Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1239: Tiểu U và Tiểu Bì đến Thanh Phong (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đế Quốc Thanh Phong.
Một đám mây đen cuồn cuộn bao phủ, bay từ đằng xa tới trong chớp mắt.
Minh khí dày đặc che kín cả bầu trời.
Phía trên tường thành, toàn thân của đám thị vệ đang canh giữ Đế Đô đều căng cứng, run lẩy bẩy mà nhìn đám mây mù không ngừng bao phủ kia, vẻ hoảng sợ hiện lên trong mắt của bọn họ.
Bởi vì cảnh tượng này khiến cho hắn nhớ tới một hình ảnh quen thuộc.
Lúc trước, khi đám yêu ma kia tới xâm lược, cũng là một cảnh tượng giống ngày tận thế như vậy, thậm chí khi đó còn không đáng sợ bằng giờ khắc này.
Đám mây đen trên bầu trời không ngừng bốc lên giống như chiếc răng nanh của ác ma, cuốn theo một luồng khí tức khủng khiếp làm cho người ta hít thở không thông.
Trên vùng đồng bằng mênh mông rộng lớn ở bên ngoài Đế Đô kia, lại có một đội quân yêu ma xuất hiện, tuy rằng số lượng không quá đông nhưng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Một số thủ vệ sau khi nhớ lại cảnh tượng giống như cơn ác mộng lúc trước kia, hai chân đều mềm nhũn ra.
Cửa thành vang lên tiếng cót két, sau đó từ từ bị dỡ bỏ, cuối cùng đột ngột đóng lại, toàn bộ Đế Đô bị phong tỏa hoàn toàn.
Tất cả mọi người đều cảm thấy bất lực khi đối mặt với đội quân yêu ma này.
Tiêu Mông nghiêm mặt bước lên tường thành, vết thương của hắn vẫn chưa lành, nhưng với tư cách là thủ hộ thần của Đế Đô, hắn phải đứng lên vào thời khắc nguy nan này.
Thực ra, hắn cũng cảm thấy có chút tuyệt vọng, sự xuất hiện của đám yêu ma này khiến hắn hiểu được thế nào là khủng khiếp.
Nếu như không phải là Bộ lão bản bất ngờ trở về thì Đế Quốc Thanh Phong đã bị hủy hoại trong chốc lát từ lâu rồi.
Tuy nhiên...
Bây giờ, yêu ma lại xâm chiếm một lần nữa, nhưng không biết Bộ lão bản đã đi đâu rồi.
Bọn họ phải chống lại đám yêu ma này như thế nào đây?
Hoặc là nói... Bọn họ nên dùng cái gì để ngăn chặn đám yêu ma này?
Cửa tiệm Phương Phương.
Hư không đột nhiên bị xé toạc ra.
Ngay sau đó, một chiếc thuyền U Minh đen kịt, lạnh như băng chậm rãi chui ra từ bên trong.
Một tiếng bụp vang lên, thuyền U Minh đen kịt, lạnh như băng đã đáp xuống phía trước cửa tiệm Phương Phương.
Nhiều người đang xếp hàng đều bị một chiếc thuyền xuất hiện đột ngột này dọa cho sợ.
Trong nhà hàng.
u Dương Tiểu Nghệ tò mò ló đầu ra, đúng lúc thấy được chiếc thuyền này, vẻ mặt hơi kinh ngạc.
Nhưng khi nàng nhìn thấy con Tôm Tít hoàng kim từ trong chiếc thuyền kia chui ra, ánh mắt lập tức phát sáng lên.
- Là Tiểu Bì! Là Tiểu Bì của Bộ lão bản!
u Dương Tiểu Nghệ mừng rỡ reo lên.
Có vẻ như Tiểu Bì cũng phát hiện ra u Dương Tiểu Nghệ, chạy vụt ra một tiếng rồi quay vòng tròn xung quanh u Dương Tiểu Nghệ.
Rất nhiều người trong nhà hàng đều kinh ngạc không thôi.
Từ trước tới nay chưa bao giờ thấy một con Tôm Tít màu vàng.
Tiêu Tiểu Long cũng chui ra từ trong phòng bếp, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
Tiểu Bì từng ở trong cửa tiệm Phương Phương, vì vậy bọn họ cũng lạ lẫm gì Tiểu Bì.
Dù sao một con Tôm Tít màu vàng cũng làm cho người ta có ấn tượng rất sâu sắc.
Tiểu Bì đáp xuống trên đầu u Dương Tiểu Nghệ, kêu lên một tiếng chít chít, u Dương Tiểu Nghệ cực kỳ thích thú.
- Ngươi đến tìm Bộ lão bản sao?
u Dương Tiểu Nghệ cười hỏi.
- Đáng tiếc là Bộ lão bản không có trong nhà hàng... Hình như hắn đã đi Thiên Cơ Tông rồi.
u Dương Tiểu Nghệ tự hỏi tự trả lời.
Đôi mắt kép của Tiểu Bì quay tít một vòng.
Đột nhiên.
Ánh mắt mọi người đều nhìn thẳng.
Bởi vì lại có một bóng dáng uyển chuyển đang chậm rãi bước ra từ bên trong chiếc Cổ Thuyền sẫm màu kia.
Dáng người nóng bỏng, khuôn mặt đẹp mê hồn, đặc biệt là đôi chân thẳng tắp trắng nõn như muốn hớp hồn... khiến cho tất cả mọi người đều nhìn đến ngây ngốc.
Người này giống như đang bước ra từ trong bức tranh vậy.
Xinh đẹp đến mức không thể nói nên lời.
u Dương Tiểu Nghệ đang đội con Tôm Tít trên đầu nhìn tới nỗi ngẩn người ra.
Tiểu nha đầu này cảm thấy hơi hơi tự ti khi đứng trước nhan sắc xinh đẹp của Tiểu U, nữ nhân này thực sự quá thuần khiết.
Nghê Nhan cũng rất đẹp, không kém gì Tiểu U, nhưng ở trước mặt Nghê Nhan, u Dương Tiểu Nghệ lại không có cảm giác tự ti như vậy.
Nàng tin rằng sau khi lớn lên mình cũng sẽ xinh đẹp giống như Nghê Nhan tỷ.
Tiểu U cất thuyền U Minh vào, nhàn nhạt liếc nhìn Tiểu Bì đang nằm trên đầu u Dương Tiểu Nghệ, bàn tay xinh đẹp nâng lên ngoắc nhẹ một cái.
Tiểu Bì lập tức hóa thành một tia chớp nằm trên vai Tiểu U.
- Bộ Phương đâu rồi?
Tiểu U thản nhiên hỏi.
- Bộ... Bộ lão bản... Đi ra ngoài rồi.
u Dương Tiểu Nghệ nói lắp bắp.
Tiểu U bước xuống, thân hình đong đưa đi vào trong nhà hàng.
Cách trang trí quen thuộc và bầu không khí quen thuộc khiến đôi mắt Tiểu U lóe lên sự tò mò.
Có phải tất cả các nhà hàng của Bộ Phương đều có phong cách giống nhau không thế?
- Bộ Phương không có ở đây sao? Vậy thì, xem ra cần phải lên đường tiếp rồi.
Tiểu U nói.
- Ngươi... Ngươi tìm Bộ lão bản để làm gì?
u Dương Tiểu Nghệ lấy hết dũng khí hỏi.
Tiểu U chợt sửng sốt, nghiêng đầu một cái, những sợi tóc đen nhánh dài thẳng rủ xuống.
- À, không phải là ta muốn tìm, mà là tiểu gia hỏa này... muốn tìm.
Tiểu U sờ lên đầu Tiểu Bì, nói bằng vẻ mặt không chút biểu cảm.
Bùm!
Tuy nhiên, ngay khi tất cả mọi người đều thất thần trước gương mặt xinh đẹp của Tiểu U thì đột nhiên một tiếng nổ dữ dội bất ngờ vang lên ở hướng cổng thành Thanh Phong Đế Đô.
Tiếng nổ này khiến cho tất cả mọi người đều run sợ trong lòng, những ký ức tồi tệ hiện lên trong đầu.
Lúc trước, khi yêu ma xâm lược... hình như cũng giống như thế này.
Lẽ nào yêu ma lại tấn công thêm một lần nữa sao?
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, sau đó vội vàng chạy trốn, người trong nhà hàng nhất thời đều biến mất không còn một ai.
Chỉ còn lại một mình Tiểu U vẫn đang đứng ở đó.
Sắc mặt của u Dương Tiểu Nghệ trắng bệch, cảm thấy tuyệt vọng trong lòng.
- Yêu ma lại xâm chiếm rồi hả? Lúc này đây... Không có Bộ lão bản, làm sao có thể vượt qua nguy hiểm này đây?
...
Bùm!
Khói bụi mù mịt, hai tia sáng đỏ rực nổi lên trong khói bụi.
Bộ Phương cùng thiếu niên tóc vàng Ngao Bạch đều hơi sửng sốt.
Ngay sau đó, một chiếc càng bọ cạp to lớn đập vào đầu Ngao Bạch.
Uy áp khủng khiếp làm cho linh khí trong thế giới này chấn động ầm ầm.
Hai mắt của Ngao Bạch ngưng tụ, ngay tức khắc, bóng dáng của hắn hóa thành một ánh sáng vàng biến mất tại chỗ, sau đó lại tiếp tục xuất hiện ở phía xa kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận