Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1699: Nổ liên tiếp! Nghệ thuật nổ tung (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Ánh lửa cắn nuốt hết thảy mọi thứ.
Bộ Phương bình tĩnh mà búng tay một cái.
Sau đó, bóng dáng của Minh Trù hắc bào bèn bắn ra, vô cùng thê thảm.
Sự bùng phát của Bạo Liệt Tát Niệu Ngưu Hoàn vượt ra ngoài dự liệu của hắn, vì có thế nào đi nữa hắn cũng không thể tin được một viên thịt bò lại có thể biến thành thuốc nổ.
Trọng điểm là… quả bom này lại còn có thể làm cho cường giả Cửu Tinh Chân Thần Cảnh như hắn ta bị thương!
Viên thịt bò này là muốn lên trời luôn rồi!
Bị đánh hai lần liên tục, Minh Trù hắc bào đã hoàn toàn chật vật và bị trọng thương, dao động của ý chí thiên đạo bộc phát ra từ trong viên thịt bò kia làm cho hắn ta hoàn toàn không thể ngăn cản được, thần hồn của hắn đã vỡ nát từ lâu.
- Chết tiệt!
Tinh thần của tên cường giả hắc bào đó run rẩy, hắn lếch cơ thể với khói đen cuồn cuộn muốn rời đi.
Nhưng, Bộ Phương cưỡi trên người Tiểu Bì giống như bê tông màu vàng lại không chút chậm trễ, chỉ chốc lát sau hắn đã bay ở phía sau Minh Trù hắc bào.
Quanh thân hắn có thịt bò viên màu vàng trôi nổi không ngừng, lại một viên nữa rơi vào tay.
Hắn gập hai ngón tay lại, giương lên về phía Hi Hi.
Ánh mắt Hi Hi lập tức sáng bừng lên, nàng rất phối hợp mà cắn một miếng lên viên thịt bò kia.
Nhiệt lưu tuôn trào ra phù phù.
Điều này có nghĩa là Bạo Liệt Tát Niệu Ngưu Nhục Hoàn lại sắp bắt đầu nổ tung rồi.
Bộ Phương gập tay rồi bắn ra, thịt bò lập tức hoàn hóa thành lưu quang màu vàng, lại bắn về phía Minh Trù hắc bào một lần nữa.
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Minh Trù hắc bào lại bị ánh lửa cắn nuốt thêm một lần.
Dao động của ý chí thiên đạo bùng nổ, khuếch tán tràn ngập ra ngoài.
Đá vụn văng ra.
Tên Minh Trù hắc bào kia lập tức ngã trên mặt đất, chỉ có hít vào mà không có thở ra.
Vậy mà hắn lại bị một tên Nhất phẩm Tiên Trù… đánh bại.
Hơn nữa… còn là tiết tấu đánh đến chết!
Tên Minh Trù hắc bào này cảm thấy trong lòng hắn lạnh lẽo một trận, gần như muốn hộc máu ra.
Đương nhiên, hộc máu còn chưa phải điểm mấu chốt, trọng điểm là, hắn ta cảm thấy đầu óc mình tựa như cũng sắp bị xé rách rồi…
Thần hồn bắt đầu sụp đổ, tan vỡ từng tấc từng tấc một.
Hắn biết mạng mình không giữ được lâu nữa, Tinh Thần Hải bắt đầu sập đổ từng chút một, nguyên hồn văng tung tóe.
Một tiếng xoẹt xoẹt vang lên.
Một đạo quang mang màu vàng xé rách cả bầu trời, hiện lên trên đỉnh đầu của tên Minh Trù hắc bào kia.
- Ngươi dám giết ta?!
Minh Trù hắc bào suy yếu mà mở miệng, cho dù đã kề cận cái chết, nhưng hắn vẫn có sự kiêu ngạo thuộc về riêng hắn.
Hắn ta là một vị Lân Trù, sao lại có thể cúi đầu trước một tên Nhất phẩm Tiên Trù được?
Huống hồ, một tên Nhất phẩm Tiên Trù của Tiên Trù Giới, lấy lá gan ở đâu mà dám giết cường giả Lân Trù của Minh Trù Hắc Ám giới cơ chứ?!
Bộ Phương đứng trên lưng Tiểu Bì, nhìn xuống từ trên cao, mặt hắn không chút thay đổi mà nhìn tên Minh Trù hắc bào kia.
Sau đó, hắn nâng ngón tay lên.
Cuộn tròn ngón tay lại, có viên thịt bò màu vàng trôi nổi ở trên đó.
Sau khi để Hi Hi cắn một miếng.
Bộ Phương tùy tay thả viên Bạo Liệt Tát Niệu Ngưu Nhục Hoàn kia xuống.
Thịt viên xẹt ngang không trung tạo thành một độ cong, rất nhanh đã không ngừng phóng đại trong tầm mắt của Minh Trù hắc bào.
Một tiếng cạch vang lên, thịt viên rơi lên trên chỗ ngực của tên Minh Trù hắc bào đã không thể động đậy kia.
Cuối cùng… một tiếng nổ vang vọng!
Ầm!!!
Cả mặt đất dường như đều hóa thành biển lửa.
Vị Minh Trù kia cũng mất đi tiếng động.
Bộ Phương rất hài lòng với uy lực của Bạo Liệt Tát Niệu Ngưu Nhục Hoàn, tuy rằng là do Minh Trù hắc bào sơ suất mới bị nổ cho trọng thương, sau đó, tiếp tục thêm mấy viên thịt nữa, kết liễu hắn ta.
Nhưng không thể không nói, uy lực của viên thịt này đúng là mạnh mẽ.
Phải biết rằng Bộ Phương chỉ là một tên Nhất phẩm Tiên Trù, cấp Nhất Tinh Chân Thần Cảnh.
Đối mặt với Cửu Tinh Chân Thần Cảnh, vậy thì chỉ là một con kiến chân chính thôi, một con kiến có thể thi triển ra bản lĩnh công phạt ở trình độ này cũng đủ dọa người rồi.
Vẻ mặt của Công Thâu Ban vô cùng buồn cười và quái gở.
Hắn ta trơ mắt nhìn Bộ Phương dùng thịt bò viên đánh chết một vị Lân Trù, ngọn lửa và chấn động mà vụ nổ kia mang lại làm cho vị Lân Trù đó không thể phản kháng được một chút nào.
Mẹ nó đó là thịt bò viên sao?
Đó là viên đòi mạng thì có!
Ăn một cái, chỉ sợ người cũng bị nổ đến không còn gì luôn.
Ánh mắt Tiểu U lóe lên, nàng cảm thấy có hơi hứng thú đối với Bạo Liệt Tát Niệu Ngưu Nhục Hoàn.
Bộ Phương giải quyết xong một vị Minh Trù, hắn cũng không định trở về như vậy.
Hắn thúc dục Tiểu Bì lướt ngang tới, xuyên qua hư không, xuất hiện ở vị trí đại chiến phía xa xa kia.
Nơi đó.
Địch Thái Giới Chủ đang đánh nhau với Phong Quan Trường sau khi ma hóa trở nên người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Tiếng ồn ào và tiếng nổ mạnh kinh khủng không ngừng bạo phát ra.
Dáng người của Phong Quan Trường trở nên cực kỳ to lớn, ước chừng cao tầm mấy trượng, kết hợp với nắm tay vô cùng mạnh mẽ cùng với gai xương dữ tợn, vậy mà lại áp chế Địch Thái Giới Chủ liên tiếp lui về phía sau.
Cái chết của tên Minh Trù hắc bào kia cũng không khiến cho Phong Quan Trường chú ý tới, giờ phút này trong đôi mắt hắn ta chỉ còn lại có giết chóc, muốn xé nát Địch Thái Giới Chủ ra.
Địch Thái Giới Chủ cũng cảm thấy buồn bực một trận.
Ăn xong trái tim của Thâm Uyên Ác Ma, vậy mà Phong Quan Trường lại trở nên mạnh mẽ như vậy.
Đó gần như là lớp phòng ngự vô địch, kết hợp với nắm tay cường đại khiến cho Địch Thái Giới Chủ không dám đối kháng dễ dàng.
Hắn đã từng thử cứng đối cứng, chẳng qua là đáng tiếc, kết quả sau khi va chạm là hắn bị Phong Quan Trường đánh bay bằng một quyền.
Tên này, dường như đã điên cuồng muốn ma hóa cả bản thân mình rồi.
Địch Thái Giới Chủ cảm thấy có hơi đau đầu, nếu cứ tiếp tục như vậy mãi, rất có thể hắn sống sờ sờ sẽ bị đánh chết.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của Địch Thái Giới Chủ sáng lên.
Hắn ngẩng đầu, nhìn thấy Tiểu Bì trôi nổi phía trên bầu trời, cùng với Bộ Phương đứng trên lưng Tiểu Bì.
- Tiểu Bộ Bộ?
Địch Thái Giới Chủ sửng sốt một chút, dường như có hơi nghi hoặc, sao Bộ Phương lại xuất hiện ở đây được chứ.
Nơi này là đoạn cuối của Tiên Trù Giới, bên bờ cầu Thiên Minh, đi qua cầu chính là Minh Ngục.
Vốn người bình thường không có khả năng đến được đây.
Cho nên Bộ Phương có thể cưỡi trên đầu Bì Bì Hà mà xuất hiện ở đây, hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Ngay lúc Địch Thái Giới Chủ ngây người một hồi như vậy.
Phong Quan Trường rít gào một tiếng tựa như mãnh thú, hắn ta đánh một quyền xuống.
Rầm!!!
Địch Thái Giới Chủ gian nan xê dịch cơ thể một chút, tránh né một đòn này.
Chẳng qua thì cũng chỉ khó khăn lắm mới né được.
Mặt đất bị một quyền như vậy của Phong Quan Trường đánh vỡ hoàn toàn! Vô số mảnh vỡ bay tận trời!
Mấy khối vỡ này mang theo bốc đồng cường đại mà nện ở lên trên người Địch Thái Giới Chủ, chấn động của chiến khải màu vàng vang lên tiếng leng keng.
Mà Địch Thái Giới Chủ cũng là bị đánh bay ra ngoài.
Rầm!!
Khoảnh khắc bay vụt ra.
Bàn tay tựa như mãnh thú của Phong Quan Trường quét tới, muốn đánh bẹp Địch Thái Giới Chủ đang sống sờ sờ đó.
Hai tay của Địch Thái Giới Chủ giơ lên trời mà đỡ lấy một đòn này.
Nhưng mà, một tiếng nổ vang lên, mặt đất dưới chân hắn lập tức nổ tung, thân hình hắn rơi xuống bên dưới.
- Chết đi!
Trong ánh mắt của Phong Quan Trường tràn đầy vẻ hung ác.
- Tên rác rưởi nhà ngươi… vốn không có tư cách trở thành Giới Chủ của Tiên Trù Giới!
Grao!
Gai xương sau lưng Phong Quan Trường càng dữ tợn hơn, hắn ta nâng tay kia lên mà đánh xuống cánh tay đang giơ lên chống đỡ Phong Quan Trường của hắn.
Vung mạnh, nện xuống.
Rầm!
Địch Thái Giới Chủ rên lên một tiếng, hai tay đang chống đỡ đều hơi run rẩy.
Bộ Phương bắt chéo tay mà đứng trên lưng Tiểu Bì.
Nhìn Địch Thái Giới Chủ đang đau khổ chống đỡ, hắn không khỏi thở dài.
Ai bảo bình thường tên Giới Chủ này không cố gắng tu luyện, luôn làm trò cái gì mà nghệ thuật quả thể, bây giờ báo ứng đến rồi chứ gì…
Bình thường nếu mà nghiêm túc tu luyện, sao lại có thể bị một tên súc sinh đè xuống đánh đâu chứ.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hắn giơ một tay lên.
Bạo Liệt Tát Niệu Ngưu Nhục Hoàn quanh quẩn xung quanh cơ thể hắn lập tức xoay tròn, từ bên trong bay ra hai viên, trôi nổi trên bàn tay của Bộ Phương.
- Hi Hi, cắn.
Bộ Phương nói.
Một bàn tay niết niết một viên thịt bò, để Hi Hi cắn một miếng, mà bản thân hắn cũng tự cắn một ngụm thịt bò.
Không thể không nói, mùi vị của thịt bò viên vẫn rất không tệ.
Bởi vì dùng thịt bò có ẩn chứa ý chí thiên đạo, cho nên lúc cho vào miệng làm cho người ta có một cỗ cảm giác tâm thần thanh thản, rung động.
Loại cảm giác này khó có thể nói rõ được.
Đương nhiên, bên trong thịt viên có nhiệt khí bốc lên phù phù cũng khiến cho Bộ Phương cảm thấy hơi vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận