Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1152: Hoàng Tuyền Đại Thánh tức giận đến mức điên cuồng (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bóng dáng của một con chó đen nhánh mập mạp nhanh chóng chui ra từ trong không gian, nó lè lưỡi, bước đi uyển chuyển, thịt mỡ trên người cũng rung rinh theo từng bước chân.
Cẩu gia chui ra từ trong không gian, uyển chuyển bước hai bước, lập tức xuất hiện bên cạnh Minh Vương Nhĩ Ha.
Mắt chó nhìn thoáng qua Bộ Phương một cái, lẩm bẩm:
- Người trẻ tuổi Bộ Phương, không phải ta chỉ bảo ngươi hái một lá Hoàng Tuyền Thảo thôi hay sao? Ngươi lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, chẳng lẽ ngươi lại lấy chín lá Hoàng Tuyền Thảo của Hoàng Tuyền Đại Thánh à?
Thế nhưng, khi Cẩu gia vừa mới hỏi xong, ảo ảnh to lớn đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn ta.
Cái đầu khổng lồ của Huyết Chúc Long ngẩng lên, đôi mắt nó to như đèn lồng đang nhìn chằm chằm vào mọi người, miệng há to, răng nanh sắc nhọn mọc đầy miệng, toàn thân những người đứng xem đều thấy rùng mình ớn lạnh.
Rống!
Tiếng rồng gầm lên, dường như làm sống dậy cả một luồng sóng to gió lớn!
Cẩu gia lơ lửng trên không trung, khi nghe thấy tiếng gầm gừ này đống thịt mỡ trên người không khỏi rung lên, run rẩy không ngừng.
Cẩu gia lắc lư cái đuôi, quay đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy một cái đầu Huyết Chúc Long khủng bố.
Huyết Chúc Long há to mồm, đột nhiên cắn xuống, muốn một ngụm nuốt hết tất cả nhóm người Cẩu gia và Minh Vương.
Bỗng nhiên.
Động tác cắn xuống của Huyết Chúc Long ngừng lại, tròng mắt cứng đờ, động tác cứ giữ nguyên như vậy trong không gian.
Bởi vì, trên người con chó đen nhánh mập mạp kia đột nhiên toát ra một luồng minh khí đáng sợ.
Uy áp ầm vang toả ra khắp chốn, doạ cho vảy trên người Huyết Chúc Long dựng ngược lên.
Giọng nói dịu dàng tràn ngập từ tính của Cẩu gia vang lên:
- Nghiệt súc từ nơi nào đến đây, nằm xuống!
Ngay sau đó, thân hình của Huyết Chúc Long lắc một cái, nhanh chóng lùi lại, rùng mình một cái, thân hình đã bắn ra phía xa.
Sau khi nó nằm xuống, cái đầu cũng hạ xuống, ngồi chồm hổm không nhúc nhích trên mặt đất.
Minh Vương Nhĩ Ha nhìn Huyết Chúc Long đang run lẩy bẩy trước mặt Cẩu gia, ánh mắt nhất thời sáng lên, nhếch miệng nói ra:
- Ái chà, ngươi là một con chó ghẻ mà cũng có chút uy thế đấy.
Cẩu gia nghe thấy lời nói trêu chọc của Minh Vương Nhĩ Ha, khoé miệng chó nhếch lên:
- Cẩu gia thích nhất món thịt rồng Tuý Bài Cốt… Tiểu tử loài bò sát như ngươi nếu còn dám làm loạn, Cẩu gia cũng không ngại thêm đồ ăn.
Ở phía xa, không gian lại một lần nữa bị xé rách.
Một bóng hình toàn thân bao phủ một lớp ánh sáng mờ nhạt đang đi đến.
Đây chính là Hoàng Tuyền Đại Thánh trong truyền thuyết, Chưởng Khống Giả của sông Hoàng Tuyền!
Người này vừa xuất hiện, dường như cả trời đất cũng thay đổi theo, nước sông Hoàng Tuyền chảy càng mạnh hơn.
Khi Minh Vương Nhĩ Ha vừa nhìn thấy là Hoàng Tuyền Đại Thánh, trong nháy mắt hắn ta lập tức quay đầu chạy mất dạng.
Cẩu gia liếc mắt nhìn Hoàng Tuyền Đại Thánh, bước chân uyển chuyển, lắc cái mông mỡ sau đó cũng mở ra không gian rời đi.
Trong đôi mắt của Hoàng Tuyền Đại Thánh giống như bắn ra tia sáng.
Ông ta nhìn lướt qua Huyết Chúc Long đang nằm run lẩy bẩy trên mặt đất, trong nội tâm thoáng giật mình, sau đó trong lòng run lên, quay đầu nhìn lại.
Trên mặt đất ở nơi đó, chỉ còn lại hai thi thể của hai tên Thạch Tượng Quỷ. Và một phần hơi nóng bốc lên của nồi cá Huyết Hoa Thạch.
Hai tên Thạch Tượng Quỷ của ông ta… đã vỡ nát rồi sao?
Trong phút chốc, Hoàng Tuyền Đại Thánh nổi giận, toàn bộ không gian tựa hồ cũng rung chuyển kịch liệt.
Minh Vương dẫn theo Bộ Phương và Tiểu U đi lên bờ sông Hoàng Tuyền, Tiểu U gọi thuyền U Minh đến, sau đó cùng Bộ Phương bước lên thuyền.
Minh Vương vẩy tay một cái, thuyền U Minh lao đi thật nhanh sang bờ bên kia:
- Hai người trẻ tuổi các ngươi đi trước đi, bản vương và Cẩu gia đi xem tình hình ở kia cái đã.
Bộ Phương và Tiểu U đứng ở trên mạn thuyền, im lặng nhìn Minh Vương Nhĩ Ha như một tên trộm ngậm theo que cay xoay người đi về phía Hoàng Tuyền Đại Thánh đang nổi giận.
Hoàng Tuyền Đại Thánh đang nổi giận, ông ta tức giận đến mức điên cuồng rồi.
Thế mà Hoàng Tuyền Thảo của ông ta lại bị trộm mất! Hai tên đần độn Thạch Tượng Quỷ Vương này chỉ vì một phần mỹ thực mà tự chém giết lẫn nhau!
Rốt cuộc Đại Thánh nuôi phải hai cái đứa ngốc gì đây chứ!
Huyết Chúc Long bởi vì e sợ uy thế của Cẩu gia mà vẫn nằm rạp trên mặt đất, chỉ là nằm sấp một lúc lâu như vậy, còn hít thở đều đặn nên không tránh được việc khiến cho con mắt to như đèn lồng từ từ nhắm lại, cổ họng phát ra tiếng gáy o o.
Ánh mắt Hoàng Tuyền Đại Thánh nhìn vào nồi cá Huyết Hoa Thạch đang sôi trào, mùi thơm ngào ngạt toả ra khắp bốn phía, khoé miệng ông ta khẽ giật một cái.
Ông ta nhìn một đống Thạch Tượng Quỷ Vương vỡ vụn trên mặt đất mà không kìm lòng nổi muốn phát tiết sự giận dữ trong lòng.
Ý niệm vừa động, hư không giống như đang run rẩy theo, tay Hoàng Tuyền Đại Thánh khẽ rung lên trong không trung một cái.
Ngay sau đó, hình ảnh dường như đang biến đổi, hai mảnh hồn phách nhanh chóng ngưng tụ lại, cuối cùng hoá thành hai mảnh tàn hồn của hai tên Thạch Tượng Quỷ Vương.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nhìn hai đạo hồn phách này, âm thầm hừ một tiếng, chốc lát sau ông ta lại đưa tay lên, Minh Khí toả ra, đá vụn trên mặt đất cuồn cuộn chuyển động, hoá thành thân thể của Thạch Tượng Quỷ Vương, tàn hồn nhập thể, hai tên Thạch Tượng Quỷ Vương vừa chém giết lẫn nhau dần được khôi phục lại.
Hai tên Thạch Tượng Quỷ Vương vừa được khôi phục lại đã tiếp tục lao vào đánh nhau.
Hai tên vẫn còn chưa phân thắng bại.
Rầm rầm!
Hoàng Tuyền Đại Thánh bị hai cái tên ngu ngốc này làm cho tức giận đến nhức cả trứng, ông ta đưa tay ra đập cho mỗi tên Thạch Tượng Quỷ Vương một phát khiến cho bọn chúng rơi xuống mặt đất, nằm bẹp ở đó.
Hoàng Tuyền Đại Thánh chỉ mặt hai tên Thạch Tượng Quỷ Vương, chửi ầm lên:
- Chỉ vì một miếng cá như thế này thôi, mà đã khiến cho hai tên ngốc các ngươi tự chém giết lẫn nhau rồi à? Bản Đại Thánh để cho các ngươi trông coi Hoàng Tuyền Thảo chứ không phải để cho các ngươi kiếm chuyện cho bản thánh nhé!
Ánh mắt ông ta xoay chuyển, nhìn vào trong nồi cá Huyết Hoa Thạch thấy còn một miếng cá.
Ngón tay khẽ động, miếng cá bay lên từ trong nồi canh mang theo mùi thơm ngào ngạt chui vào trong miệng Hoàng Tuyền Đại Thánh.
- Ừm?
Ánh sáng trong mắt Hoàng Tuyền Đại Thánh khẽ thay đổi.
Sau đó ông ta xoay người, một lần nữa đánh cho hai tên Thạch Tượng Quỷ Vương một trận nhừ đòn.
- Hai tên ngu xuẩn các ngươi, đồ ăn ngon như vậy mà lại bị hai tên các ngươi làm lãng phí! Có đồ ăn ngon mà không nghĩ đến bản Đại Thánh gì cả! Rầm rầm!
Ở không gian phía xa xa.
Minh Vương ngậm trong miệng một miếng que cay, chăm chú theo dõi tình hình, khuôn mặt núng nính của Cẩu gia cũng không khỏi lắc một cái.
Sau khi Hoàng Tuyền Đại Thánh đánh xong hai tên Thạch Tượng Quỷ Vương, tức giận còn chưa tan đi thì nhìn thấy Huyết Chúc Long đang nằm bên cạnh, thấy nó vẫn còn đang ngáy o o ông ta lập tức giơ chân đá cho nó một phát.
Huyết Chúc Long gầm lên, có điều gầm được một nửa thì phát hiện người đá vào mông nó chính là Hoàng Tuyền Đại Thánh.
- Cút trở về ngủ! Mẹ nó, lại còn cả ngươi nữa, bản Đại Thánh nuôi phải ba cái đứa đầu óc bã đậu!
Sau đó, Hoàng Tuyền Đại Thánh ngẩng đầu nhìn Minh Vương và Cẩu gia đang lơ lửng trên không trung ở phía xa.
Mình Vương xem chán chê xong lập tức quay đầu rời đi, tiếng cười vẫn còn vang vọng phía sau.
Cẩu gia vừa xoay người, nó không có cười nhưng lắc cái mông toàn mỡ, Hoàng Tuyền Đại Thánh nhìn thấy mà nỗi tức giận dâng trào.
- Hai tên vô lại các ngươi cứ chờ đó cho Bản Đại Thánh, nếu lần sau còn để các ngươi lấy một cây Hoàng Tuyền Thảo ở chỗ bản đại thánh đi thì ta không xứng họ Hoàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận