Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1294: Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu, mở ra (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hai hàng lông mi dài cong vút của nàng run lên, đôi mắt như thể phát ra tia sáng, muốn nhìn thấu hình ảnh phíaa sau cánh cửa đó, thế nhưng, tầm mắt của nàng vừa rơi xuống, lại cảm thấy hai mắt bỗng nhiên cay xè, nước mắt không kìm được mà chảy xuống.
Dao Quang Thánh Chủ hoảng hốt trong lòng, nàng không ngờ rằng mình lại không thể nhìn thấu nhà hàng này!
Ngay cả Đồng Thuật của nàng cũng không thể nhìn thấu được!
Nhà hàng ngày càng trở nên bí ẩn trong mắt nàng.
...
Trong nhà hàng.
Thân hình của Bộ Phương đứng lặng một chỗ, hắn vươn một tay ấn lên trên vò rượu, bịt kín hương thơm đang thoang thoảng bay ra từ trong vò rượu.
Tinh Thần Lực của hắn vô cùng sền sệt, tựa như đã hóa thành cát chảy khiến cho vò rượu kia được bao trùm bên trong Tinh Thần Lực của hắn.
Những nguyên liệu trong vò rượu kia đều đang lên men với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Tinh La Thiên Bàn đang nằm xoay tròn như bay, mỗi một lần xoay tròn, chất lỏng ở trên đấy đều sẽ bị vung ra một giọt, trộn lẫn từng giọt từng giọt lại với nhau, sau đó hóa thành một loại nước rượu màu xanh nhạt.
Những nước rượu đó nhỏ từng giọt tí tách vào trong vò rượu.
Cuối cùng, ngưng tụ lại với nhau, tạo thành Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu mà Bộ Phương chờ mong bấy lâu nay.
Nước rượu này mát lạnh, trong vắt sáng lấp lánh như bảo thạch, không hề có một chút tạp chất nào, bên trong nước rượu về cơ bản đều là năng lượng cô đặc ngưng tụ lại.
Phương pháp bào chế chỉ dung hợp toàn bộ năng lượng thuần túy lại với nhau, nhìn qua thì rất đơn giản, nhưng yêu cầu về việc khống chế Tinh Thần Lực lại hết sức khắt khe.
Mỗi một lần Tinh Thần Lực nhộn nhạo, đều sẽ có một giọt rượu được hình thành.
Nước rượu mát lạnh mà mùi hương ngào ngạt, giống như tơ lụa lướt nhẹ qua hai gò má làm cho người ta nhung nhớ vậy.
Bộ Phương vừa bào chế, vừa không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái.
Rượu đang ủ, có ánh sáng tỏa ra từ trong vò rượu.
Từng giọt rượu thấm ra, hội tụ lại với nhau, cuối cùng, trở thành một vò rượu.
Tinh bàn bên trong vò rượu cũng hoàn toàn biến mất bởi vì đã tiêu hao hết năng lượng.
Vò rượu mà hệ thống cung cấp có một chút hơi ấm, bị Bộ Phương cầm trong tay.
Vò rượu này trông rất cũ kỹ và đơn giản, Bộ Phương không nhìn tới nước rượu ở bên trong, cũng không biết rượu này có mùi vị như thế nào.
Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu trông như vậy có lẽ đã coi như là ủ xong rồi, khác ở chỗ là rượu truyền thống thì phải lên men.
Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu của lần này, là dùng cách thô bạo để dung hợp hoàn toàn dịch rượu lại với nhau tạo thành dịch rượu.
Tiếng đập cửa không ngừng vang lên từ bên ngoài.
Bộ Phương nhíu mày.
Hắn không thèm để ý những cường giả kia, mà chỉ nhìn chằm chằm vào vò rượu mình cầm trên tay, ánh mắt sang ngời.
Hắn thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Sau đó bước ra khỏi phòng bếp, cầm một chiếc ly đế cao trong suốt được làm bằng thủy tinh trên tay rồi đi tới trước nhà hàng.
Cẩu Gia nằm ngủ say dưới gốc cây Ngộ Đạo, ngoài Cẩu Gia ra, không biết từ lúc nào mà nha đầu Tiểu Hoa kia cũng chạy trở về, lúc này đang ngồi xếp bằng bên cạnh Cẩu Gia, nhắm hai mắt đang tu luyện.
Tiểu U ngồi ở trên boong thuyền của Thuyền U Minh, đung đưa đôi chân trắng nõn xinh đẹp của mình mà nhìn Bộ Phương.
Ngay sau đó, ánh mắt của Tiểu U rơi vào vò rượu mà Bộ Phương đang cầm trong tay.
Rượu mà Bộ Phương muốn nấu, cuối cùng đã nấu xong rồi sao?
Ánh sáng đen chợt lóe lên, bóng dáng của Tiểu U đang ngồi trên ghế, ngẩng đầu lên nhìn Bộ Phương với vẻ đầy mong đợi.
Bộ Phương nhàn nhạt liếc Tiểu U một cái, nhưng cũng không nói gì thêm.
Sở Trường Sinh cũng lén lén lút lút từ trên lầu chạy xuống, những sợi tóc màu bạc trên đầu hắn rủ xuống, thò đầu ra, nhìn thấy Bộ Phương cùng Tiểu U đang ngồi trong nhà hàng, hai mắt sáng lên, cũng liếm mặt bu lại.
Một vò rượu được đặt trên bàn ăn.
Đây là một vò rượu không được coi là rất đẹp, thậm chí còn có phần hơi xấu xí.
Từng đường hoa văn hiện lên chằng chịt trên vò rượu, màu nâu từ trên xuống dưới đều đã biến thành màu xanh.
Trông rất cũ kỹ và xấu xí.
Điều này làm cho Sở Trường Sinh Tiểu U đều hơi kinh ngạc một chút, Bộ lão bản bận rộn trong nhà hàng cả buổi mà lại làm ra một vò rượu này sao?
- Bộ lão bản... thứ này có chút khó coi, trông vò rượu này... thật là xấu xí.
Sở Trường Sinh dựa lưng vào ghế, bắt chéo hai chân lại rồi nói.
Bộ Phương vuốt ve vò rượu âm ấm, thản nhiên nhìn Sở Trường Sinh một cái.
- Ngươi uống rượu hay là ăn vò rượu hả?
Bộ Phương hỏi.
Sở Trường Sinh sững sờ, cũng không biết nên trả lời như thế nào.
Dường như, cảm nhận được sự tự tin của Bộ Phương, Sở Trường Sinh cũng trở nên nghiêm túc hơn, có lẽ, đây quả thật là một vò rượu không tầm thường đây?
Tiếng đập cửa vẫn không ngừng vang lên từ bên ngoài.
Bộ Phương nhíu mày, cất bước đi tới trước cửa, cót két một tiếng mở cửa ra.
Từng bóng người từ ngoài cửa chui vào, tụ tập chật kín trong nhà hàng.
Lão giả bắt chéo hai tay lại, đi vào, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã thấy Bộ Phương, quả nhiên tiểu đầu bếp này ở đây.
Ngay sau đó, hắn nhìn thấy một vò rượu mà Bộ Phương để ở trên bàn ăn.
Những người đi vào nhà hàng này đều là cường giả cấp Thánh Chủ, mỗi người bọn họ đều có chút ngây ngốc.
Một tiếng phần phật vang lên.
Ngoài cửa, Nghê Nhan đã đi dạo xong, hóa thành một lưu quang đáp xuống trước cửa, chạy vào trong nhà hàng với vẻ vô cùng hưng phấn.
- Bộ lão bản, đây là ngươi đã nấu xong rượu ngon rồi hả?
Vừa vào nhà hàng, hai mắt của Nghê Nhan lập tức phát ra ánh sáng, hỏi một cách đầy cao hứng.
Bộ Phương nhìn Nghê Nhan một cái, khẽ gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn những người khác trong nhà hàng, vẻ mặt không chút cảm xúc.
- Nếu như tất cả đều đã đi vào rồi, xin mọi người hãy giữ yên lặng, thấy cái gì hoặc là cảm nhận được cái gì thì cũng đừng quá kinh ngạc, bây giờ, Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu đã sắp mở ra rồi.
Bộ Phương lại ngồi xuống ghế lần nữa, dùng một tay ấn lên nắp vò rượu, nhàn nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận