăn à?"
Một tiếng long ngâm vang lên, Thần Long kim sắc đang quanh quẩn bên người Bộ Phương sau đó tiến nhập vào trong thân hình Bộ Phương.
Xoạt xoạt.
Hình ảnh trước mắt của Bộ Phương bỗng nhiên sụp đổ.
...
Oành!
Trong Thần Trù Cung.
Một chùm tia sáng bỗng phóng lên cao, mà chùm sáng kia hiện ra trong nháy mắt rồi lại lập tức biến mất không thấy đâu nữa.
Nhưng mà khí tức lập tức hiện ra cũng dẫn tới sự chú ý của vô số cường giả trong Triều Đô.
Bọn họ ngẩng đầu, trợn mắt thật to, bọn họ không tưởng tượng nổi mà nhìn chằm chằm vào chỗ cột sáng vừa biến mất.
- Khí tức của Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường!
- Lại có người lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường sao!
- Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường là rau cải trắng à? Sao lại bị lĩnh ngộ dễ dàng như vậy chứ?
...
Một đám cường giả không ngừng thảo luận, bọn họ phát hiện ra, nơi mà khí tức kia tản đi chính là Thần Trù Cung.
Vẻ mặt của mỗi người bỗng nhiên trở nên kì lạ.
"Lại là Thần Trù Cung à?"
"Gần đây Thần Trù Cung sôi nổi quá phải không?"
Đêm đã khuya, vô cùng yên tĩnh.
Bên ngoài Thần Trù Cung.
Tiếng bước chân lanh lảnh vang lên.
Một bóng người chậm rãi đi đến, từng bước từng bước đi lại, cẩn thận tỉ mỉ, vô cùng nghiêm cẩn.
Cuối cùng người kia cũng đi tới bên ngoài cao lầu Thần Trù Cung.
Tóc tai bù xu, một thân áo bào trắng.
Đế Tử chậm rãi ngẩng đầu lên, hắn nhìn vẻ ngoài cao ngất của Thần Trù Cung, khóe miệng hiện ra nụ cười, ánh trăng chiếu rọi lên trên khuôn mặt của hắn, khiến khuôn mặt của hắn trở nên vô cùng ôn hòa.
- Thần Trù Cung... Nên tính sổ rồi.
(*) Hậu tri hậu giác: Sau khi xem xét kỹ càng mới phát hiện ra.
(*) Oanh oanh yến yến: nói chuyện sôi nổi, buôn chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận