Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1615: Lân Trù chi tâm xuất hiện, bí mật bị phơi bày (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một con chó mực rất mập đứng ngạo nghễ trên không trung, thuyền U Minh đen tuyền chậm rãi xuất hiện.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc khi nhìn thấy một màn này.
Không ai trong số họ nghĩ đến việc sẽ có một con chó xuất hiện cả.
Một con chó mà lại xuất hiện ở trước mặt tông sư thịt chó... Nó không phải đang tìm chết hay sao?
Đúng như dự đoán, Phong thành chủ lập tức bùng nổ, ánh đao tràn ngập toàn bộ bầu trời, quét lên rồi chém thẳng về phía con chó mực kia.
Ngay khi mọi người nghĩ rằng con chó sẽ bị chém trúng và đổ máu ngay tại chỗ thì nó lại vung một vuốt ra...
Đôi chân xinh xắn lả lướt trước mặt Phong thành chủ, nó vỗ xuống một cái...
Phong thành chủ vô cùng cường đại lại bị một vuốt vỗ xuống khiến ông ta té vào lôi đài, chấn động dữ dội làm lôi đài hoàn toàn vỡ nát, trên mặt đất xuất hiện một vết chân chó to lớn.
Khoảnh khắc Phong thành chủ bị đánh bay, toàn trường trở nên im lặng như tờ, tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ.
- Không thể tưởng tượng nổi! Phong thành chủ lại bị đánh bay cơ á?
- Đây là con chó gì vậy? Sao có thể mạnh như thế!
- Tông sư thịt chó mà lại bị một con chó đánh bay? Có phải ta đang hoa mắt hay không?
...
Sau khi khiếp sợ, các khán giả lập tức huyên náo, mỗi người đều toát lên vẻ không tưởng tượng nổi.
Người đã tàn sát hết tất cả chó ở Tầng Thứ Năm của Tiên Trù Giới - tông sư thịt chó mà lại bị một con chó đánh bại.
- Tiểu tử Bộ Phương, U nha đầu cần ngươi.
Cẩu gia đánh bay Phong thành chủ giống như đánh bay một con ruồi vậy, sau đó nó điềm tĩnh nói với Bộ Phương.
Bộ Phương sửng sốt trong giây lát, hắn nhìn về phía thuyền U Minh trên không trung một cách nghi ngờ.
Cẩu gia mang thuyền U Minh chậm rãi hạ xuống.
Địch Thái Giới Chủ chắp tay lại, tiến về phía thuyền U Minh.
- Cuồng khỏa thân... Sao ngươi lại ở đây?
Cẩu gia liếc Địch Thái Giới Chủ một cái, bình thản nói.
- Nơi này là Tiên Trù Giới, tại sao bản Giới Chủ không thể ở đây?
Lời này của Cẩu gia khiến cho Địch Thái Giới Chủ lập tức không vui.
- Tiểu U sao rồi?
Bộ Phương cau mày nhìn Cẩu gia một cái.
Trong thuyền U Minh, Tiểu U tóc tai bù xù chậm rãi đi ra.
Khoảnh khắc nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt của Bộ Phương chợt co rút lại.
Bởi vì hắn thấy khuôn mặt của Tiểu U vô cùng tái nhợt, không có một chút máu nào.
- Chuyện này...
Tâm trí của Bộ Phương chấn động.
Ngay sau đó, cánh tay bị quấn băng của hắn đột nhiên run lên, băng vải rơi ra, hắn đưa tay chạm vào ấn đường của Tiểu U.
Vù.
Trong nháy mắt, Bộ Phương cảm thấy tâm trí run rẩy.
Ở trong mắt hắn, cơ thể của Tiểu U bị quấn quanh bởi một con rắn nguyền rủa màu xanh lá cây.
Con rắn bị nguyền rủa vốn chìm vào giấc ngủ say, nhưng bây giờ nó đã tỉnh lại, đôi mắt xanh lục của nó nhìn chằm chằm vào Bộ Phương và thè lưỡi ra.
- Thứ áp chế lời nguyền rủa... lỏng ra rồi à?
Bộ Phương hít một hơi thật sâu, sắc mặt khó coi nói.
- Nếu như Cẩu gia đoán không sai thì hẳn là như vậy, cho nên ta mới mang U nha đầu đến tìm ngươi...
Cẩu gia thản nhiên nói.
- Hẳn là cần món ăn của ngươi áp chế... Bản Giới Chủ chỉ không rõ, tại sao món ăn của ngươi có thể áp chế được nguyền rủa, còn bản Giới Chủ lại không thể chứ? Chẳng lẽ là vấn đề về nhân phẩm à?
Địch Thái Giới Chủ vuốt cằm, tò mò lẩm bẩm.
Lúc này, Tiểu U mím môi không nói gì, ánh mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt trông có vẻ đáng thương.
Mộng Kỳ thành chủ cũng đi tới.
Nàng ta mỉm cười nhìn Cẩu gia.
- Cẩu gia, đã lâu không gặp...
Mộng Kỳ nhìn chằm chằm Cẩu gia, giọng hơi u oán.
Cẩu gia liếc nhìn Mộng Kỳ rồi chớp mắt, quay người lại mà không nói lời nào.
Oanh!
Đống phế tích trên mặt đất đột ngột nổ tung.
Phong thành chủ từ trong đó phóng lên cao, trong con ngươi tóe ra sát ý.
- Tên chó ghẻ nhà ngươi... Trả lại đồ cho ta! Bằng không, ta và ngươi không chết không thôi!
Phong thành chủ hét lên một tiếng, ngay sau đó, khí tức của ông ta không ngừng tăng lên và phóng ra một cơn bão năng lượng, thái đao màu xanh càng trở nên sáng chói.
Cẩu gia nhếch mép một cái, sau đó dịch chuyển tức thời xuất hiện ở trước mặt Phong thành chủ.
Bàn chân mềm mại đè trên mặt của ông ta.
Oanh!
Phong thành chủ bị đập xuống đất, mặt đất bùng nổ, đá vụn bay tứ tung.
- Ừm... Hiện tại tâm trạng của Cẩu gia đang không tốt, ngươi tiến lên trước để làm bao cát, ta không đánh không được...
Cẩu gia thản nhiên nói.
Ở phía xa.
Mộng Kỳ thành chủ nhìn theo bóng dáng của Cẩu gia đang bay nhanh, nàng ta lập tức trợn mắt xem thường.
Con chó ghẻ này lại nói sang chuyện khác...
Ban đầu, nàng ta mang Cẩu gia tiến vào không gian Tiên Thụ, kết quả con chó ghẻ giả heo ăn thịt hổ này bùng nổ trong không gian Tiên thụ, cắn thiên đạo một cái...
Điều này khiến nàng ta bị những thành chủ khác oán trách rất lâu.
Bây giờ, Cẩu gia thấy nàng ta nên chột dạ, có bản lĩnh cắn thiên đạo thì phải có bản lĩnh không chột dạ chứ!
Oanh!
Lôi đài chấn động mạnh.
Phong thành chủ bị một chân của Cẩu gia đập xuống mặt đất, mặt đất lập tức nổ tung.
Ầm ầm...
Phong thành chủ không còn chút sức nào để đánh trả nên bị Cẩu gia chà xát xuống đất.
Phong thành chủ gầm lên, khí tức tăng vọt, ông ta lập tức tránh thoát được một vuốt của Cẩu gia.
Ánh đao tràn ngập lần lượt đổ xuống.
- Chó ghẻ! Đi chết đi!
Tuy nhiên, Cẩu gia há miệng sủa một tiếng!
Tiếng sủa làm chấn động thiên địa.
Ánh đao của Phong thành chủ lập tức bị nứt rồi vỡ thành từng khúc, sắc mặt của ông ta chợt biến đổi.
Phong thành chủ liên tục lui về sau mấy bước, mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.
- Thương thế của ngươi đã khôi phục rồi sao? Không thể nào... ngươi bị ý chí của thiên đạo gây thương tích, sao có thể phục hồi lại nhanh như vậy?
Phong thành chủ không thể tưởng tượng nổi, nói.
Cẩu gia bình thản nhìn Phong thành chủ, nó cười nhe răng toét miệng.
- Dù cho chưa có phục hồi, Cẩu gia vẫn có thể đánh ngươi như bình thường.
Cẩu gia thản nhiên nói.
Sau đó, một vuốt lại vung ra.
Hư không lập tức vỡ nát thành từng mảnh.
Phong thành chủ hét lên một tiếng, khí tức bùng nổ, ông ta muốn phản kháng lại.
Tuy nhiên, cuối cùng ông ta vẫn bị một vuốt đập cho rơi khỏi bầu trời, ngã xuống mặt đất.
Địch Thái Giới Chủ đứng ở phía xa, hắn ta kéo vạt áo trước ngực, để lộ làn da trắng nõn.
- Chà... khí tức trên người Phong Quan Trường hơi kỳ quái, hình như mạnh hơn rất nhiều so với lúc trước... Đã đạt đến điểm giới hạn rồi.
Mộng Kỳ nhìn về phía Giới Chủ, nói:
- Giới Chủ đại nhân cũng cảm thấy kỳ quái đúng không? Thực lực lúc trước của Phong Quan Trường không có mạnh như vậy... Nhưng hiện tại lại đột nhiên bộc phát, trong đó nhất định có mờ ám!
- Không sao, cho dù có bộc phát thì cũng không phải là đối thủ của con chó kia... Không phải ông ta muốn tìm con chó đó sao? Bây giờ có nó ở đây, trước tiên hãy để Phong Quan Trường cảm nhận một chút tuyệt vọng đi.
Địch Thái Giới Chủ nhún vai một cái, sau đó ánh mắt của hắn ta rơi trên người Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận