Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2893: Tiểu Hồ… đã ra trận (1)

Khí tức khủng bố tràn ngập khắp cả bầu trời.
Ánh mắt mọi người đều rơi lên trên người Thiên Thần Luân Hồi.
Không, tên điên này, bây giờ đã không thể gọi hắn ta là Thiên Thần Luân Hồi nữa rồi, bởi vì hắn ta đã từ bỏ lực lượng luân hồi mà lựa chọn sức mạnh của Hồn Ma rồi.
Giờ đây, hắn ta đã trở thành người không giống người, ma không ra ma, mặc dù hắn ta đã hấp thu được lực lượng khổng lồ.
Nhưng mà đối với những người khác mà nói, cái giá này… thật sự là quá lớn.
Vốn dĩ thuộc hạ của Thiên Thần Luân Hồi đều có chút tức giận và không cam lòng, bọn hắn cũng không ngờ tới Thiên Thần Luân Hồi sẽ đưa ra chọn lựa như vậy.
Trong lúc nhất thời, lòng bọn hắn có hơi lạnh xuống.
Hồi tưởng lại những gì mà Thiên Thần Luân Hồi đã làm, tất cả mọi người chỉ cảm thấy hai tay của mình đã dính đầy tội ác và máu tươi.
Thiên Thần Luân Hồi cười to một tiếng, tiếng cười lớn vang vọng khắp hư không.
Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha cùng nhau liên thủ, không ngừng công kích vào hắn ta.
Nhưng có lẽ là bởi vì Thiên Thần Luân Hồi đã dung hợp lực lượng nên hắn ta càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Từng quyền từng quyền gần như muốn đánh bay Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha, sức mạnh to lớn như vậy, tất cả mọi người đều không ngờ tới.
Mất đi sức mạnh Pháp Tắc Luân Hồi, đã không có sức mạnh nào khác có thể tạo thành sự bài xích với sức mạnh của Hồn Ma nữa.
Cho nên, thực lực của tên Thiên Thần Luân Hồi này càng ngày càng kinh khủng.
Gần như sắp hóa thành một tên Đại Hồn Chủ.
Bùm!
Trong Hỗn Độn, rất nhiều nơi đã bị đánh nát, các cường giả nhao nhao bay ra ngoài.
Cẩu gia và Minh Vương Nhĩ Ha càng ngưng trọng hơn vạn phần.
Bộ Phương chắp tay ra sau lưng mà đứng ở đằng xa, lông mày hắn cũng nhăn lại hết cỡ.
Cuộc chiến đang không ngừng diễn ra, một trận chiến này đã làm rung chuyển cả đất trời.
Cường giả trong Hỗn Độn không thể chấp nhận được việc Thiên Thần Luân Hồi từ bỏ Pháp Tắc Luân Hồi.
Một đám người bao vây lại, không ngừng tiến công.
Những người vốn dĩ là thủ hạ của Thiên Thần Luân Hồi, bây giờ cũng biến thành đối thủ của hắn ta, tất cả đều nhao nhao phát động công kích.
Từng cổ Pháp Tắc Chi Lực kinh thiên động địa nổ ra, rung chuyển đất trời.
Thế nhưng, bị công kích tứ phía như vậy, Thiên Thần Luân Hồi vẫn rất bình tĩnh, hắn ta cảm giác như mình đã chạm tới một cấp bậc khác.
Thậm chí những người này cũng không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của hắn ta.
Cẩu gia vẫn còn đang chiến đấu, Minh Vương Nhĩ Ha thì đã bị hất bay tới bên người Bộ Phương, hắn ta thở hồng hộc.
- Thanh niên Bộ Phương… Cái tên điên này, mạnh quá rồi!
Minh Vương Nhĩ Ha vừa thở vừa nói.
Trong con ngươi của hắn ta có chút ngưng trọng, giống như gặp phải đại địch vậy.
- Sức mạnh từ cánh tay Hồn Ma đã dung hợp với Thiên Thần Luân Hồi, mặc dù chưa dung hợp toàn bộ, nhưng bây giờ Thiên Thần Luân Hồi đã trở nên vô cùng mạnh mẽ rồi… đặc điểm của Hồn Ma chính là phòng ngự cứng rắn khó mà phá vỡ được.
Bộ Phương nói.
Hắn nhìn lên Thiên Thần Luân Hồi trên bầu trời, đang lấy một địch vạn người.
Chí ít, về mặt sức mạnh, đối phương đã hoàn toàn nắm được ưu thế, từ bỏ đi lực lượng luân hồi, hắn ta đã thu lại được sức mạnh càng cường đại hơn.
Cảm nhận được sức mạnh đang lan tràn ra từ bên trong cánh tay, Thiên Thần Luân Hồi lập tức hơi híp mắt lại.
Hắn ta giơ tay lên.
Một vị Thần Hoàng lập tức bị hắn ta bóp lấy cổ.
Hắn ta há miệng để lộ ra hàm răng sắc bén, trực tiếp cắn xuống cổ người kia, soạt một tiếng, máu tươi bắn tung toé ra.
Tất cả mọi người càng điên cuồng và luống cuống hơn nữa.
Thiên Thần Luân Hồi thật sự đã bị Hồn Ma đồng hóa rồi, bây giờ, hắn ta cũng không khác gì Hồn Ma cả!
- Thật đúng là mỹ vị… đói quá đi thôi!
Đôi mắt Thiên Thần Luân Hồi hằn đỏ.
Thân hình hắn ta như treo trong hư không, mỗi một chiêu thức của hắn ta đều bóp chết một vị Thần Vương hoặc là Thần Hoàng.
Cẩu gia ra chiêu.
Một móng vuốt đập vào người Thiên Thần Luân Hồi, đánh bay hắn ta ra, làm cho hắn ta rơi vào trong Hỗn Độn.
Rầm!
Toàn bộ Hỗn Độn dường như đang rung chuyển kịch liệt.
Năm đó, thứ đã đập nát cung điện Thiên Thần chính là bàn tay kia, mà bàn tay đó để lộ ra hơi thở của Hồn Ma, điều này biểu thị…
Ngay năm đó, Hồn Ma đã bắt đầu để mắt tới Hỗn Độn Vũ Trụ rồi.
Điều này không phải là tin tức tốt đẹp gì đối với Cẩu gia và rất nhiều Thiên Thần cả.
Ầm ầm!
Xiềng xích thời gian to lớn quấn quanh người hắn ta.
Khóa chặt lấy thân thể của Thiên Thần Luân Hồi ở trên mặt đất.
Cẩu gia cưỡng ép xuất thủ, dự định trấn áp rồi phong ấn Thiên Thần Luân Hồi…
Nhưng mà vẫn thất bại.
Xiềng xích thời gian bị đánh tan.
Thiên Thần Luân Hồi lại vọt lên.
Bây giờ, hắn ta đã càng ngày càng không giống người nữa.
Bộ Phương cũng không ngồi xem náo nhiệt.
Hắn nhất định phải động thủ, bởi vì hắn đã cảm nhận được tên Thiên Thần Luân Hồi muốn chạy…
Hắn ta muốn xé rách lớp màn rồi chạy khỏi không gian Hỗn Độn.
Không gian Hỗn Độn đã từng được hắn ta lấy làm kiêu ngạo, bây giờ lại trở thành sợi dây trói buộc hắn ta.
Nhưng một khi để hắn ta trốn thoát khỏi không gian Hỗn Độn, vậy lão già này sẽ thật sự là chú cá bơi lội trong biển rộng, muốn bắt hắn ta lại lần nữa sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Một khi tên này hoàn toàn khôi phục lại lực lượng trong cánh tay, điều đó chắc chắn sẽ mang đến một tai họa vô cùng kinh khủng.
Mà tai họa kinh khủng đó, người bình thường đến nghĩ cũng không dám nghĩ.
Một vị cường giả cấp Thiên Thần đương đại đã chạy trốn, núp trong bóng tối.
Nếu như hắn ta không muốn để cho người khác tìm được thì sẽ không ai có thể tìm ra cả.
Cho nên, Bộ Phương cũng cảm thấy nhất định phải giữ hắn ta lại.
Đương nhiên…
Trên thực tế, Bộ Phương cũng nhìn trúng vào cánh tay dung hợp với Thiên Thần Luân Hồi này, cánh tay đó có thể làm cho cho sức mạnh của Thiên Thần Luân Hồi trở nên mạnh như vậy, rất có thể không chỉ đơn giản là cánh tay của Đại Hồn Chủ thôi đâu.
Thậm chí có khả năng…
Là cánh tay Hồn Thần trong truyền thuyết!
Nghe nói Hồn Thần kia, tràn đầy ác ý đối với Bộ Phương, đương nhiên hắn sẽ không ngại nướng luôn cái cánh tay này…
“Ừm… giống như nướng đùi heo vậy đó!”
Đương nhiên, trước đó, Bộ Phương nhất định phải đánh bại đưọc tên Thiên Thần Luân Hồi đó thì mới có thể tính đến việc nướng hay chiên.
Nếu như nói Thiên Thần Luân Hồi vẫn còn là Thiên Thần Luân Hồi, Bộ Phương có thể sẽ cảm thấy khó giải quyết.
Nhưng mà…
Đối phó với Hồn Ma, Bộ Phương vẫn là chiếm ưu thế hơn.
Ưu thế này, có lẽ là cả Thiên Thần Luân Hồi cũng không nghĩ tới.
- Ngươi lên trước, ta sẽ theo sau.
Bộ Phương nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái rồi nói với hắn ta.
Nhĩ Ha nhìn Bộ Phương bằng ánh mắt nghi hoặc, cuối cùng, hắn ta vọt thẳng lên trên bầu trời.
Lại đại chiến với Thiên Thần Luân Hồi một lần nữa.
Mà Bộ Phương thì lại lấy thi thể của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo lúc trước ra.
Vù vù…
Long Cốt Thái Đao bay ra vù vù.
Đôi mắt Bộ Phương lập tức nhíu lại.
Xoẹt qua một cái, hắn đã róc hết xương cốt của cỗ thi thể của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo ra.
Tiểu Hồ và Tiểu Bì thì ghé vào bờ vai Bộ Phương, hiếu kì nhìn chằm chằm một màn này.
Hắn đặt cổ thi thể lên trên Bạch Hổ Thiên Táo.
Tay Bộ Phương run một cái.
Long Cốt Thái Đao xoay tròn trong tay hắn, giống như xẹt qua một vòng cong rồi đột nhiên chém xuống.
Cộc cộc cộc cộc cộc cộc…
Đến cả cái bóng đao cũng không thể nhìn thấy.
Trong nháy mắt, dường như cánh tay Bộ Phương đã hóa thành hàng ngàn cánh tay khác nhau.
Mỗi một đao chém xuống đều sẽ băm thi thể Hồn Chủ thành trăm mảnh…
Nhìn cứ giống như là… Chặt thịt bò, băm thịt thành bã vụn vậy.
Cộc cộc cộc…
Băm thịt thành một đống thịt băm.
Sau đó quét ngang cây đao qua, từ dưới đi lên, mạnh mẽ mà nạo vét, rồi lại lật miếng thịt lại, tiếp tục dùng đao chém xuống.
Thịt bị băm nhỏ vụn.
Tiểu Hồ chi chi kêu, hình như rất hiếu kì Bộ Phương định nấu nướng món gì.
- Món ngươi thích nhất.
Bộ Phương nhìn Tiểu Hồ một cái, khóe miệng hắn hơi vểnh lên.
Nhưng mà… Lần này không phải dùng thịt bò, mà là dùng thịt Hồn Chủ.
Lần này, phải để cho Tiểu Hồ… phun cho đã.
Đôi mắt Bộ Phương sáng bừng, trong lòng hắn không hiểu sao lại có chút chờ mong.
Đôi mắt của Tiểu Hồ cũng sáng lên, cũng có chút mong chờ.
Tiểu Bì thì lại có hơi ngơ ngác mà phun bong bóng…
Bạn cần đăng nhập để bình luận