Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1392: Ăn cơm chùa à? (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nàng ta rất thích nhìn dáng vẻ mọi người liên tục khen ngợi thức ăn, bởi vì người nấu những món ăn này, đó là ca ca của nàng ta.
Nàng ta vẫn luôn rất tin tưởng vào tay nghề của ca ca nhà nàng.
Nàng ta cảm thấy sẽ có một ngày ca ca của nàng ta trở thành Tiên Trù!
Đến lúc đó, huynh muội bọn họ có thể bước vào vòng trong của Tiên Trù, mở tửu lâu ở trong đó.
Minh Vương Nhĩ Ha vừa ăn vừa nói:
- Ngoại trừ nguyên liệu nấu ăn có hơi khác ở vị cay nồng dữ dội thì còn lại đều không khác mấy, có điều là… món ăn thanh niên Bộ Phương nấu mang đến nhiều cảm giác cho người ăn hơn!
Thiếu nữ tóc búi củ tỏi đứng bên cạnh đã nghe thấy, trên mặt hơi đỏ, lộ ra mấy phần tức giận.
Đúng vậy, bây giờ thiếu nữ cảm thấy rất tức giận.
Mấy tên gia hỏa ngạo mạn không biết điều này, ăn uống no say như vậy, thế mà không nói được một câu khen ngợi cho ra hồn, ngược lại còn chỉ trích chê bai.
Vậy mà còn dám lấy đồ ăn ca ca nàng ta nấu ra so sánh với một tên đầu bếp không có tên tuổi!
Đây tuyệt đối là sự sỉ nhục đối với trù nghệ của ca ca nàng ta!
Vẻ mặt Bộ Phương nhạt nhẽo, hắn vừa ăn, vừa liếc Minh Vương Nhĩ Ha một cái, thản nhiên nói:
- Quá khen, quá khen rồi.
Có điều, lời nói của Minh Vương Nhĩ Ha cũng rất chính xác.
Mặc dù chất lượng của món ăn này không tệ, nhưng càng khiến Bộ Phương có thêm lòng tin.
Bởi vì chất lượng của món ăn này cũng ngang ngửa so với thức ăn mà hắn nấu ra, đặc biệt những món ăn này còn là dùng một vài nguyên liệu nấu ăn ở Tiên Trù Giới.
Nguyên liệu nấu ăn ở Tiên Trù Giới chắc chắn sẽ cao cấp hơn nhiều so với Tiềm Long Đại Lục.
Nếu như không xét đến sự chênh lệch giữa những nguyên liệu nấu ăn, thì Bộ Phương cảm thấy kỹ xảo trù nghệ của bản thân chắc hẳn còn mạnh hơn so với vị đầu bếp này một chút.
Rốt cuộc, món ăn đã nhanh chóng được xử lý xong.
Nhìn đống chén bát bừa bộn trên bàn.
Thiếu nữ hít sâu vào một hơi, kiềm chế sự tức giận trong lòng lại.
Vẻ niềm nở vui mừng trên mặt lúc đầu đã biến mất không thấy tăm hơi.
Nàng ta đi từ phía xa tới, đứng trước bàn của Bộ Phương, ánh mắt có hơi bất mãn nhìn Bộ Phương:
- Tổng cộng là bảy Tiên Tinh, cảm ơn.
Trong giọng nói của thiếu nữ có phần tức giận.
Lời nói nàng ta vừa thốt ra khỏi miệng, lại khiến chính nàng ta phải giật mình bởi vì đám người này vừa ăn vừa không ngừng đánh giá mà biểu hiện trên mặt bọn họ bây giờ lại khiến nàng ta thấy hơi kỳ lạ.
Sao phải ngạc nhiên như vậy?
Biểu cảm trên mặt những người này là ý gì chứ?
Bảy Tiên Tinh… Đắt lắm hay sao?
Miệng Hắc Long Vương co rúm, giơ tay lên, sờ cái đầu trọc lốc của bản thân:
- Tiên Tinh là cái gì?
Minh Vương Nhĩ Ha cũng cảm thấy mơ hồ mà lắc đầu:
- Bản Vương chỉ biết Nguyên Tinh thôi… À, còn có que cay nữa.
Tiểu U nhớ đến dáng vẻ kỳ lạ khi trước của Bộ Phương:
- Tiên Tinh… Có phải là tiền tệ để giao dịch ở Tiên Trù Giới hay không?
Bọn họ vừa mới từ Tiềm Long Đại Lục đi đến Tiên Trù Giới, làm sao có Tiên Tinh trong tay được.
Thế nhưng đã không có Tiên Tinh, vì sao Bộ Phương lại muốn gọi món ăn?
Điều này khiến Tiểu U cảm thấy có chút khó hiểu.
Thiếu nữ nhìn Hắc Long Vương, lại nhìn sang Minh Vương Nhĩ Ha, cuối cùng ánh mắt rơi xuống người Bộ Phương.
Bởi vì nàng ta biết, Bộ Phương dẫn đầu đám người này.
Sắc mặt thiếu nữ càng thêm tối tăm:
- Các ngươi… Đừng nói là không có Tiên Tinh đấy?
Hắc Long Vương sờ cái đầu trọc lốc, liếc nhìn thiếu nữ, nói:
- Ngươi… con bé này, nói đùa như thật.
- Rầm!
Hắc Long Vương vừa dứt lời, thiếu nữ thở hổn hển đập cái khay trong tay lên bàn.
- Không có Tiên Tinh, đây là định ăn cơm chùa à?
Rốt cuộc thiếu nữ cũng bộc phát lửa giận bị kìm nén lúc trước:
- Coi như là ăn cơm chùa đi, vừa nãy các ngươi còn vừa ăn vừa xoi mói đầu bếp cái gì hả?
Cái gì mà chất lượng tiêu xay không tốt, cái gì mà trù nghệ của đầu bếp kém hơn so với tên đầu bếp trong miệng bọn họ.
Nhất thời đám người Hắc Long Vương co rúm lại, bởi vì bọn họ đuối lý.
Những người đang ăn ở xung quanh cũng quay đầu nhìn về phía này, trên mặt bọn họ toát ra nụ cười châm biếm một bàn của Bộ Phương.
Ăn cơm chùa à?
Tửu lâu Tiên Trù đều dưới trướng của thế gia, những người này lại dám ăn cơm chùa…
Chắc là muốn tìm đến cái chết à.
Bộ Phương không hề quan tâm đến tình huống khó xử này.
Hắn chỉ đứng dậy, lạnh nhạt nhìn thiếu nữ kia:
- Mặc dù ta không có Tiên Tinh, nhưng ta sẽ dùng nguyên liệu nấu ăn để bù lại tiền ăn, có được không?
Bộ Phương nói xong, mặt không cảm xúc, giọng điệu lạnh lùng.
Thiếu nữ kia ngơ ngác:
- Dùng nguyên liệu nấu ăn trả thay cho Tiên Tinh sao?
Một lát sau nàng ta mới phục hồi tinh thần.
Thiếu nữ nói:
- Ngươi muốn lừa ta! Có nguyên liệu nấu ăn tốt các ngươi còn không có Tiên Tinh sao? Đây là các ngươi muốn ăn chùa thì có!
Câu nói của thiếu nữ khiến Bộ Phương hơi đứng hình, lời nói của nàng ta rất có lý.
Thực tế trong tòa Tiên Thành này, phương pháp kiếm Tiên Tinh của mọi người chủ yếu dựa vào buôn bán nguyên liệu nấu ăn.
Nếu thật sự có nguyên liệu nấu ăn ngon, cơ bản là sẽ không thiếu Tiên Tinh.
Bộ Phương cảm thấy khó mà giải thích rõ ràng ra được.
Cho nên, hắn trực tiếp khoát tay một cái, một phần nguyên liệu nấu ăn lập tức xuất hiện.
Tay trái là một miếng thịt Ma Oa, tay phải là một con Tôm Huyết Long, trên cổ của nó còn mang theo một đống ớt cay tê.
Bộ Phương với dáng vẻ buồn cười, nhìn thiếu nữ:
- Ngươi nhìn những nguyên liệu nấu ăn này đi… có được hay không? Nếu không được, ta sẽ đổi lại những cái khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận