Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3061: Hồn Thần? (1)

Một chiêu này Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn không ngăn cản được, trực tiếp bắn ngược ra. Tu vi của Tiểu U không còn yếu đuối như trước nữa. Nàng ngồi lên vương tọa như được toàn bộ Thành Hư Vô tán thành, thực lực của không phải tầm thường. Dù sao có được đá Nguyền Rủa, báu vật của Vũ Trụ, thực lực tăng lên cũng không ngoài dự đoán của mọi người.
Tất cả đều ngây ra như phỗng, kinh ngạc nhìn A Hồn bắn ngược ra. A Hồn ban đầu cao ngạo đầy tự tin, bây giờ lại thua triệt để như vậy. Đứng trước Tiểu U đang ngồi trên vương tọa, chút sức mạnh phản kháng cũng không có.
Chỉ vì một điều thôi, chính là nàng đã thua rồi.
Thiên Nữ Nguyền Rủa có hi vọng ngồi lên vương tọa nhất, bây giờ lại rơi vào bộ dạng chật vật như vậy. Đám quý tộc Thành Hư Vô đều trầm mặc không nói thành lời, bọn họ cũng cảm khái thay cho A Hồn.
Nhưng cũng đều là do A Hồn gieo gió gặt bão, nếu không phải nàng hết lần này tới lần khác bức bách thậm chí còn đưa đại quân Hồn Ma vào, muốn Thành Hư Vô trở thành sân sau của Hồn Ma thì nàng cũng không có kết cục bi thảm như vậy, người người xa lánh.
Ba vị Đại Hồn Chủ gào thét, kinh ngạc, tuyệt vọng. Hi vọng cuối cùng của bọn hắn cũng tan biến rồi. Đại quân Hồn Ma hoảng sợ, A Hồn thất bại cũng có nghĩa là bọn hắn thua.
- Tất cả người trong Thành Hư Vô nghe lệnh, giết chết Hồn Ma.
Ầm ầm…
Tiếng vang đinh tai nhức óc nổ ra. Bên trên bậc thang Tinh Không có một chiếc thuyền màu đen đang trôi nổi. Tiểu U đứng lặng trên đó, đẹp vô cùng, ánh mắt nàng lạnh lùng mà cao quý. Trên trán có một khối Tinh Thạch màu lục đang chậm rãi ngưng tụ, giống như lúc nàng ăn Bánh Tạo Hóa.
Chỉ là so với lúc đó thì bây giờ nàng càng thêm lóa mắt, càng khiến người ta phải nghẹt thở, có dáng vẻ của Nữ Vương.
Cửa cung điện, Bộ Phương chắp lấy tay nhìn Tiểu U xinh đẹp, không khỏi giật giật khóe miệng. Cuối cùng Tiểu U vẫn là người ngồi lên vương tọa. Trận chiến này cũng đã hạ màn kết thúc.
Hậu Thổ đứng lên, nàng không quá thất vọng. Chỉ cần vương tọa không rơi vào tay A Hồn, thì ở trong tay ai cũng không quan trọng.
Bộ Phương nhìn về phía Tiểu Loli.
- Vậy ngươi sẽ làm sao bây giờ? Sẽ biến mất ư? Dù sao thì ý chí của Nữ Vương Nguyền Rủa bây giờ đã được kế thừa rồi.
Tiểu Chú trừng mắt một cái.
- Ta là cá thể độc lập, sao lại biến mất?
Không có kiến thức đúng là đáng sợ. Cá thể độc lập! Có hiểu thế nào là cá thể độc lập không?
Tiểu U đứng trên thuyền U Minh, ánh mắt dừng lại trên người Bộ Phương. Tâm trạng phức tạp ngập tràn trong cung điện.
Ầm ầm…
Bên ngoài, theo lệnh của Tiểu U, đám quý tộc đang xem náo nhiệt cũng đồng nhất xuất thủ, hóa thành thủy triều dâng bao phủ thiên địa…
Đại quân Hồn Ma sớm đã mất đi sĩ khí, không còn sức chống cự nữa. Ba thủ lĩnh của bọn chúng đã bị bắt lại, thì bọn chúng lấy đâu được sức mà phản kháng?
Đám Hồn Ma bị diệt sát liên miên…
Thành Hư Vô cũng không phải đất lành, trước khi xâm lấn bọn chúng đã chuẩn bị, nếu không làm tốt thì chắc chắn sẽ chết.
Ba Đại Hồn Chủ trừng con mắt đỏ thẫm lên, nhưng bị nhà tù Hư Vô phong cấm, bọn hắn vốn không thoát ra được.
Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn thất tha thất thểu đứng lên, khóe miệng nàng có máu tươi chảy xuống, nàng giơ tay lên, quả cầu màu đen kia lại ngưng tụ. Mặt nàng xám xịt như không còn lưu luyến cái gì nữa. Giống như toàn bộ tín ngưỡng của nàng đều bị đánh tan vào thời khắc này.
Nàng đã mất đi tín niệm, nàng thua triệt để rồi…
Công Tước Mộng Yểm và Công Tước Vân Lan từ từ đi ra, trận chiến này có thể kết thúc rồi. Bây giờ A Hồn cũng nên trả giá cho những gì mình đã làm rồi.
Công Tước Vân Lan và Công Tước Mộng Yểm di chuyển, khóa chặt phía trước và đường lui phía sau của A Hồn. Nhưng A Hồn cũng không chạy trốn, vì nàng biết nàng cũng không thể trốn được. Đôi mắt như tro tàn nâng lên nhìn hai vị Công Tước, chợt cười lớn.
- Các ngươi chỉ thắng tạm thời thôi. Ta không ngồi lên vương tọa, các ngươi sẽ phải hối hận! Thành Hư Vô sớm muộn sẽ biến thành một vùng phế tích, cặn bã của Vũ Trụ!
A Hồn cười the thé.
- Làm càn!
Ánh mắt Công Tước tràn đầy sự giận dữ. Nàng lập tức xuất thủ. Tốc độ của nàng quá nhanh, trong tích tác đã xuất hiện trước mặt A Hồn, bóp cổ A Hồn, nâng lên.
A Hồn không phản kháng, nàng quay đầu nhìn về phía cung điện, thấy bóng Tiểu U đứng trên thuyền U Minh qua hình ảnh phản chiếu, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng.
Đột nhiên, ánh mắt nàng co rụt lại, nhìn về hướng cửa cung điện. Bộ Phương mặc tước vũ bào chậm rãi đi ra.
Tên đầu bếp này…
A Hồn nhìn Bộ Phương, đột nhiên nghĩ đến. Tiểu U dựa vào cái gì mà thắng nàng? Còn không phải vì tên đầu bếp này sao? Cái tên đầu bếp đáng chết! Tất cả nỗ lực của nàng đều vì hắn mà đổ sông đổ bể. Nếu không phải do hắn thì kế hoạch của nàng đã suôn sẻ rồi!
Giận dữ! Uất hận! Nhưng bây giờ nàng lại bất lực.
- Một người là ta có thể đấu được cả đội quân, ta có thể giúp Tiểu U ngồi lên vương tọa.
Đây chính là lời nói của tên đầu bếp này lúc trước. A Hồn vẫn không tin là thật, cũng chưa từng để ý. Nhưng mà bây giờ tất cả đều trở thành sự thật. Lời nói của hắn ta thế mà lại được thực hiện.
Phụt!
A Hồn phun ra một ngụm máu tươi. Đúng là nực cười mà. Nữ Vương Nguyền Rủa chán ghét đầu bếp như vậy, thế mà người ngồi lên vương tọa lại lấy một tên đầu bếp làm chỗ dựa. Nực cười đến cùng cực!
- Cái tên đầu bếp nhà ngươi không nên đắc ý, Hồn Thần thức tỉnh sẽ không tha cho ngươi.
A Hồn nói.
- Ngươi vẫn còn càn rỡ…
Trong đôi mắt Công Tước Mộng Yểm tràn đầy giận dữ, A Hồn này suýt nữa làm cho cả Thành Hư Vô bị tiêu diệt!
Tiểu Loli và Hậu Thổ đi ra, đứng bên cạnh Bộ Phương. Thấy Công Tước Mộng Yểm nắm lấy A Hồn, thở ra một hơi.
Ngay lúc Công Tước Mộng Yểm chuẩn bị hạ sát thủ, nàng đột nhiên giật mình. Cúi đầu thấy dưới chân là từng đóa hoa lặng lẽ nở rộ.
Hả?
Sắc mặt Công Tước Mộng Yểm đột nhiên thay đổi! Những cánh hoa đó đột nhiên trở nên sắc bén, phóng lên chém quanh thân thể nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận