Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2189: Chân Gà Hồng Lại (1)

Địa Ngục.
Hoàng Tuyền Thành.
Sáng sớm hôm sau, không khí ẩm ướt, trong lành sau cơn mưa.
Ánh mặt trời rọi xuống, chiếu sáng những giọt nước còn đọng lại trên lá cây, phát ra những tia sáng lấp lánh, trông có chút chói mắt và rực rỡ.
Nhà hàng Hoàng Tuyền.
Một hàng người dài xếp hàng dài dằng dặc trước cửa nhà hàng, những người này đến từ các thế gia môn phiệt, bọn họ chuyển từ tòa thành của mình sang nơi này, vì để có thể xếp hàng mua được Bánh Vận May trong cửa hàng sớm nhất.
Đương nhiên, lúc bắt đầu, bọn họ tới đây là vì Bánh Vận May, nhưng sau một khoảng thời gian, họ đã bị hấp dẫn bởi đồ ăn trong nhà hàng.
Vì vậy, bọn họ xếp hàng dài để có thể ăn những món ngon.
Kinh tế của Hoàng Tuyền Thành cũng tăng vọt lên một cách nhanh chóng nhờ vào một nhà hàng nhỏ.
Như ngầm hiểu được, những quầy hàng nhỏ bán rất phát đạt về đêm sẽ không bán hàng vào ban ngày, bởi vì họ biết rằng ban ngày... thuộc về nhà hàng đó.
Nhưng mà hôm nay.
Đội ngũ xếp hàng lại có chút ồn ào.
Bởi vì như thường ngày, vào canh giờ này, nhà hàng đã mở cửa rồi.
Hôm qua nhà hàng đã đóng cửa một ngày, vậy mà hôm nay... lại vẫn chưa mở cửa, điều này khiến cho rất nhiều người cảm thấy có chút kỳ quái.
Tiếng bàn tán xôn xao vang lên không ngớt.
Có người đoán rằng Bộ lão bản ngủ dậy muộn.
Một số người lại đoán rằng Bộ lão bản đã đi xa rồi.
Tuy nhiên, dù có đoán như thế nào đi nữa thì cánh cửa của nhà hàng vẫn không hề mở ra.
Có người đã không chờ nữa, mà quay người rời khỏi đội ngũ đã xếp hàng thật lâu.
Thế nhưng, vừa rời đi không lâu.
Cánh cửa của nhà hàng lại mở ra.
Tất cả mọi người đều trở nên phấn chấn, đưa mắt nhìn sang.
Một bóng người uyển chuyển đứng trước cửa.
Mái tóc dài đen nhánh của Tiểu U rủ xuống, hàng mi thật dài khẽ run lên.
- Không cần đợi nữa đâu, hôm nay nhà hàng cũng tạm dừng buôn bán.
Tiểu U nói.
Một loạt tiếng thở dài vang lên.
Những thực khách xếp hàng kia đều cảm thấy có chút tiếc nuối và không cam lòng.
Còn tưởng rằng Bộ lão bản đã mở cửa rồi, kết quả là chờ lâu như thế, lại nhận được một tin tức như vậy.
Tiểu U rất lạnh lùng, lời ít mà ý nhiều.
Sau khi nói xong những gì cần nói, nàng lại đóng cửa nhà hàng lại.
Mà bản thân nàng cũng cau mày, cảm thấy có chút nghi hoặc.
Bộ Phương đã đi đâu rồi?
...
Hắc Điện.
Một cung điện hùng vĩ nằm giữa những ngọn núi.
Hắc Điện rất cũ nát, tựa như đã im lìm mấy vạn năm, bụi bặm bám đầy.
Trên thực tế, Hắc Điện này chỉ vừa mới sụp đổ không quá nửa tháng.
Sở dĩ cũ nát như vậy, phần lớn là do ảnh hưởng của sức mạnh của pháp tắc.
Lực lượng pháp tắc có vẻ hơi giống với trận pháp “Thời gian”, nhưng lại càng huyền bí hơn so với trận pháp “Thời gian”.
Bởi vì trước đó, cường giả Hắc Điện quả thực đã từng sinh sống và tồn tại ở đây.
Thế nhưng, bởi vì chủ nhân của vùng cấm địa bị giết chết, cho nên toàn bộ sinh linh trong Hắc Điện đều bị xóa sổ, mà Hắc Điện cũng giống như đã bị sụp đổ vạn năm, những sinh linh kia giống như chưa bao giờ sống trong Hắc Điện.
Đây chính là bí ẩn về sức mạnh của pháp tắc.
Xóa những dấu vết nhỏ của những sinh vật sống ở đây, như thể những người đó đã ngã xuống hàng nghìn năm trước.
Mặt đất bám đầy bụi.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, chậm rãi bước đi.
Bàn chân giẫm ở trên mặt đất, khiến cho bụi bặm bay lên.
Hắc Điện tĩnh lặng tựa như một con hung thú thu liễm lại nanh vuốt đang chìm trong giấc ngủ say.
Bộ Phương đi dạo trong Hắc Điện một lúc.
Tìm hiểu rõ mọi ngóc ngách trong Hắc Điện.
Hắc Điện rất lớn, là một thế lực vô cùng cường đại vào vạn năm trước, tuy bây giờ đã sụp đổ nhưng nhiều thứ vẫn được giữ lại.
Bộ Phương đã tìm được một số cuốn sách công pháp tu hành trong một số căn mật thất.
Đương nhiên còn có một số cuốn sách ghi lại lịch sử của hàng vạn năm trước.
Điều đáng tiếc là lịch sử ghi lại trong những cuốn sách đó đã biến mất kể từ sau cái chết của Hắc Ma.
Ngay cả những thông tin được ghi lại trên đó bởi các thế hệ sau này cũng bị lực lượng pháp tắc xóa sạch.
Vì vậy trên thực tế, cũng không có thu hoạch gì.
Nhưng mà, có một điều bất ngờ.
Bộ Phương lại tìm được phòng bếp thuộc về Hắc Điện bên trong Hắc Điện.
Phòng bếp Hắc Điện rất lớn.
Có một dãy bếp nằm gọn gàng bên trong.
Loại bếp này là loại bếp thô sơ.
Sử dụng hệ thống thông gió thủ công, hắn cũng tìm được một số loại rượu hảo hạng ở trong hầm rượu của phòng bếp.
Lấy ra một vò rượu.
Mở nắp ra.
Một mùi rượu đậm đa lập tức bay ra.
Rượu này không được xem là tốt, nhưng bởi vì thời gian lắng đọng, cho nên đã khiến cho chất lượng của loại rượu này đã được cải thiện rất nhiều.
Vốn dĩ, những vò rượu này hẳn là sớm đã bị uống hết rồi mới đúng.
Tuy nhiên, lại là vì lực lượng pháp tắc, tất cả đều trở về vạn năm trước, một giây trước khi vùng cấm địa do Hắc Điện hóa thành.
Ọc ọc.
Bộ Phương rót một chén rượu.
Nước rượu hiện ra trong suốt, có chút ngọt.
Một ngụm rượu vào bụng, cay xè vô cùng, nhưng lại mang theo mùi rượu đậm đà, làm cho người ta cảm thấy vô cùng sảng khoái.
So với Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp, loại rượu này tất nhiên không tính là cái gì cả.
Thế nhưng, thực ra cũng là một loại rượu ngon.
Chủ yếu vẫn là do thời gian tích tụ quá lâi.
Một số loại rượu, tồn tại càng lâu thì lại càng đậm đà, càng thơm ngon hơn.
Hắn chuyển toàn bộ số rượu này đi.
Chỉ chốc lát sau, Bộ Phương đã đi tới trong đại điện.
Trong đại điện.
Hoàng Tuyền Đại Thánh đang co lại nằm ở trên ghế tựa, tay cầm vò rượu bằng ngọc xanh, vui thích vuốt ve.
Chợt thấy Bộ Phương xuất hiện, ánh mắt không khỏi trừng lớn.
- Tiểu tử ngươi tìm đau ra nhiều rượu như vậy?
Hoàng Tuyền Đại Thánh hít sâu một hơi.
Nhìn Bộ Phương như thể chuyển một hầm rượu tới đây, lập tức ngạc nhiên muôn phần.
Mà trên thực tế, quả thực Bộ Phương đã chuyển hết toàn bộ cả một hầm rượu tới.
- Cần một vò không?
Bộ Phương liếc nhìn Hoàng Tuyền Đại Thánh, trực tiếp ném ra một vò rượu.
- Loại rượu bình thường này làm sao có thể ngon bằng Tiểu Thanh của bổn thánh chứ?
Hoàng Tuyền Đại Thánh nhận lấy rượu, nhưng lại khịt mũi coi thường, không quan tâm chút nào tới rượu này.
Mà Bộ Phương không thèm để ý đến hắn.
Lấy Bạch Hổ Thiên Táo ra.
Đã có rượu, đương nhiên phải có đồ nhắm, Bộ Phương vẫn có một chút tâm đắc trong việc chế biến các món nhắm rượu đấy.
Rầm rầm.
Bật bếp lò lên, trong đổ nước vào nồi.
Để nước trong nồi sôi từ từ.
Bên kia, Bộ Phương bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Hắn cùng hệ thống đổi mấy cái Chân Gà, những cái Chân Gà này không lớn lắm mà chỉ to vừa phải, bởi vì nếu Chân Gà to quá thì sẽ không thấm gia vị, nhỏ quá thì lại gặm không đã.
Loại Chân Gà to vừa phải này lại vừa hợp lý.
Dao phay Long Cốt xoay tròn trong tay, như thể một luồng sáng vàng rực rỡ bật ra, vô cùng chói mắt.
Cạch cạch cạch...
Tốc độ dùng dao của Bộ Phương nhanh chóng mặt, đạt đến một trình độ rất nhuần nhuyễn.
Phải gọi là quen tay hay việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận