Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2187: Gợn sóng (1)

Cái gì?
Những lời của Cẩu Gia khiến cho Hoàng Tuyền Đại Thánh và Bộ Phương đều sợ hãi cả kinh.
Bi quan như thế sao?
Cái này cũng không giống với Cẩu Gia lắm?
Bộ Phương nhìn hành động thè lưỡi không ngừng liếm khóe miệng của Cẩu Gia kia, trong long lại càng cảm thấy, con chó mập này chỉ là đơn thuần muốn ăn Túy Sườn, cái gì mà trước khi chết được ăn một miếng Túy Sườn, không uổng công một đời chó gì gì đó, toàn bộ cũng chỉ là lý do bào chữa cho việc muốn ăn Túy Sườn mà thôi.
- Cảnh giới đó quả thực rất nguy hiểm, ngươi cẩn thận một chút... Còn nữa, một khi ngươi bắt đầu đột phá, đám nhãi nhép Minh Ngục kia tuyệt đối sẽ phát hiện ra, nếu như Đế Thính và Minh Khôi lão Tổ Tiên đột phá xong, vậy thì đến lúc đó, chúng ta thật sự không thể ngăn cản được nữa rồi.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nói.
Những việc mà hắn biết được tương đối nhiều, cho nên vẫn là thông báo trước cho Cẩu Gia một chút.
Cảnh giới đó, hư vô mà mờ mịt, Đế Thính và con chó ghẻ trước mặt này đều đã chạm đến rồi, thế nhưng nếu muốn đột phá, nhưng lại khó khăn và nguy hiểm vạn phần.
Việc này còn khó khan hơn gấp nhiều lần so với từ Tiểu Thánh đột phá đến Đại Thánh.
Trong đó có rất nhiều điểm khó khăn.
Đương nhiên, Hoàng Tuyền Đại Thánh cũng không hiểu rõ về những chỗ khó khăn này, dù sao, hắn còn cách cấp bậc kia khá xa.
Cho dù là ăn Bánh Vận May, trọc đầu, hắn vẫn còn cách rất xa so với cấp bậc kia.
Vì vậy, hắn chỉ có thể lải nhải ngoài miệng một phen, còn cụ thể hành động thực tế như thế nào, hắn cũng không nói ra được.
- Không sao đâu...
Sau khi Cẩu Gia ăn uống no nê, ngáp một cái.
- Có một trận pháp ở trong địa điểm cũ của Hắc Điện này, trận pháp đó hẳn là kết quả còn sót lại của kỷ nguyên trước, chủ nhân của vùng cấm địa Hắc Điện vốn dĩ muốn dựa vào trận pháp này để đột phá cảnh giới, đáng tiếc lại chết quá đột ngột.
Cẩu Gia nói, mũi chó của hắn nhẽ nhăn lại.
- Sức mạnh của trận pháp đó rất đáng kinh ngạc, chứa đựng sức mạnh của thời gian, Cẩu Gia ta lúc đầu mạo muội xâm nhập trong trận pháp đó, vừa vào trận pháp, một ngày chính là nghìn năm.
Một ngày bằng một nghìn năm?
Bộ Phương và Hoàng Tuyền Đại Thánh đều hít sâu một hơi.
Trên đời này còn có loại phương pháp này sao?
- Một ngày nghìn năm... Vì vậy chó ghẻ ngươi đã tu hành một ngàn năm trong trận pháp đó sao?
Hoàng Tuyền Đại Thánh hít sâu một hơi.
Hoàng Tuyền hắn sống đến bây giờ chẳng qua cũng chỉ mới sống được vài vạn năm, một nửa thời gian trong đó là cầm cỏ.
Nếu không tu vi của hắn sẽ còn kinh khủng hơn.
Nếu như thời gian có thể quay trở lại, đương nhiên hắn vẫn sẽ tiếp tục lựa chọn nắm giữ ngọn cỏ, việc mang lại niềm vui tinh thần cho cho hắn...
Nhưng khi nghe chó ghẻ vừa nói như vậy, Hoàng Tuyền Đại Thánh cũng kinh hãi một phen.
Khó trách con chó ghẻ này lại chạm tới cảnh giới đó nhanh như vậy, với tu vi lúc trước của chó ghẻ, nếu cho thêm một khoảng thời gian thì chắc chắn sẽ có thể đột phá được, một ngày bằng nghìn năm này, tất nhiên lại càng để cho hắn chạm đến cấp bậc kia một cách dễ dàng hơn...
Bộ Phương ngược lại hơi trầm ngâm.
Một ngày nghìn năm, mấy ngày chính là mấy nghìn năm.
Trận pháp có thể kiểm soát dòng chảy của thời gian sao?
Chẳng lẽ là trận pháp khắc họa Mỹ Thực Trận Pháp “Thời gian” của kí chủ đời trước lưu lại?
Bộ Phương hơi chấn động trong lòng, không khỏi suy nghĩ.
Điều bây giờ hắn có thể biết đó là, kí chủ đời trước hẳn là nhân vật sống trong kỷ nguyên trước.
Có thể thấy điều đó từ những lời mô tả của đám lão tổ của Minh Ngục Cửu Tộc, còn có trong miệng Hắc Ma của Hắc Điện lúc trước.
Kỷ nguyên trước chắc chắn đã xảy ra chuyện đại sự gì đó, khiến cho đám cường giả Minh Ngục Cửu Tộc giết chết kí chủ đời trước.
Vậy thì vấn đề đã tới rồi.
Đám lão tổ của Minh Ngục Cửu Tộc vốn dĩ là cường giả thuộc về Minh Khư, hay nói cách khác, chín người kia là tùy tùng của kí chủ?
Những khả năng này chỉ có kí chủ đời trước và đám lão tổ của Minh Ngục Cửu Tộc mới có thể biết được.
Tuy nhiên, đây không phải là điều mà Bộ Phương muốn nghĩ đến lúc này, mà là trận pháp liên quan đến “Thời gian” kia.
Thì ra Mỹ Thực Trận Pháp còn có thể dùng như vậy sao?
Không đúng...
Bộ Phương suy nghĩ một chút, rồi lại tiếp tục cân nhắc.
Hắn nhíu mày, cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như trong tưởng tượng.
Bộ Phương từng thử nghiệm trận pháp “Thời gian” trong Điền Viên Thiên, trận pháp này quả thật có thể điều khiển dòng chảy thời gian, nhưng một khi nhân vật bước vào trong dòng chảy thời gian, thì nó sẽ dần già đi theo thời gian.
Sức mạnh của thân thể, lực lượng của tinh khí thần đều sẽ già đi, giống như đã trải qua thời gian ngàn năm.
Thế nhưng, Bộ Phương nhìn lại Cẩu Gia, nhưng lại không có loại di chứng này.
Mặc dù trên người Cẩu Gia có dấu vết trải qua nghìn năm tang thương, nhưng thân thể vẫn giống hệt như ngàn năm trước, tinh khí thần đều không hề suy yếu.
Cho dù là cường giả Đại Thánh, thoáng cái trải qua thời gian mấy nghìn năm, tác dụng phụ đối với thân thể, tinh khí thần khiến nó trở nên già yếu đều sẽ hiện ra rõ ràng.
Không hề nghi ngờ...
Trận pháp này, khẳng định không chỉ là một cái “Thời gian” đơn giản như vậy.
Bầu không khí bên trong Hắc Điện thoáng chốc chùng xuống.
Một lúc lâu sau, vẫn là Cẩu Gia lên tiếng phá vỡ yên lặng.
- Tiểu tử Bộ Phương, Túy Sườn... còn nữa... không?
Cẩu Gia lè lưỡi, nhìn Bộ Phương, lại hỏi một lần nữa.
- Ăn no rồi, mới có sức mạnh để làm việc...
Bộ Phương nhìn Cẩu Gia toàn thân đầy thịt mỡ đang rung rung, khóe miệng không khỏi co lại.
Lấy Thịt Rồng ra, chính là nấu nướng...tại chỗ.
Chỉ chốc lát sau, mùi thơm quanh quẩn trong khắp toàn bộ Hắc Điện.
Một chén Túy Sườn nóng hôi hổi, toả ra vầng sang óng ánh lại tiếp tục ra lò.
Đặt trong đĩa sứ thanh hoa rồi đưa cho Cẩu Gia.
Thịt mỡ trên người Cẩu Gia run lên, cầm lấy bát sứ thanh hoa, lại bẹp bẹp bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Hoàng Tuyền Đại Thánh dường như có dự cảm trong lòng, thở dài một hơi.
Hắn xin Bộ Phương ba cái chén sứ thanh hoa, lấy bình sứ màu xanh ngọc bảo bối ra, róc rách rót ba chén rượu.
Mùi rượu thơm mát tràn ngập trong Hắc Điện, khiến cho người ta không khỏi nuốt nước bọt khi ngửi thấy.
- Nào, ngươi đã lựa chọn dấn thân vào con đường đó, vậy thì bổn thánh sẽ dùng rượu quý để giúp ngươi thành công...
Hoàng Tuyền Đại Thánh đặt một chén rượu xuống trước mặt Cẩu Gia đang ôm đĩa sứ ăn ngấu nghiến kia, vừa cười vừa nói, tiện thể rót cho Bộ Phương một ly.
Nước rượu óng ánh chòng chành ở trong đó, mùi rượu thơm nồng của Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp dường như muốn tỏa ra đến mấy vạn dặm.
Ly rượu này rất êm dịu.
Cẩu Gia ngẩng đầu lên, trên mũi chó dường như bị dính nước sốt Túy Sườn, k lông chó quanh miệng cũng bị dính nước sốt.
Cẩu Gia miệng chó khẽ đóng lại, lập tức đổ hết rượu trong ly vào trong miệng.
- Rượu ngon!
Cẩu Gia nhếch miệng cười cười, đầu lưỡi thè ra liếm một cái, lại tiếp tục ôm lấy đĩa sứ bắt đầu ăn.
Chén đĩa bừa bộn.
Túy Sườn đã ăn xong, rượu cũng đã uống xong.
sau khi Cẩu Gia ợ một cái, nằm trên đất, không muốn nhúc nhích...
Sau khi nghỉ ngơi một lúc.
Cẩu Gia mới trở mình đứng lên.
- Hai người các ngươi đi theo ta...
Cẩu Gia nói.
Sau đó, bước đi uyển chuyển đi về phía trước, chỉ chốc lát sau, hắn rẽ trái rẽ phải trong Hắc Điện rồi đi tới một vùng trời.
Đây là một cái mật thất trong Hắc Điện.
Mật thất này rất bí mật, e rằng trong Hắc Điện này cũng chỉ có mấy người biết được, cái chết của Hắc Ma quả thực rất tức tưởi.
Nếu không trước khi chết, hắn nhất định sẽ lựa chọn liều mạng.
Bộ Phương và Hoàng Tuyền Đại Thánh đi theo sau con chó béo đang vặn vẹo mông mà bước đi trước mặt.
Bước vào bên trong mật thất này.
Có một vòng Càn Khôn bên trong căn mật thất này, dường như ở đây có một thế giới hoàn toàn mới.
Có núi, có nước, có những cơn gió đang thổi nhè nhẹ.
Nước sông nhỏ chảy róc rách.
Nhưng cũng chỉ có những thứ này, ở đây không có sự sống...
Có một trận pháp phức tạp mà bí ẩn ở giữa thế giới này.
- Đấy, đó chính là trận pháp mà Cẩu Gia đã nói... Cẩu Gia đã nằm xuống ở trong đó, một ngày nghìn năm, mấy nghìn năm không được ăn Túy Sườn, làm cho Cẩu Gia rất thèm.
Cẩu Gia nói.
Trong lòng vẫn có chút sợ hãi, hắn thật sự rất sợ, nếu như tiếp tục bị vây nhốt thêm, mấy vạn năm không được ăn Túy Sườn, sợ rằng hắn sẽ phát điên lên mất.
Ánh mắt của Bộ Phương ngưng tụ, nhìn trận pháp cực lớn kia.
Trong lòng có chút rung động.
Trận pháp đó xoay tròn, tỏa ra khí tức huyền ảo, hoàn toàn tách biệt khỏi thế giới này, như thể nó hoàn toàn không thuộc về thế giới này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận