Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1619: Long thiệt, Long tâm, Long đỗ, Long đầu bì! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ta lớn lên muốn cưới Mộng Kỳ thành chủ làm thê tử!
Lục Nhất mười lăm tuổi đã từng chỉ tay lên trời thề như vậy.
Khi đó Lục Nhất đã bắt đầu bộc lộ tài năng, trong thế hệ trẻ của Tiên Trù, áp đảo rất nhiều Tiên Trù.
Phụ thân Lục Nhất là Tam Phẩm Tiên Trù trong tầng năm Thành Chủ Phủ. Cho nên từ khi còn bé, Lục Nhất đã may mắn biểu hiện trù nghệ của mình trước mặt rất nhiều Thành Chủ.
Trước đây, lần đầu tiên hắn gặp Mộng Kỳ thành chủ, trái tim liền nhảy lên kịch liệt, hoàn toàn bị dung mạo xinh đẹp của Mộng Kỳ thành chủ thu hút.
Mỗi một cái nhăn mày hay nụ cười đều khiến hắn chìm đắm hoàn toàn.
Cho nên, lần biểu diễn trù nghệ kia, hắn vì bị Mộng Kỳ thành chủ thu hút nên dẫn đến sai lầm.
Bị phụ thân hắn mắng ở ngay trước mặt rất nhiều Tiên Trù, thậm chí còn vung tay tát hắn một cái.
Mà lúc đó, người ra mặt giải thích cho hắn lại chính là Mộng Kỳ thành chủ.
Vào thời khắc ấy, trong lòng Lục Nhất liền nhớ kỹ Mộng Kỳ thành chủ, cũng liền lập ra lời thề như vậy.
Đứng trên lôi đài, đôi mắt Lục Nhất nở rộ quang hoa vô hạn.
Hắn đứng trên cao nhìn xuống Bộ Phương.
Hắn rất biết ơn Bộ Phương đã cho hắn một cơ hội biểu diễn trước mặt Mộng Kỳ thành chủ như vậy.
Nhưng trong lòng cảm tạ, cũng không có nghĩa hắn sẽ thả nước…
Hắn thể hiện trù nghệ mạnh nhất của mình, để Mộng Kỳ thành chủ thấy… Tiểu hài tử năm đó đã trưởng thành!
Hắn sẽ cố gắng hướng về lời thề của mình mà không ngừng tiến lên!
Mà Đại Ma Vương, chỉ có thể trở thành hòn đá kê chân của hắn!
“Thình thịch!”
Đó là tiếng tim đập nhanh của Lục Nhất, như Mộ Cổ Thần Chung, làm cho hô hấp của tất cả mọi người đều trì trệ.
Đây chính là trù đạo chi tâm, đây chính là uy lực của trù đạo chi tâm!
Đôi mắt Bộ Phương co rụt lại. Có thể nói Lục Nhất là Tiên Trù sớm nhất mà hắn gặp, đương nhiên không tính những người của Địch Thái Giới Chủ.
Là người mạnh nhất trong Nhất Phẩm Tiên Trù.
Nếu đã đạt tới cực hạn của Nhất Phẩm Tiên Trù, chỉ cần muốn đột phá, trong nháy mắt liền có thể bước vào cảnh giới Nhị Phẩm Tiên Trù.
Bộ Phương cũng cảm nhận được một cỗ áp lực.
Đó là một sức ép đè lên trái tim.
Cuối cùng Bộ Phương cũng hiểu, vì cái gì mà mà khi Công Thâu Ban giao đấu với người áo đen kia, ngay cả dũng khí vung thái đao cũng không có.
Sức ép của trù đạo chi tâm với đầu bếp… là quá lớn!
Bộ Phương cảm thấy cánh tay mình như bị đổ chì. Lục Nhất trước mặt, như một người khổng lồ từ trên cao nhìn xuống.
Mặt không chút biểu tình nhìn Lục Nhất.
Bầu không khí toàn trừng đều ngưng trọng đến cực điểm.
Lục Nhất, thiên tài yêu nghiệt tầng thứ năm của Tiên Trù Giới.
Tập hợp hàng ngàn quang hoa trong cơ thể, được ca ngợi là thiên tài có hy vọng nhất của thành tựu Lân Trù.
Hai mươi tuổi đã ngưng tụ được trù đạo chi tâm, bây giờ trù đạo chi tâm đã tăng lên một tầng thứ cao hơn.
Có Tiên Thiệt đáng sợ và còn cả Lân Xúc khiến người ta ghen ghét!
Cái gọi là Tiên Thiệt và Lân Xúc, là một loại điều kiện Tiên Thiên, có thể so sánh với xúc cảm cấp bậc Lân Trù.
Xúc cảm với nguyên liệu nấu ăn, xúc cảm với độ lửa của món ăn…
Nam nhân này, quả thực là vì trù nghệ trời sinh!
Là thiên tài thật sự!
Không có ai coi trọng Đại Ma Vương.
Không phải không xem trọng, mà chính là không dám xem trọng. Bọn họ không dám tưởng tượng, phải là dạng yêu nghiệt gì mới có đánh bại loại tồn tại như Lục Nhất.
Lục Nhất gần như hoàn mỹ… là người ứng cử Lân Trù!
Cho dù là tầng thứ năm thế gia lớn nhất của Tiên Trù Giới, yêu nghiệt Phong gia, ở trước mặt Lục Nhất chỉ có thể cúi đầu, xếp thứ hai…
Đối mặt với loại yêu nghiệt gần như hoàn mỹ này, Đại Ma Vương lấy cái gì đánh bại hắn?
Trù đạo chi tâm?
Đại Ma Vương không có.
Tiên Thiệt? Đại Ma Vương cũng không có.
Lân Xúc? Đại Ma Vương cũng không có nốt…
Tam Vô Đại Ma Vương, làm sao đối kháng với thiên chi kiêu tử Lục Nhất?
Đây cũng là lý do mà mọi người không xem trọng Bộ Phương. Đó cũng là lý do tại sao khi Bộ Phương lựa chọn khiêu chiến Lục Nhất, mọi người đều xôn xao. Mỗi người đều cảm thấy Bộ Phương đang không biết lượng sức mình.
Bộ Phương mặt không có cảm xúc gì, khiến mọi người cảm thấy như thấy một con thuyền đang qua đêm trên biển.
Đối mặt với Lục Nhất như biển rộng trời cao này, giống như lúc nào cũng có thể sẽ bị tiêu diệt.
Bỗng nhiên, đôi mắt Bộ Phương hơi động một cái.
Hắn giơ tay lên, nện một quyền vào ngực mình.
Đông…
Một tiếng nặng nề vang lên, toàn bộ mọi người người trên quảng trường đều nghe rõ.
Ngay sau đó, Bộ Phương thở ra một hơi thật dài, vươn lưỡi liếm đôi môi khô khốc.
- Trong lòng có hơi buồn bực, bây giờ dễ chịu nhiều rồi…
Bộ Phương liếc nhìn Lục Nhất một cái, ánh mắt đã trở lại vẻ bình thản.
Tước vũ bào trên người hơi rung lên, hai tay Bộ Phương để trong túi áo, đi về giữa lôi đài.
Lập tức đi qua bên người Lục Nhất
Hai người lướt qua nhau.
Đôi mắt Lục Nhất hơi nheo lại, Đại Ma Vương… có chút thú vị.
Thế nhưng mà, cũng vô dụng. Ở trước mặt Mộng Kỳ, Lục Nhất hắn… muốn nghiền ép hết thảy!
Cho dù Bộ Phương có thể tránh khỏi áp lực của trù đạo chi tâm, thì có nghĩa gì?
Trù nghệ chân chính, Lục Nhất hắn sẽ nghiền ép Đại Ma Vương.
Hai người đều xoay người, đi tới trước bếp lò đã chuẩn bị sẵn trên lôi đài.
Đương nhiên Lục Nhất sẽ không dùng bếp lò trên lôi đài. Tâm thần hắn nhất động, một cái bếp lò Lưu Ly rơi xuống lôi đài, một sự dao động mãnh liệt khuếch tán ra.
Mặt Bộ Phương không có biểu tình gì đứng tại chỗ.
- Tốt, phía trước là Lục Tinh Thú Hoàng, Xích Diễm Ma Long đã được phân hủy. Chủ đề lần này là, các ngươi chọn những nguyên liệu này để nấu thành một món ăn. Thắng bại do ban giám khảo quyết định.
Tiên bào của Mộng Kỳ thành chủ phiêu miểu, đứng ở giữa lôi đài nhìn Bộ Phương và Lục Nhất, cười nói.
Bộ Phương gật đầu.
Ánh mắt Lục Nhất nhiệt tình nhìn chằm chằm Mộng Kỳ thành chủ.
Mộng Kỳ nói:
- Hiện tại, các ngươi có thời gian nửa chén trà nhỏ để chọn nguyên liệu nấu ăn, sau khi hết nửa chén trà nhỏ thì trận đấu chính thức bắt đầu.
Lời vừa dứt, Lục Nhất và Bộ Phương liền bước ra.
Bỗng nhiên, bước chân của Lục Nhất dừng lại.
- Đại Ma Vương đúng không… nghe nói ngươi đến tận trận đấu này đều là trù đấu, trận này, ngươi vẫn quyết định muốn trù đấu?
Lục Nhất nhàn nhạt nhìn Bộ Phương hỏi.
- Từ bỏ trù đấu đi, nếu không thì mang thái đao lên cho ta…
Bước chân của Bộ Phương dừng lại, mặt không biểu tình nghiêng đầu sang nhìn Lục Nhất.
Ánh mắt kia khiến Lục Nhất nhíu mày.
- Thái đao của ta… ngươi cầm không được, trù đấu cũng không cần thay đổi.
Bộ Phương lời ít ý nhiều, nói xong, liền hướng về chỗ để nguyên liệu nấu ăn đi tới.
Lục Nhất híp mắt nhìn Bộ Phương, khóe miệng nhếch lên, đã như vậy…
Vậy thì trù đấu đi.
- Lục Nhất ta… sẽ nghiền ép tất cả.
Ở chỗ để những nguyên liệu nấu ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận